Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 270

Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:07:03
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi tối, Tô Hiểu Mạn và Tạ Minh Đồ cùng với Khương nhị ca đều nghỉ nhà ông bà nội Khương. Nhà ông bà vốn dĩ sẵn mấy phòng dành cho con cháu mỗi khi về thăm, dù đoán mấy đứa cháu sẽ ghé, nhưng vì gần cuối năm, bà nội Khương vốn tính sạch sẽ nên cũng dọn dẹp tươm tất từ đó .

Tô Hiểu Mạn và Tạ Minh Đồ sắp xếp ở chung một phòng.

Sau khi ăn xong cơm chiều, ông bà liền kéo cả đám , chuyện trò rôm rả. Đặc biệt là ông nội Khương, bụng chứa đầy chuyện kể. Nói về những chuyện thời trẻ của ông thì kể suốt bảy ngày bảy đêm cũng chẳng hết chuyện.

Thế nhưng……

Với những đứa cháu khác của nhà họ Khương, những chuyện thời trẻ của ông nội cũ rích tựa tám đời , đến nỗi tai ù . Chính vì mà họ cũng thích ông nội kể hoài những chuyện cũ rích đó nữa.

Tạ Minh Đồ khác. Dù là cháu nội ruột, vẫn từng những câu chuyện năm xưa của ông. Ông nội Khương hăng hái lôi kéo cháu trai và cháu dâu, sắm vai kể chuyện xưa, ngừng nhớ những kỷ niệm một thời.

Tạ Minh Đồ và Tô Hiểu Mạn đều là những thính giả vô cùng chăm chú, bởi lẽ họ từng bao giờ. Là đầu tiên, họ chăm chú lắng , ánh mắt đầy vẻ sùng bái, khiến ông nội Khương cao hứng đến mức choáng váng cả đầu óc.

Đã lâu lắm , ông mới con cháu chăm chú lắng những chuyện kể như thế.

Gà Mái Leo Núi

Bà nội Khương pha ấm nóng, mang thêm đĩa hạt dưa rang, mấy miếng khoai lang đỏ khô bày mời . Hạt dưa là do chính tay bà rang, khoai lang cũng đích bà phơi khô. Tạ Minh Đồ ăn hạt dưa, Tô Hiểu Mạn cầm một miếng khoai lang đỏ khô nhấm nháp mãi thôi.

Riêng Khương Lôi Ngạn thì chẳng nể nang gì, uống xong chén ngáy khò khò, liền ông nội Khương mắng cho một trận trò.

“Nhìn cái thằng nhóc , giống hệt như cha nó , ngủ cũng .”

Khương Lôi Ngạn cãi hùng hồn: “Chẳng cháu thừa hưởng cái nết đó từ ông nội ? Cháu đây còn thể ngủ cơ mà.”

Ông nội Khương bắt đầu rả giáo huấn một hồi lâu.

Bà nội Khương ở bên cạnh thở dài thườn thượt, “Mấy ông cháu nhà suốt ngày cứ om sòm nhốn nháo, tai sắp điếc lòi đây.”

Ông nội Khương: “Nếu chỉ mỗi với bà ở nhà, bà thấy vui vẻ nổi chăng?”

Bà nội Khương: “Chỉ cần ông chịu câm miệng , sẽ vui vẻ ngay lập tức.”

Ông nội Khương chậc chậc lưỡi mấy tiếng, “ là bà bạn già vô tình, chẳng thú vị gì cả! Vẫn là thằng cháu trai út của đáng yêu nhất mà!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-270.html.]

Trước mặt bà nội Khương, ông nội Khương đột ngột ôm lấy khuôn mặt Tạ Minh Đồ, nhăn mày ngắm thật kỹ càng.

Hạt dưa trong miệng Tạ Minh Đồ vẫn còn kịp nuốt xuống ép chặt hai bên quai hàm.

Nhìn thấy một màn , Khương nhị ca suýt nữa thì đến mức ôm bụng.

Tô Hiểu Mạn cũng khó mà nhịn , gắng gượng lắm mới bật thành tiếng. Trong lòng cô nghĩ, Cẩu Tử nhà lúc chẳng khác nào chú chuột đất nhỏ nắm trúng gáy.

“Ông cái trò gì thế hả?” Bà nội Khương vươn tay, khẽ hất tay ông cụ .

Ông nội Khương cao hứng vô cùng, khoe ngay điều khám phá : “Trong đám cháu trai nhà , thằng bé Tiểu Đồ đúng là giống nhất hồi còn trẻ!”

Tạ Minh Đồ: “……”

Tô Hiểu Mạn: “……”

Khương Lôi Ngạn: “……”

Bà nội Khương vỗ nhẹ một cái tay ông, bĩu môi : “Đừng mà tô vẽ lên mặt nữa! Lúc trẻ ông trông , ông tưởng chắc?”

Ông nội Khương vẫn cố hỏi: “Thằng bé trông chẳng lẽ giống chút nào ư?”

“Không giống! Sao mà ông thể trai bằng Tiểu Đồ của cho .”

“Vậy thì đúng là lạ thật.” Ông nội Khương ngờ vực: “Nếu trai thì hà cớ gì bà chịu gả cho ? Chẳng hồi đó bà thấy cũng lắm ?”

Bà nội Khương thở dài: “ thật sự nghi ngờ con mắt của hồi trẻ. Hồi đó xinh bằng cả Hiểu Mạn thì đúng là thật.”

Ông nội Khương bèn đáp: “Nếu bà mà xinh như Hiểu Mạn, thì gì còn đến lượt rước về.”

Bà nội Khương lườm một cái: “Ông xem nào?”

 

Loading...