Lương Quân liếc  Điền Anh và Lục Đình xuyên, trong lòng một cảm giác hụt hẫng dâng lên. Hắn cũng  rõ    là đối thủ của cả hai  họ.
 
Hắn cúi đầu, giọng  yếu ớt: “…  chỉ tùy tiện  chuyện, chỉ để trêu chọc  , ai ngờ   thật sự  tay.”
 
Chu Thanh Dân  xong lời , cũng hung hăng trừng mắt  , tức giận quát: "Nói năng tùy tiện như , gọi   là vợ, chỉ là trêu chọc ?"
 
Lương Quân   nên lời, giọng  cũng lộ  vẻ yếu ớt, thiếu thuyết phục: "Vậy.....  cũng  đúng, nhưng dù  cũng  thể  tay đánh ."
 
"Đánh  thành thế , dù thế nào cũng   một lời giải thích cho !" Hắn thẹn quá hóa giận,  trong cơn tức giận.
 
Trong thôn, ai cũng  tính cách của Lương Quân,  vốn  ăn  thô tục, miệng lưỡi  hề nể nang ai, thường xuyên thích trêu đùa, chọc ghẹo  khác.
 
Chu Thanh Dân liếc  vết thương  mặt , cũng  tỏ  một chút đồng cảm nào, ngược , ông  thẳng với vẻ giận dữ: " là đáng đời ngươi."
 
"Muốn giải thích , còn  giải cái gì,  ăn thêm một cây gậy ?" Chu Thanh Dân giận dữ,    tiện tay với lấy cây gậy gần đó.
 
"Một đám  ở đây, chỉ   ngươi lắm miệng?" Ông  chẳng còn kiên nhẫn,   tiếp tục tranh luận.
 
"Ngươi cũng nên lo cái miệng của  ."
 
Lương Quân sửng sốt  dám cãi , chỉ im lặng cúi đầu,    hết lý.
 
Chu Thanh Dân  về phía Điền Anh, thấy cô   biểu hiện gì quá lớn, gần đây cô  chút  đổi khiến ông  chắc chắn về quyết định của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-vi-hon-the-cua-nam-chinh-phan-dien/chuong-19-muon-an-them-mot-gay-khong.html.]
 
Dù  bọn họ cũng là  trong thôn, ngẩng đầu cúi đầu cũng  chạm mặt , nếu  quá căng thẳng sẽ khó xử.
 
Cuối cùng, ông thở dài, đành  : "Được ,  ,   chuyện gì lớn cả,   về , cũng sắp đến giờ trưa ."
 
Mọi  thấy   chuyện gì nghiêm trọng, cũng bắt đầu lục đục giải tán.
 
Bầu trời thu sáng trong, bận rộn một ngày, ánh nắng vàng ấm áp lan tỏa khắp các cánh đồng, nhẹ nhàng len lỏi  những gờ ruộng, từng đợt gió mát thổi qua, xua  cái nóng oi ả của buổi đầu trưa yên ả.
Hãy cho tớ một tim ❤️❤️ để tớ có thêm động lực nhé. Moa,moa. 
 Ký tên: והצלחהמאמץ
 
*****
 
Mọi   mới đến cửa thôn, liền thấy một đám đông tụ tập chặn giữa đường. Trong đám , mơ hồ  thể  thấy tiếng chửi bới bén nhọn, chói tai của một  phụ nữ.
 
"Con khốn nạn nhà mày,   tay   chân mà vẫn  chịu nổi sự cô đơn,  còn  câu dẫn đàn ông nhà  khác!  thật  thấy ai vô liêm sỉ như cô!"
 
"Hôm nay  sẽ rạch nát khuôn mặt quyến rũ đàn ông của cô, xem cô còn bản lĩnh gì  quyến rũ đàn ông nữa!"
 
Một vài   ngang qua cũng tò mò dừng  xem, vì hôm nay nhiều   mới thu hoạch lúa xong, nên   tụ tập xem cũng  ít.
 
Điền Anh khẽ nheo mắt, ánh mắt lóe lên, cô cũng  vội vàng về nhà.
 
......