Thập niên 70: Xuyên thành vợ trước độc ác của đại lão, được cả nhà cưng chiều - 386

Cập nhật lúc: 2025-10-17 14:19:50
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ăn cơm trưa xong, đôi mắt Phó Hải Đường sưng lên trông thấy, cứ như nhiễm trùng.

Sợ chậm trễ buổi biểu diễn chiều nay, Khương Du Mạn vội vàng đưa cô đến bệnh xá Sư đoàn 16.

Chẳng hôm nay chuyện gì, lính khập khiễng, băng bó đến khám bệnh đông.

Đã đợi lâu, thấy sắp đến lượt ,

đúng lúc , Hứa Nhã Quân và Sở Văn Châu với cánh tay đang rỉ m.á.u vội vã tới.

“Luyện tập võ thuật cũng kiềm chế một chút chứ. Nếu tay chuyện gì, chẳng càng chậm trễ huấn luyện ?”

Hứa Nhã Quân xót xa Sở Văn Châu, miệng lải nhải ngừng. Vừa lúc cửa phòng y tế mở , bà nhanh chóng bước lên nắm lấy tay nắm cửa.

“Mau trong để bác sĩ xem cho con, đừng để di chứng gì.”

Sở Văn Châu tiếng nào, nhấc chân định bước .

“Khoan .” Một giọng nữ thanh lãnh nhưng quen thuộc vang lên bên cạnh.

Đồng tử co , theo bản năng về phía chiếc ghế dài bên cạnh.

Khương Du Mạn đang nhíu mày họ, “Chúng xếp hàng lâu , theo thứ tự .”

Lúc chuyện, cô ghế dài, ánh mắt và thái độ lạnh nhạt.

Gương mặt xinh dễ nhận thấy khiến mắt Sở Văn Châu sáng lên.

Sao là cô ? Cô đến Sư đoàn 16.

Người nhận Khương Du Mạn chỉ , mà còn .

Nhìn gần khuôn mặt quen thuộc, Hứa Nhã Quân cố gắng hết sức mới giữ vẻ bình tĩnh.

cố gắng giọng vẻ ôn hòa, “Đồng chí, trông các cô gì nghiêm trọng. Vết thương của Văn Châu đang chảy m.á.u cần băng bó kịp thời, các cô chờ một chút nhé.”

“Chúng cũng đang gấp.”

Khương Du Mạn giơ tay ý bảo bà , “Khẩu hiệu bên ngoài phòng y tế là ưu tiên thương binh nặng. Vết thương của đồng chí Sở nặng.”

Lẽ nếu Hứa Nhã Quân năng nhỏ nhẹ, xin chen ngang, lẽ cô cũng tính toán chi li.

trực tiếp chen hàng, đó lấy vết thương để lý, hỏi ai thể vui vẻ cho ?

“Văn Châu là thương trong lúc huấn luyện, các cô là lính văn nghệ nhường một chút thì .” Hứa Nhã Quân tỏ vẻ khó chịu.

Quân y thấy họ chắn ở cửa, cau mày : “Rốt cuộc ai đây? Đừng chậm trễ thời gian.”

Bên ngoài còn ít , chặn ở cửa là gì?

“Đương nhiên là chúng .” Hứa Nhã Quân vội vàng đưa tay đẩy Sở Văn Châu, “Văn Châu, con mau .”

Nói đoạn, bà nắm c.h.ặ.t t.a.y nắm cửa, dùng chặn kín lối .

Sở Văn Châu như thấy, đầu Khương Du Mạn với vẻ lo lắng, “Đồng chí Khương Du Mạn, cô thấy khỏe chỗ nào ?”

Khương Du Mạn thêm một lời nào với .

Phó Hải Đường thì cảnh giác tột độ. Cô linh cảm chẳng lành khi sẽ đến Sư đoàn 16.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/386.html.]

ngờ xui xẻo đến mức, ngày đầu tiên đụng cái tên lưu manh .

Đều tại cái đôi mắt cố gắng của ! Khóc một chút thôi mà bộ tịch thành như !

Anh ở đây, cô nhất định canh chừng cẩn thận.

Ba giằng co, khí rơi trầm mặc ngắn ngủi.

Cuối cùng, vẫn là Sở Văn Châu chịu thua , chủ động tránh một bên, “Các cô khám .”

Lời thốt , Hứa Nhã Quân thể tin nổi mở to hai mắt, “Văn Châu, con cái gì?”

“Mẹ, thể đừng phiền phức như ?” Sở Văn Châu lộ vẻ thiếu kiên nhẫn, “Người đang xếp hàng, chúng chen , gương như ?”

Một câu khiến Hứa Nhã Quân nghẹn họng, tức đến mức nên lời.

gương ư? Thế nãy Sở Văn Châu còn định ? Nếu thấy giọng Khương Du Mạn, nó sẽ dừng ?

“Mẹ lo lắng cho tay con, xem lo lắng sai !” Hứa Nhã Quân quả thực đầy bụng tức giận.

Khương Du Mạn quan tâm hai con họ cãi thế nào, kéo Phó Hải Đường bước phòng y tế.

Trải qua sự kiểm tra của quân y, quả nhiên là nhiễm trùng. Sau khi bôi thuốc, hai liền khỏi phòng y tế.

Cánh cửa mở, Sở Văn Châu đang chờ ở ghế dài vội vàng bật dậy, ánh mắt lướt qua lướt Khương Du Mạn, dường như đang tìm xem vết thương của cô băng bó ở chỗ nào.

“Chị dâu, chúng mau thôi.” Phó Hải Đường cảnh giác tột độ, nắm c.h.ặ.t t.a.y Khương Du Mạn kéo .

“Ừ.” Khương Du Mạn gật đầu.

Hai vòng qua Sở Văn Châu, bước nhanh về phía cửa .

Từ góc độ của Sở Văn Châu, bóng lưng hai họ như ánh sáng mờ. Khương Du Mạn thỉnh thoảng nghiêng đầu chuyện với Phó Hải Đường, góc nghiêng  quả thực đến nỗi khiến thể rời mắt.

Hắn đến nhập thần, đến mức Hứa Nhã Quân gọi cũng thấy.

Cuối cùng, đẩy một cái mới giật hồn.

“Sở Văn Châu! ”

Hứa Nhã Quân thấy vẻ mặt còn đang mơ màng, như sét đ.á.n.h ngang tai, tức đến run rẩy, “ Có là con ...  là con …”

Những lời còn , dù bà sống ngần năm, cũng thốt .

Hiểu con ai bằng . Con trai bà tuy tính trăng hoa, nhưng bao giờ săn sóc một nữ đồng chí như !

Vừa , thậm chí mặc kệ vết thương đang rỉ m.á.u của bản , ánh mắt quan tâm như dán chặt lên Khương Du Mạn.

Nói ý gì với Khương Du Mạn, ai mà tin !

mà đó là ai? Không chỉ là con gái của Hứa Mi, đó còn là một phụ nữ chồng!

“Có cái gì?” Sở Văn Châu những xung quanh, nhíu mày khó chịu, “Không việc gì thì về .”

Tự dưng cầm đồ đạc đến Sư đoàn 16 thăm , giờ bộ dạng như trời sập, liền thấy phiền.

“Muốn cô thì cứ để cô thôi.”

Sở Văn Châu quan tâm đến cảm xúc của . Nói xong, nhấc chân bước phòng y tế.

 

Loading...