Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
“Chị, chị đang nấu gì thơm quá ?”
Không  từ lúc nào, Tiểu Điền Lan, cô em gái nhỏ lanh lợi,   bên cạnh Điền Anh, đôi mắt tròn xoe sáng rực,  chằm chằm  nồi bánh hấp.
Mùi hương   giờ cô bé  từng ngửi thấy, chắc chắn chị đang  món gì đó đặc biệt ngon.
Điền Anh bật , lấy một miếng bánh nóng hổi   khỏi nồi. Nhìn đôi mắt long lanh chờ đợi của Tiểu Điền Lan, cô chỉ  lắc đầu bất đắc dĩ, đưa cho em gái một miếng.
Tiểu Điền Lan sung sướng nhận lấy, cắn một miếng, khuôn mặt nhỏ nhắn bừng sáng.
“Chị  đồ ăn ngon quá!”
Đây là thứ ngon nhất cô bé từng ăn!
Hãy cho tớ một tim ❤️❤️ để tớ có thêm động lực nhé. Moa,moa. 
 Ký tên: והצלחהמאמץ
Trong bánh còn  cả quả mận bắc khô giòn giòn.
"Chị giỏi quá!"
Sự ngưỡng mộ trong đôi mắt nhỏ bé  lộ  rõ ràng đến mức  thể che giấu.
Điền Anh  bộ dạng khoa trương của em gái mà  nhịn  ,  dặn dò:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-vi-hon-the-cua-nam-chinh-phan-dien/chuong-43-vo-tam.html.]
“Cầm một ít mang cho  ăn nữa nhé.”
“Vâng ạ!”
Cô bé ngọt ngào đáp ,  chút do dự cầm lấy bánh  lon ton chạy vội .
Điền Anh cũng  để ý nhiều.
Triệu Văn Hồng  bên cạnh thấy hết tất cả. Cô con gái ngốc nhà bà vốn nhiều trò,  thì thông minh, nhưng   cứng đầu, vô tư như chẳng để tâm đến chuyện gì  đời.
Bà chậm rãi khuyên nhủ, dựa  kinh nghiệm của  từng trải: "Điều kiện của Đình Xuyên  , cả vùng mấy dặm quanh đây   bao nhiêu cô gái để mắt đến nó . Con đừng  dại dột mà bỏ lỡ."
Điền Anh gật đầu qua loa: "Dạ, , con  ."
Nhìn dáng vẻ thờ ơ của cháu gái, Triệu Văn Hồng thở dài. Đình Xuyên   trai  giỏi giang,  tìm khắp nơi cũng khó thấy  thứ hai như . Không  bao nhiêu  đang nhòm ngó, đến lúc   khác cướp mất, cô    cũng chẳng  tìm ai mà trách.
Bà bực , giơ tay gõ lên đầu cô một cái,  giận  tiếc: "Nhớ kỹ lời  ! Nếu để Đình Xuyên chạy mất, bà đánh gãy chân con đấy!"
Thôi thì… con cháu tự  phúc của con cháu,  lớn cũng chẳng thể can thiệp quá nhiều. Chỉ mong   nó   hối hận.
Điền Anh lấy một ít bánh gói  túi nhựa trắng,  bỏ  chiếc túi vải đen, chia thành ba phần. Một phần đưa cho Triệu Văn Hồng mang về, một phần mang sang biếu nhà trưởng thôn.