Thập niên 70: Xuyên thành vợ trước độc ác của đại lão, được cả nhà cưng chiều - 471

Cập nhật lúc: 2025-10-19 14:08:06
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương gia chỉ giả danh thông gia Sư trưởng để mưu đồ sửa tên sổ đỏ, Khương Minh Bân còn lợi dụng chức vụ để nhận hối lộ, đút lót tiền đẩy mấy trường hợp nhân viên tạm thời xưởng, vi phạm quy tắc nhà nước. Giờ thì củi mục đổ, lũ kiến chạy tán loạn. Theo hồ sơ Khương Minh Hà trả về xưởng dệt, tất cả những chuyện mờ ám giấu đất ẩm thấp đều phơi bày ánh sáng.

Hiện tại, gã chỉ đối mặt với việc cách chức, mà còn bồi thường cho những lẽ nhận theo đúng quy trình.

“Có lẽ Khương gia thể xoay xở tiền , nhưng hàng xóm láng giềng đ.á.n.h giá họ cực kỳ tệ. Hiện giờ họ cũng còn nghĩ đến chuyện sửa tên sổ đỏ nữa, mà đang bàn bán căn nhà .”

Nói đến đây, Tôn Thật Phủ trong lòng cảm thấy buồn bực. Duyên phận giữa với nông cạn đến thế, nếu như đồng chí Hứa Mi thể ở bên Tổng Tham mưu trưởng thì mấy.

Tần Đông Lăng gập tờ báo , “Tiểu Mạn đây thế nào?”

“Cô nhà bán cũng , nhưng phần của nhất định lấy .” Lời ít , Tôn Thật Phủ tự nhiên thể hỏi thăm .

“Vậy cứ theo dõi sát , nếu họ thật sự bán, phần nên thuộc về con bé thì thể thiếu một đồng.” Tần Đông Lăng đương nhiên ủng hộ cách của con gái.

Tôn Thật Phủ gật đầu, điều suy nghĩ, “Tổng Tham mưu trưởng, ngài nghĩ đến việc mua căn nhà đó ?”

Tần Đông Lăng bình tĩnh , “Tiểu Mạn , mua về cho ai ở? Căn hộ đó Hứa Mi từng ở một ngày nào, từ khi Khương Minh Bân và đám đó ở, Khương Du Mạn thích, cũng thích.”

“Ngài  .” Tôn Thật Phủ liên tục gật đầu.

hồ đồ . Giờ đây, Tổng Tham mưu trưởng cần dựa những thứ vô nghĩa đó để hoài niệm về đồng chí Hứa Mi, bởi vì ông con gái và gia đình con ở bên cạnh.

Tần Đông Lăng cực kỳ tuân thủ lời hứa với Khương Du Mạn, hơn nữa, bát canh bồi bổ do đích cô mang tới nào cũng khiến ông cảm thấy phấn chấn.

đây là đây,  khác. Đây là Tổng cục Chính trị, cô cách nào để nấu ?

Khương Du Mạn sự nghi hoặc của ông, chủ động giải thích, “Con đến nhà ăn mượn bếp. Vừa là nấu cho Tổng Tham mưu trưởng, đều nhiệt tình lắm ạ.”

“Con lòng là , cần phiền phức như .” Tần Đông Lăng hiển nhiên chút xót xa.

Khương Du Mạn đáp: “Làm con cái, đây đều là bổn phận thôi ạ.”

Còn thể con gái gọi một tiếng “Ba”, nhưng câu khiến Tần Đông Lăng trong lòng ngọt ngào như ăn mật.

Đặt chén xuống, ông nghĩ tặng cho cô một chút quà gì đó, “Tiểu Mạn, cuối tuần con rảnh lúc nào?”

Khương Du Mạn tuy rõ vì ông hỏi , vẫn suy nghĩ một chút, : “Ngày ạ, chuyện gì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/471.html.]

“Ngày vặn, sẽ đưa con gặp Chính ủy một chuyến.” Tần Đông Lăng bình tĩnh một chuyện đáng kinh ngạc.

Chính ủy?

Khương Du Mạn kinh ngạc ngẩng đầu, là Chính ủy mà cô đang nghĩ tới ?

Tôn Thật Phủ săn sóc giải thích: “Tiểu thư, cô điều , Chính ủy và Tổng Tham mưu trưởng quan hệ đặc biệt . Nếu ông đến cô, nhất định sẽ vui mừng.”

Miệng lỡ lời, vô thức gọi Khương Du Mạn là "Tiểu thư" mặt Tần Đông Lăng. Bất quá, vì cả hai chấp nhận phận, cũng ai cảm thấy .

“Có vẻ đột ngột ạ?” Khương Du Mạn nhiều chút thấp thỏm, “Ngày con còn tính về nhà xem Tiểu Diệp nữa.”

Từ khoảnh khắc Tần Đông Lăng là ba ruột, Khương Du Mạn chấp nhận bản một phận hề tầm thường, nhưng việc ông đột ngột dẫn cô gặp Chính ủy vẫn khiến cô giật .

Huống chi, cô quả thật hề dối.

Kể từ ngày đến đây, cô vẫn luôn gặp chồng và con trai. Tuy rằng từ lúc ba chồng trở về, Tiểu Diệp còn do cô một chăm sóc cả ngày, nhưng hai con bao giờ xa lâu đến thế. Lòng nhớ mong theo ngày tháng xa cách cứ thế tăng lên bội phần.

Nhắc đến Tiểu Diệp, Tần Đông Lăng lập tức chuyển hướng suy nghĩ. Gặp Chính ủy tuy quan trọng, nhưng điều quan trọng nhất lúc , chắc chắn là gặp Tiểu Diệp. Chẳng qua, ông đang tĩnh dưỡng, cũng tiện  cùng. Nghĩ đến đây, Tần Đông Lăng trầm mặc.

“Kia... lúc đó để tiện đường đưa cô về.” Tôn Thật Phủ đề nghị, nhân tiện luôn những lời mà Tổng Tham mưu trưởng khó mở miệng.

Khương Du Mạn từ chối, “Vậy thì phiền chú Tôn.”

“Đừng khách sáo với ,” Tôn Thật Phủ toe toét. Thân là cảnh vệ viên, thật sự vì vị Tổng Tham mưu trưởng mà sầu thối ruột.

Nói thêm vài câu nữa, Khương Du Mạn mới rời khỏi bệnh viện, trở phòng luyện tập.

Các nữ binh tan giấc ngủ trưa, đến giờ tập múa. Ngụy Tình cứ thở ngắn than dài ngớt.

Văn Yến nổi nữa: “Cậu đấy? Cả ngày cứ như mất hồn mất vía.”

“Cậu còn lạ gì cô ?” Phó Hải Đường trộm, “Chắc chắn là đang tương tư .”

Mặt Ngụy Tình thoắt cái đỏ bừng, nhưng vẫn cố ngước cằm lên, vẻ mạnh mẽ, “Các hiểu . Lúc dùng đôi mắt ẩn cặp kinh đó tớ, tớ ... Tóm , cái khí chất trong quân đội nào cũng .”

Nói đến cuối, hiểu cô nàng nghĩ đến cảnh tượng nào đó mà cứ khúc khích mãi.

Loading...