Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 81

Cập nhật lúc: 2025-11-21 11:49:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Nhà máy của cháu đang hoạt động và phát triển . Đó là thành tích sự quản lý của bác, cho nên chuyện ai lợi dụng ai." Thái độ của xã trưởng kiên quyết: "Bác kiềm chế viên đạn bọc đường hấp dẫn, mới thể mang nhiều hạnh phúc hơn cho các thành viên công xã."

Được , An Tri Hạ nhún nhún vai. Hiếm khi cô gặp một chính trực cố chấp như .

Sắc mặt xã trưởng dịu , thấp giọng : "Bác cháu ý , nhưng xã hội bây giờ tương đối đặc thù, bác thể để ai bắt điểm yếu. Chỉ khi bác nắm chắc vị trí , chức xưởng trưởng của cháu mới khác cướp mất."

"Khi lợi nhuận của bộ công xã tăng lên thì đương nhiên lương của cán bộ các bác cũng sẽ tăng theo. Loại thu nhập quang minh chính đại , ai thể gì cả."

An Tri Hạ mím môi nặng nề gật đầu: "Xã trưởng, cháu sẽ để bác đợi quá lâu."

Bánh bao bột lớn, trứng tráng cà chua, bún bắp cải thịt bằm, một bát canh cá diếc tươi mềm lớn, khẩu phần vô cùng phong phú. Những đàn ông đang đói, là những bạn cũ gặp , thể hiện trạng thái giành giật thức ăn như ngày xưa, sồn sột xúc cơm miệng.

Ăn tới ăn lui, tất cả nhịn đỏ hoe mắt, nghẹn ngào tiếp tục sức xúc cơm.

Ăn xong một bữa, tinh thần của bọn họ khá lên nhiều.

Một đoàn tới văn phòng xã trưởng, ba mươi bảy cựu chiến binh câu nệ cạnh ghế dài.

" ngoài dạo, chuyện ." Xã trưởng thấy thư ký Từ rót cho xong, lập tức dậy cầm áo khoác .

Những đàn ông cũng dậy.

Xã trưởng khoát khoát tay với bọn họ, với An Tri Hạ: "Bọn họ đều là đồng chí cũ chiến trường, trải qua đủ loại sóng to gió lớn. Cháu cứ việc kiểm tra bọn họ, nếu phù hợp thì ở , phù hợp thì rời . Sẽ ai gì cháu ."

An Tri Hạ mỉm gật đầu, khi mấy rời , cô mời tiếp tục xuống uống trò chuyện.

Thấy bọn họ căng thẳng nín thở, giống như học sinh tiểu học gặp giáo viên, An Tri Hạ nhẹ : "Các chú, các chú cần căng thẳng như , các chú là đồng chí cũ qua huấn luyện chuyên nghiệp, tư cách đến chỗ của cháu. Cháu còn sợ thiệt thòi các chú chứ."

Bọn họ chỉ khoát tay, trong lòng chút bất an.

"Cháu thật, ở trại nuôi gà cũng chỉ mấy loại công việc đó? Bây giờ các chú nóng lòng , các chú hối hận thì ." Con ngươi của An Tri Hạ khẽ động, biểu cảm của .

"Các chú hãy cho cháu tình hình của , nếu như phù hợp với chúng cháu, thì cháu cũng thể cho các chú một vài ý kiến để đổi hiện trạng. Mặc dù cháu dám bảo đảm sẽ hữu dụng đến , nhưng nhất định thể giúp các chú thoát khỏi vũng lầy, tạm thời thở phào nhẹ nhõm."

Mọi , bắt đầu từ ngoài cùng bên trái.

Bọn họ ngắn gọn những gì trong quân đội, rời như thế nào, tình hình hiện tại . Chỉ mấy câu thể hiện hết sự chua xót khốn quẫn, nhưng bọn họ vẫn c.ắ.n răng hết mặt một đáng tuổi con cháu, chỉ vì một tương lai hi vọng cho bản và gia đình.

Chillllllll girl !

An Tri Hạ cầm một cuốn sổ ghi chép cẩn thận, cô dùng máy trong đầu ghi , thỉnh thoảng sẽ mở miệng hỏi vài câu. Trò chuyện xong cũng đến giờ tan .

"Tối nay cháu về nghiên cứu một chút, ngày mai sẽ cho các chú câu trả lời." An Tri Hạ dậy , biểu cảm chút ngưng trệ của bọn họ, còn : "Các chú ở ạ? Trên thị trấn nhiều nhà khách, vặn cuối tuần trường học cũng nghỉ, các chú chịu thiệt thòi ở nhờ trong ký túc xá hai đêm nhé."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-81.html.]

Bọn họ âm thầm thở , cảm kích cảm ơn.

Để Trương đưa bọn họ đến ký túc xá, An Tri Hạ tìm thấy xã trưởng đang hút t.h.u.ố.c trong hành lang.

"Thế nào? Có ý á ?" Xã trưởng nhịn hỏi: "Ngày xưa bọn họ đều là những năng lực, theo lý thuyết chắc chắn sẽ thể bay xa hơn bác, đáng tiếc tạo hoá trêu ngươi, cuộc sống trở nên khó khăn đến như . Nếu thì bác cũng chẳng mặt dày đưa bọn họ đến cho cháu xem thử."

An Tri Hạ khẽ thở dài: "Xã trưởng, bác cho cháu một vấn đề khó khăn thật đấy." Thấy sắc mặt xã trưởng khó coi, cô bật : "Được , cháu đùa bác nữa, vấn đề khó khăn cháu chính là bọn họ ưu tú, chỉ dựa cơ thể khoẻ mạnh và kỹ năng tay chân siêu phàm đó, cháu cũng để ."

"Chỉ với một trại nuôi gà nho nhỏ của cháu, đúng là thiệt thòi cho bọn họ."

Xã trưởng nhịn đưa tay dí trán cô, c.ắ.n răng : "Cái con nhỏ mạnh miệng thật đấy!" Sau đó ông cũng lắc đầu thở dài: "Không thiệt thòi, thời đại là như , nếu như bọn họ chờ một cơ hội thiệt thòi thì cơ thể rút cạn hết , chịu nổi . Hơn nữa, cháu cũng sẽ để bọn họ công việc bình thường thật nhỉ?"

An Tri Hạ híp mắt : "Xã trưởng hiểu cháu quá."

Nói thật, cô cảm nhận những kỹ, bọn họ đều là những ngay thẳng, chân thành, là loại rắp tâm hại sâu xa . Cũng chính vì bọn họ tính toán, thẳng thắn nên mới trở thành bàn đạp cho khác tiến lên.

Nếu như sử dụng đúng cách, bọn họ sẽ là những thanh kiếm sắc bén nhất.

Trong lòng cô cũng nóng như lửa đốt, chỉ là đầu óc rối bời, tìm đầu mối. trì hoãn lòng ơn và sự ngưỡng mộ của cô đối với xã trưởng, đây mới là vô tư vì công vì dân.

An Tri Hạ suy nghĩ trong lòng, đạp xe chậm chạp nhàn nhã, khiến những đồng về nhà hâm mộ thôi, lải nhải với những đứa trẻ xung quanh.

"Thấy ? Đi học nhiều lợi ích lắm, thanh niên trí thức Tiểu An là học sinh cấp ba, học nhiều kỹ năng, cho dù về nông thôn hỗ trợ xây dựng, cũng phát sáng như vàng công xã thu nhận, chẳng giống như chúng , cả ngày bán mặt cho đất bán lưng cho trời..."

"Thằng hai, đừng nữa, mau về nhà học bài, vì tranh thủ thời gian mỗi ngày kiếm thêm hai ba điểm công việc, bằng thêm mấy bài tập, công nhân, chẳng những việc nhẹ nhàng còn nhiều tiền phiếu!" Đã qua ngày mùa, cánh đồng cũng ít . Hôm nay trời nhiều mây, sương mù mưa xuân bay lất phất, bóng mờ thành điểm đen, rõ lắm.

Vừa mới rẽ một khúc cua, thêm một đoạn đường nữa mới thôn, đột nhiên một thanh niên quần áo lôi thôi, hàm răng ố vàng lao từ một bên, chặn đường cô.

An Tri Hạ phanh gấp một cái, khó khăn lắm mới thể dừng cách một cách nhỏ.

nọ hét lớn một tiếng, khoa trương lui về phía hai bước, nặng nề té ngã mặt đất, kêu gào t.h.ả.m thiết: "Ai ui, ai ui, chân đ.â.m gãy , đau c.h.ế.t mất!"

Giả vờ đâm?!

Khóe môi An Tri Hạ mới nhếch lên một tia nhạo, dư quang trông thấy mấy tới.

"Hùng Toàn Tử, thanh niên trí thức Tiểu An là một cô gái trẻ yếu ớt, thể sử dụng bao nhiêu sức lực? Chắc là thấy xinh , cố tình lừa bịp ?" Thôi Thiên Hạo nhíu mày bước nhanh mấy bước, bên cạnh An Tri Hạ, lạnh lùng .

" thế, thanh niên trí thức Tiểu An đạp xe mạnh, nhưng cô đo lường, chắc chắn kịp bóp phanh, cùng lắm là xước da một tí thôi."

 

 

Loading...