Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Phụ Thanh Niên Trí Thức - Chương 179
Cập nhật lúc: 2024-11-23 15:06:54
Lượt xem: 42
Chu Hương Ngọc nghĩ như vậy, cũng thành thật nói cho Giang Noãn biết những gì mình nghĩ.
Nhưng Giang Noãn nhìn bà ấy bằng ánh mắt không tán thành: "Cô Ngọc ơi, nếu để dành tiền trong sổ tiết kiệm thì chi bằng mua thêm vài căn phòng còn hơn."
"Cô xem, có phải cửa hàng chúng ta mới mua rất đắt đúng không? Đắt hơn mấy năm trước tận hai trăm đồng, chỉ cần nhìn cửa hàng chúng ta thuê trong hẻm may sẵn kia thôi ý, thời hạn thuê sắp được nửa năm đến nơi rồi."
"Nếu muốn gia hạn hợp đồng thuê thì so với trước đây còn phải trả thêm hai đồng mỗi tháng, thế nên chắc chắn sau này giá nhà sẽ tăng cao. Mình mua mấy căn mà không dùng đến thì có thể cho thuê mà, tiền đẻ ra tiền đó cô ạ."
Chu Hương Ngọc nghe xong những lời này giống như bị giáng một đòn vào đầu, đúng vậy, sao suy nghĩ của mình lại hạn hẹp như vậy. Hiện tại kinh tế phát triển ngày càng nhanh, dân số Bắc Kinh đông như vậy, giá nhà trong tương lai chắc chắn sẽ chỉ tăng chứ không giảm.
Số tiền bà ấy kiếm được trong sáu tháng qua là gần 10.000 đồng, về vấn đề ăn mặc của một nhà bốn người nhà bà ấy thì ăn ngon mặc đẹp hơn nữa cũng không tốn là bao, với cả mức sống của họ hiện đã tốt hơn, sức khoẻ của cha mẹ chồng đã khỏe hơn rất nhiều! Như Giang Noãn đã nói, thà bà ấy dùng tiền để mua nhà còn hơn, bà ấy không ở được thì có thể cho thuê, cứ như vậy tiền cho thuê trong một vài năm đã có thể kiếm lại được số tiền đã bỏ ra mua nhà!
Bà ấy càng nghĩ càng cảm thấy kinh ngạc, con gái Ngô Tiểu Đào cũng khuyên bà ấy: "Mẹ ơi, nghe Noãn Noãn mua vài căn đi ạ, dù sao bây giờ chúng ta cũng không thiếu tiền. Con cũng tiết kiệm được 2000 đồng, bản thân con cũng muốn hai căn ở đây với Noãn Noãn. Noãn Noãn còn nói lát nữa sẽ đi bất động sản khác xem, nếu tốt thì con sẽ mua, con tin Noãn Noãn chắc chắn sẽ không sai!"
Chu Hương Ngọc nhìn vẻ mặt bị mê hoặc của Ngô Tiểu Đào, quở trách liếc nhìn cô ấy, không nhịn được mà bật cười. Đúng vậy, đi theo Noãn Noãn là có thể ăn sung mặc sướng.
Nếu không phải Giang Noãn đưa họ đi làm ăn chung, bà ấy không thể tưởng tượng được cuộc sống của mình lúc này sẽ khó khăn đến mức nào, con gái bà ấy cũng sẽ không tươi sáng vui vẻ như bây giờ.
Chu Hương Ngọc nhìn Ngô Tiểu Đào thân thiết khoác tay Giang Noãn, hai cô gái đang thảo luận xem nên chọn ngôi nhà nào, cảnh tượng xinh đẹp này đã đóng băng trong mắt bà ấy. Bà ấy không kìm được muốn khóc, cảm thán trong lòng: Cuộc sống sẽ thực sự trở nên tốt hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nu-phu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-179.html.]
Chu Hương Ngọc bước tới và hào phóng nói: "Được, cô cũng mua một vài căn! Cầm vào trong tay, sau này cho thuê, khi về già không đi làm được nữa cũng có thể là người cho thuê nhà!"
Thế là ba người phụ nữ điên cuồng mua nhà và ký hợp đồng, hễ là bất động sản có mấy căn có môi trường tốt đều mua.
Hiện tại không giới hạn số lượng mua, có thể mua được một căn nhà thương mại cực tốt với giá bốn năm trăm đồng!
Ngay cả Ngô Tiểu Đào có ít tiền tiết kiệm nhất cũng đã mua bốn căn! Chu Hương Ngọc vốn định mua năm căn, nhưng sau đó phát điên không dừng được, cuối cùng mua tổng cộng mười căn!
Vẻ mặt Chu Hương Ngọc đỏ bừng, bà ấy cảm thấy mình quá điên rồi, càng không nhắc tới Giang Noãn đã mua gấp đôi bà ấy!
Trong mấy ngày mua nhà này, ba người không khỏi cảm thán: Tiêu tiền sướng tay ghê!
Nguyệt
...
Ngày mở cửa hàng vừa hay là một ngày họp chợ, Giang Noãn đã mời những người bạn thân nhất của mình là Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên đến tham gia náo nhiệt, Hứa Yến và người nhà cô cũng đến ủng hộ cô.
Lễ khai trương cửa hàng rất trang trọng, bốn nhân viên cửa hàng đứng hai bên cửa với nụ cười trên môi, tất cả đều mặc quần áo đồng phục giống nhau. Thân trên là áo khoác kiểu dáng ngắn màu trắng, thân dưới là một chiếc quần bó màu đen, trông sáng sủa và gọn gàng, tràn đầy năng lượng.
Giang Noãn và Chu Hương Ngọc đứng ở giữa, họ cùng nhau vén tấm vải đỏ che bảng hiệu của cửa hàng, như vậy cửa hàng mới được coi là chính thức khai trương!