Khương Du Mạn: “…….”
Cứ tưởng Phó Hải Đường thông suốt, ngờ đang âm thầm so sánh.
thế cũng .
Tên Hạng Lập Phong trừ năng lực nghiệp vụ cũng thấy tật , tính tình Hải Đường thẳng thắn, xem như thử thách .
Nếu một ngày nào đó, thực sự thể Hải Đường rung động, thì cũng là ngày những tật cũng sửa gần hết .
Kể cả , cũng cần lo lắng, đàn ông thiếu gì, với điều kiện của Phó Hải Đường, tìm một phù hợp ở mặt gì là khó.
Khương Du Mạn nghĩ, giữa sân. Lúc bia mục tiêu sắp xếp xong, cuộc thi bắt đầu.
Bắn bia di động thể tiến hành đồng thời, mà theo thứ tự. Sau đó, dựa tổng điểm vòng tròn b.ắ.n trúng mà công bố thành tích.
So với lúc rời sân buổi sáng, trạng thái của Sở Văn Châu hơn nhiều. Đến lượt, phản ứng nhanh nhẹn, cầm s.ú.n.g liên tục bắn.
Giọng trọng tài nhanh vang lên: “Đại diện Sư đoàn 16, mười viên đạn, b.ắ.n trúng mười mục tiêu, tổng cộng 89 điểm.”
Mở màn xuất sắc như , xung quanh lập tức reo hò náo nhiệt.
Bắn bia di động khác với bia cố định, điểm b.ắ.n luôn di chuyển, hơn nữa mỗi bia ngắm chỉ năm giây để nhắm bắn. Yêu cầu cực kỳ khắt khe, nhiều thậm chí còn thể tập trung bộ.
Bắn trúng tất cả, đạt 89 điểm, thành tích xuất sắc, ngay cả những khác của Thần phong doanh cũng chắc .
Lòng bàn tay Hứa tư lệnh và Quý Phương Thư ướt đẫm mồ hôi. Hai buông tay , , thở phào nhẹ nhõm.
Có thành tích , thể diện của Sư đoàn 16 xem như giữ .
Trước đây, Phó Cảnh Thần của Thần phong doanh, thành tích nhất cũng chỉ là 90 điểm, thể nào cũng đạt thành tích đó cơ chứ?
Chỉ cách biệt một điểm, bọn họ hy vọng.
Những lính khác vây quanh Sư đoàn 16 càng thêm kích động. Buổi sáng họ chịu quá nhiều ấm ức, giờ khắc đều tận tình bày tỏ .
“B.ắ.n s.ú.n.g vượt dã, coi trọng nhất là mức độ quen thuộc với địa hình. Buổi sáng Văn Châu thiệt thòi .”
“ , b.ắ.n bia di động mà thực lực , thiếu một bia là do quen với địa hình thôi. Thiếu một bia mà còn giành hạng ba, là giỏi lắm .”
“Bản cho rằng, b.ắ.n bia di động mới là khó nhất. Ai lấy hạng nhất cái mới là thực sự tài ba.”
Họ như tuôn hết cái uất ức trong lòng, hề đè nén giọng .
Đừng bên ngoài, ngay cả giữa sân cũng rõ mồn một.
Sở Văn Châu đổi sự nóng nảy buổi sáng, lúc mày mặt nhẹ nhàng sang một bên, thong dong Phó Cảnh Thần.
Phó Cảnh Thần nghiêng đầu, vặn thấy khuôn mặt hả hê, đắc ý của . Nhớ đến chuyện hỏi tên vợ , mặt tối sầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/323.html.]
Một lúc lâu , mới cầm lấy súng.
“Đoàng, đoàng, đoàng——” Tiếng s.ú.n.g vang lên liên hồi, liên tiếp trúng mục tiêu.
Thấy đến viên đạn cuối cùng, trong Thần phong doanh đều nín thở.
Kết quả là Phó Cảnh Thần nhắm bia mục tiêu thứ mười, mà chệch tay, b.ắ.n thẳng bia mục tiêu thứ chín.
“Đại diện Sư đoàn 22, mười viên đạn, trúng chín mục tiêu, thiếu một bia, tổng cộng 90 điểm.”
Điểm của trọng tài , trường xôn xao.
Họ lầm chứ? Thiếu bia! 90 điểm! Hai từ thể cùng tồn tại ?
Chẳng điều đó nghĩa là, chín viên đạn của Phó Cảnh Thần đều là 10 điểm ?
Nhận điểm , đừng những khác, ngay cả Thần phong doanh cũng kinh ngạc há hốc mồm.
Sau khi phản ứng , từng đều bám lưới bảo vệ hò reo nhảy nhót. Nếu còn nghĩ đến thể diện của Thần phong doanh, họ trèo lên luôn .
Trái ngược với họ, ở Sư đoàn 16 đổi vẻ hả hê , tất cả đều tái mặt, thể tin về giữa sân.
“Không thành tích nhất của Thần phong doanh là 90 điểm ?” Có lẩm bẩm nhỏ giọng.
Trước đây, thành tích nhất khi Phó Cảnh Thần b.ắ.n trúng mười mục tiêu là 90 điểm. Lần chỉ trúng chín mục tiêu, vẫn là 90 điểm?
“ là 90 điểm mà,” Phàn Cương thính tai, thấy lời liền thản nhiên, “Điểm cần nhiều, đủ dùng là .”
Sát thương cực lớn, nh.ụ.c m.ạ cũng cực mạnh.
Sư đoàn 16 chọc tức đến mức suýt hộc máu, cố cứng cổ : “Bắn bia di động chẳng lẽ xem lượng trúng mục tiêu ? Điểm xếp lượng bia trúng chứ.”
“Quy tắc thi đấu Toàn quân khu, Sư đoàn 16 các đổi là đổi ? Thua phục ?”
Mã Lão Tam đầu tiên nhíu mày, đó vẻ bừng tỉnh: “Ồ, , các cảm thấy thiếu một bia mà lấy hạng ba là giỏi , thể lấy hạng nhất đúng .”
Mọi ở Sư đoàn 16: “…….”
Họ nào lời , chớp mắt biến thành con d.a.o đ.â.m ngược thẳng tim?
cũng , chẳng lẽ chỉ vì họ thiếu một bia mà hạng ba giỏi, mà Doanh trưởng Thần Phong biểu diễn cho họ xem thiếu một bia mà vẫn hạng nhất ?
Hai bên rốt cuộc thâm thù đại hận gì mà sỉ nhục đến mức ?
Họ đầy bụng nghi ngờ và ấm ức, còn Khương Du Mạn thì bất đắc dĩ buồn .
Cuộc thi buổi sáng, Sở Văn Châu mất mặt , ngờ buổi chiều còn thể mất mặt lớn hơn…
Nhìn bóng lưng đàn ông lưng về phía ở giữa sân, nghĩ đến cái vẻ trẻ con hiếu thắng hiếm của , Khương Du Mạn chỉ cảm thấy ngọt ngào lan tràn.