Thập Niên 80: Cảnh Sát Nữ Tài Giỏi, Đội Trưởng Sắt Đá Xiêu Lòng - Chương 100
Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:15:29
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Noãn lên lầu, Sở Tuấn xuống bên cạnh Sở.
“Mẹ, ?”
“Con và An Noãn là chuyện gì ?” Mẹ Sở thẳng vấn đề: “Đồng hồ tay con bé là con tặng ?”
“Dạ , thấy ?” Sở Tuấn khá đắc ý.
“Đắt lắm ?”
“Cũng bình thường, đến hai vạn.”
“Khẩu khí lớn thật, đến hai vạn.” Mẹ Sở lạnh một tiếng: “Hai đứa thật sự yêu ?”
Sở Tuấn thản nhiên : “Mẹ, cái gì mà ‘thật sự yêu ’, cô vốn dĩ là hôn thê của con. Hai tụi con yêu thì ai yêu?”
“Phải, con bé là vợ cưới của con, nhưng nó đến để hủy hôn ? Mẹ tưởng con đối với nó cũng chỉ là vì nể mặt ông nội.” Mẹ Sở hận sắt thành thép: “ ngờ, mới bao lâu, đến nửa tháng mà con giả thành thật ?”
“Sao là giả thành thật chứ, tụi con vốn dĩ là thật mà.” Sở Tuấn vui: “Mẹ, lúc Noãn Noãn mới đến, đúng là tụi con định hủy hôn, nhưng ông nội cho ? Lúc đó cũng mạnh mẽ phản đối.”
Mẹ Sở nghẹn lời.
Ông nội mạnh mẽ bày tỏ thái độ, ai còn dám mạnh mẽ phản đối?
Cả nhà, chẳng lẽ bắt bà ?
“Con và Noãn Noãn, tụi con là đang theo lời ông nội , ở bên thử. Hai tụi con cùng cùng về, ngày nào cũng ở bên , lâu ngày nảy sinh tình cảm là bình thường ? Mẹ, đang để ý điều gì?”
Mẹ Sở nỗi khổ .
Thằng con trai đúng là quá thẳng thắn.
Mẹ Sở sắp xếp suy nghĩ.
“Thực đây cũng thấy con bé An Noãn tệ.” Mẹ Sở : “Nó lớn lên ở nông thôn, cũng học hành gì nhiều nhưng lời cử chỉ hề gây khó chịu, trong những dịp lớn cũng chống đỡ , thật sự tệ. Với điều kiện nhà , tiền bạc vật chất, nó cũng tỏ tham lam gì, cư xử chừng mực. mà hôm nay con tặng nó cái đồng hồ đắt như thế mà nó nhận ?”
“Lúc đầu chịu, con mãi mới chịu nhận.”
“Từ chối lấy lệ?”
Sở Tuấn đang uống nước, suýt nữa sặc.
“Mẹ, cái gì ? Cái gì mà từ chối lấy lệ? Mẹ bớt xem tiểu thuyết tình cảm .”
“Chẳng lẽ ?” Mẹ Sở hài lòng: “Hai đứa ở bên bao lâu ? Ý của là, nghiêm túc ở bên .”
Sở Tuấn giơ một ngón tay lên.
“Một ngày?” Mẹ Sở cũng nên vui nên buồn.
“ , tối hôm qua…” Sở Tuấn đồng hồ: “Ba giờ mười phút, con chính thức tỏ tình thành công.”
Mẹ Sở: “…”
“Dù con đường đường cũng là hai nhà họ Trạch, món quà đầu tiên tặng bạn gái chẳng lẽ chợ trời mua một cái mấy chục tệ ? Về nhà ông nội đ.á.n.h con, che chở cho con ?”
Mẹ Sở mặt đứa con trai thật sự chiếm chút ưu thế nào.
“Con tặng dĩ nhiên vấn đề…” Mẹ Sở còn cố gắng vùng vẫy: “… nó nhận, chẳng lẽ vấn đề ?”
“Mẹ, cách con đồng ý.” Sở Tuấn : “Nếu con tặng mà cô mở miệng đòi, còn thể cô tham lam. nếu con chủ động tặng, cô nhận, thể nghĩ là cô tham lam?”
“Chẳng lẽ ?”
“Dĩ nhiên . Con tặng quà là hy vọng cô nhận, chẳng lẽ con tặng quà là để cô từ chối ? Nói như thì yêu đương nữa?”
Mẹ Sở tuy trong lòng nghĩ là: Không yêu thì đừng yêu nhưng cũng tiện .
Sở Tuấn : “Yêu thì đương nhiên tặng quà, cô nhận thì bảo là tham lam, nhận thì bảo là từ chối lấy lệ. Còn con, tặng thì là keo kiệt lãng mạn, tặng thì đổ tiếng là khơi dậy lòng tham. Con tặng cũng sai, cô nhận cũng . Mẹ xem, là công bằng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-canh-sat-nu-tai-gioi-doi-truong-sat-da-xieu-long/chuong-100.html.]
Mẹ Sở trợn mắt, chằm chằm Sở Tuấn.
Cảm thấy đứa con trai nhỏ dùng hết những chiêu thẩm vấn tội phạm ở cục cảnh sát lên .
“Mẹ.” Sở Tuấn nắm tay Sở: “Mẹ từ đến nay là một cởi mở, là chia rẽ uyên ương, sắp đặt hôn nhân chứ.”
Nhà họ Trạch quả thực từ đến nay luôn cởi mở.
Tuy Sở từng sắp xếp cho Sở Tuấn vài buổi xem mặt, nhưng cũng chỉ là giới thiệu chứ bao giờ ép buộc con chọn như thế nào, gia thế , học vấn cỡ nào, vân vân…
Vì Sở Tuấn về phương diện gánh nặng tâm lý gì, cảm thấy chỉ cần thích là , những thứ khác là vấn đề.
Không ngờ, đến lúc mà Sở vẫn còn do dự.
“Mẹ cũng ý đó.” Mẹ Sở vô cùng phiền muộn: “ mà trong lòng cứ thấy thoải mái. Có điều ông nội thì chắc chắn sẽ vui. Haiz… chuyện … thôi , con cứ yêu . Biết yêu đá thì .”
Lần đến lượt Sở Tuấn nghẹn lòng.
Không là con ruột .
An Noãn nghĩ nhiều như , về phòng sách một lúc nghỉ ngơi.
Cô chuẩn tâm lý, rằng mối quan hệ kiểu gì cũng sẽ gặp trở ngại nên càng giữ tâm trạng bình thản.
Sáng hôm , Sở Tuấn đúng giờ gõ cửa phòng An Noãn.
“Đi chạy bộ.”
Từ khi An Noãn học một chút võ để tự vệ, chỉ cần ở nhà, Sở Tuấn đều đến gọi đúng giờ.
An Noãn khổ sở vô cùng nhưng chẳng còn cách nào. Ai bảo đó cô rõ với Sở Tuấn là sợ khổ sợ mệt, mười phần thì tám chín phần sẽ , nên bảo dù cô cũng đừng mềm lòng.
một chút gì đó… khác khác.
Sau phần khởi động như thường lệ, Sở Tuấn sẽ dạy An Noãn một kỹ thuật khống chế và cận chiến.
Đánh thì hai con đường: một là sức mạnh, hai là kỹ thuật.
An Noãn dù luyện tập đến cũng thể là mạnh về sức mạnh, gặp chuyện bất ngờ vẫn dựa kỹ thuật để chiến thắng, sức mạnh chỉ thể hỗ trợ.
Vì những ngày , khi khởi động, Sở Tuấn đều sẽ dạy cô một động tác kỹ thuật.
Ví dụ như siết cổ từ phía , thế nào để phản công thoát . Ví dụ như khi tấn công kẻ địch, thế nào để một đòn chí mạng.
DTV
Việc dạy và học võ cận chiến tất nhiên sẽ tiếp xúc thể ở mức độ nhất định.
Trước đây cả hai đều bình thản. Sở Tuấn tuy để ý nhưng né tránh một cách quá cứng nhắc.
Hôm nay, vốn dĩ cũng nghĩ như .
hình như khác .
Sở Tuấn : “Trước tiên ôn động tác , mấy ngày luyện , còn nhớ ?”
“Nhớ nhớ.”
“Được, chúng luyện một . Gặp kẻ , một tình huống gặp là khóa cổ từ phía .”
“Ừm.”
Sở Tuấn đến lưng An Noãn, từ phía đưa tay vòng qua cổ cô.
“Rồi, nhớ xem từng gì nào?”
“Ừm…” An Noãn vịn cánh tay Sở Tuấn: “Em nghĩ xem, tiên hai tay nắm lấy cánh tay của đối phương, lợi dụng trọng tâm cơ thể để hạ xuống…”
“, tiếp tục.”
“Chân trái lùi , vòng phía bên của đối phương để tạo trống ở cổ.”
Động tác của An Noãn vẫn còn khá lạ lẫm, dù động tay động chân là sở trường của cô.
thuộc lòng những quy tắc là sở trường của cô, chỉ cần Sở Tuấn qua một các bước, cô chắc chắn sẽ nhớ. Chỉ là cơ thể theo kịp nhịp điệu của não thôi.