Thập Niên 80: Cảnh Sát Nữ Tài Giỏi, Đội Trưởng Sắt Đá Xiêu Lòng - Chương 250

Cập nhật lúc: 2025-10-20 13:46:45
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đi thăm họ hàng là như , bà con cô bác, hết nhà đến nhà khác. Họ hàng nhà họ An coi là ít .

Đi hai tiếng về nhà bác.

DTV

Bác Đường vẫn nhiệt tình, cho nhà mấy món mặn, còn đậu phụ kho, vườn hái mấy loại rau xanh. Cũng là một bàn ăn thịnh soạn.

“Về , mau , cơm cũng nấu xong .”

An Noãn tối nay ở nhà bác, lúc nãy dạo một vòng, quán tạp hóa đầu làng mua thêm ít đồ mang về.

Khách sáo và tình đều là tương hỗ, cần vun đắp.

Một khi bác nhiệt tình thì cô cũng thể qua loa.

Nhìn hai xách túi lớn túi nhỏ , gia đình bác quả nhiên vui vẻ, bữa cơm , ngoài việc Sở Tuấn uống đến mức hoảng, những chuyện khác đều .

“Không , cháu .” Sở Tuấn uống đến mức cũng rõ: “Bác, tửu lượng của bác quá… cháu thật sự uống bác.”

Không chỉ bác mà còn con trai bác, Sở Tuấn tuy chuẩn tâm lý nhưng vẫn địch đông, thua trận.

“Bộp” một tiếng, Sở Tuấn gục xuống bàn.

An Noãn cũng bó tay.

Cô lay lay Sở Tuấn.

“Sở Tuấn, Sở Tuấn.”

“Ừm.”

Sở Tuấn chỉ ừ một tiếng, mắt cũng mở.

May mà bác cho sắp xếp phòng xong.

Điều kiện nhà hạn, phòng khách nhưng cho con trai sang nhà hàng xóm thiết ngủ một đêm, nhường phòng của cho An Noãn ở.

Chính xác mà là nhường cho Sở Tuấn ở.

An Noãn và Sở Tuấn vẫn kết hôn, thể ở chung.

“Tiểu Sở hôm nay ở đây.” Bác sắp xếp rõ ràng: “Tiểu An , cháu ở cùng với Điềm Điềm.”

Điềm Điềm là con gái bác, nhận khá nhiều quà của An Noãn, kéo cô thiết.

An Noãn ý kiến gì với sự sắp xếp .

Đỡ Sở Tuấn phòng, “bịch” một tiếng ném lên giường.

Người say rượu thật sự nặng c.h.ế.t .

 

“Mệt c.h.ế.t , may mà Sở Tuấn ở nhà thích uống rượu.”

An Noãn thở phào nhẹ nhõm.

Em họ Điềm Điềm năm nay 13 tuổi, vẫn đang học, bưng một chậu nước nóng đến: “Chị họ, lau mặt cho rể , ngủ sẽ thoải mái hơn.”

“Được.”

An Noãn vắt khăn lau mặt cho Sở Tuấn, nghĩ ngợi một lát lau luôn cả cổ.

Sở Tuấn uống nhiều, tuy nôn nhưng nóng ran, khó chịu dùng tay kéo cúc áo ở cổ.

An Noãn bất lực : “Điềm Điềm, em nghỉ , chị chăm sóc rể ngủ sẽ qua.”

“Vâng ạ.”

Điềm Điềm đóng cửa .

Sở Tuấn tiếng cửa đóng, lập tức càng say hơn.

Cái gọi là đàn ông ba phần say, bảy phần diễn.

Sở Tuấn nắm lấy tay An Noãn áp lên mặt : “Noãn Noãn, mặt nóng quá, khó chịu quá…”

An Noãn dùng tay áp , quả thực là nóng.

Rượu bác uống nặng lắm chứ chẳng đùa.

Sở Tuấn rể đầu đến nhà cũng tuyệt đối thể chịu thua, ai cũng trải qua như . Rể mới đến nhà, ai thể tỉnh táo đến, tỉnh táo chứ?

“Uống nước ?” An Noãn : “Để em cởi bớt cúc áo cho dễ chịu hơn.”

Sở Tuấn nhắm mắt tận hưởng sự phục vụ của An Noãn.

Nếu ở Bắc Kinh mà uống say thế khi An Noãn nổi cáu .

đây là uống ở nhà bác, An Noãn ngoài cảm thấy xót thì cũng thể gì.

An Noãn bèn cởi cúc áo sơ mi của Sở Tuấn, lau cho , những việc khác thì thôi. Dù gì hôm nay cũng tiện tắm rửa, chịu một đêm cũng .

Sở Tuấn tuy nhắm mắt nhưng vẫn nắm chính xác tay An Noãn đặt n.g.ự.c .

Sở Tuấn : “Em sờ … lợi dụng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-canh-sat-nu-tai-gioi-doi-truong-sat-da-xieu-long/chuong-250.html.]

An Noãn đồng ý với cách của Sở Tuấn.

cô vẫn sờ tiếp.

Tiếng thì cũng mang , lợi dụng một chút thì uổng phí quá.

“Suỵt.” An Noãn ghé tai Sở Tuấn nhỏ: “Nói nhỏ thôi, sờ mó mà vẻ vang lắm ?”

An Noãn sờ sờ, sờ thích thật.

Sở Tuấn thản nhiên duỗi cho An Noãn sờ mấy cái, đột nhiên cứng đờ.

“Sao thế?” An Noãn véo véo n.g.ự.c Sở Tuấn.

Cơ n.g.ự.c , ha ha ha, cơ bắp của Sở Tuấn loại dày cộm, nhưng cơ mỏng hơn.

Biết còn to hơn của chứ?

Sở Tuấn đột nhiên cảm thấy vẻ vang, đẩy đẩy An Noãn.

“Sao thế? Còn ngại ngùng ?” An Noãn véo véo bên .

Cậy Sở Tuấn say, ở nhà , quả thực là gì thì . Dù gì Sở Tuấn cũng chẳng dám phản kháng mà còn nín nhịn nữa.

An Noãn đôi khi chút ác ý.

Khi ác ý chỉ dùng bạn trai lẽ gọi là tình thú.

“Đừng sờ nữa, mau ngủ .” Sở Tuấn nghiêng : “Anh chóng mặt, cũng ngủ …”

An Noãn nhướng mày, vẻ mặt gian.

Sở Tuấn nghiến răng trở xuống giường, đẩy ngoài.

Cạch một tiếng, cửa đóng .

“Này, khỏe thì gọi em nhé.”

An Noãn ở ngoài cam lòng vỗ vỗ cửa.

Sở Tuấn thả xuống giường.

Trong lòng âm thầm tính toán: đợi khi công việc của An Noãn định, sẽ cầu hôn – đồng ý .

An Noãn trêu chọc Sở Tuấn say rượu xong, tâm trạng mãn nguyện, liền về phòng.

Điềm Điềm vẫn luôn học ở làng, từng xa, đối với thế giới hoa lệ bên ngoài tất nhiên ngưỡng mộ.

An Noãn trò chuyện với cô bé một lúc, thành tích của cô bé .

“Học giỏi , thể ngoài.” An Noãn luôn khuyên học, miêu tả cho cô bé một phen về sông núi tươi , trời đất bao la bên ngoài.

Đêm khuya, trong làng dần dần yên tĩnh .

An Noãn ngủ một mạch đến 4 giờ sáng.

Cô thức giấc vì buồn vệ sinh.

Tối qua cô cũng để ý , nhà trong làng thói quen xây nhà vệ sinh trong nhà, chỉ nhà xí công cộng của làng.

Tình hình vệ sinh thì cũng thôi, dù cũng bịt mũi.

An Noãn dậy ngoài, một mảng tối om.

Cô nghĩ một lát liền gọi Sở Tuấn.

Nhà vệ sinh cách nhà bác năm phút bộ, trời tối om thế , nơi quen thuộc nên cô dám một .

Cũng tiện gọi nhà bác, càng tiện gọi Điềm Điềm – một cô bé – cùng lúc nửa đêm, vẫn là nên gọi Sở Tuấn dậy để cùng.

Lén lút phòng, An Noãn lay vai Sở Tuấn.

“Sở Tuấn.” An Noãn nhỏ.

Sở Tuấn thở đều, động đậy.

“Sở Tuấn.” An Noãn lay một cái, ghé sát .

Kết quả bất ngờ túm lấy cổ tay, kéo gần.

Sở Tuấn mở mắt trong bóng tối.

“Nửa đêm nửa hôm, em gì?” Giọng Sở Tuấn chút khàn: “Lợi dụng còn đủ ?”

“Không lợi dụng .” An Noãn : “Đi vệ sinh cùng em.”

Khi hai đủ quen, thì chẳng còn gì là kiêng kỵ nữa. Không ngại phiền đối phương, cũng chẳng thấy những chuyện riêng tư là điều hổ.

“Ừm.”

An Noãn Sở Tuấn cũng cảm thấy cần vệ sinh.

Đương nhiên đàn ông thì đơn giản, ngoài tìm một góc tường là .

Thực nửa đêm ai, An Noãn cũng thể, hỉ là vượt qua “sĩ diện” mà thôi.

 

Loading...