Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 70
Cập nhật lúc: 2025-11-21 11:49:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Động tác của An Tri Hạ quá nhanh, dấu hiệu của vô cùng dứt khoát.
Cho dù Thôi Thiên Hạo là nam chính, đầu hào quang, cũng tránh cái chén bay đầu .
Nước đổ khắp , bây giờ là trời tháng ba lạnh, theo lý thuyết lúc Thôi Thiên Hạo cảm thấy ấm áp, nhưng nước chảy xuống mặt xuống cổ, cảm giác nóng bén nhọn đau đớn , hai mắt Thôi Thiên Hạo cũng nóng theo, nước mũi chảy kiểm soát.
Thật là một thư sinh ăn mặc vô cùng nho nhã, há mồm trợn mắt trong ủy ban thôn, chẳng thể thống gì cả.
Bọn họ chỉ cảm thấy, con trai thứ hai của bí thư chi bộ thôn năng lực nhưng thiếu nam tính. Bị một chén lạnh tạt mặt thôi mà cũng tỏ đau phát ?
Thôi Thiên Hạo nheo mắt lao đến bồn rửa mặt ở cửa, dội nước lạnh lên mặt và mắt.
Bí thư chi bộ Thôi thấy đứa con trai cao lớn năng lực nhà cũng chật vật như , cơ thể mập mạp lập tức co thành quả bóng, nhưng nhiều đang . Ông cố gắng vẻ tức giận: "Cô gái nhỏ , một lời hất nước mặt như thế? Đây là nước sôi đấy! Thôi Hạo nhà còn đối tượng , lỡ như thì ?"
Vừa An Tri Hạ ở trong tình thế bắt buộc, nam chính soi mói đến mức buồn nôn mới cho một ít t.h.u.ố.c xịt chống sói , lượng nhẹ, xem tác dụng vẫn khiến vui vẻ.
"A, thật xin , ánh mắt của đàn ông cứ dán lên cơ thể , thế là nước trong tay cũng nhịn mà dán lên một ít."
Các thành viên ủy ban thôn đều vô thức nhận trọng điểm trong lời , bọn họ khuôn mặt xinh của đồng chí Tiểu An, cần nghi ngờ gì mà tin luôn. Một đàn ông, nhất là một thanh niên nhiệt huyết đối tượng, chắc chắn thể cưỡng kiểu phụ nữ rực rỡ như đúng ?
Dám dùng ánh mắt xa , còn là thanh niên trí thức Tiểu An chút tính khí khỉ gió, một chén nước chào hỏi là khách khí .
Dội chút nước lạnh, Thôi Thiên Hạo cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, lau mặt sạch sẽ, An Tri Hạ bằng đôi mắt sưng đỏ tràn ngập vẻ hung ác nham hiểm.
"Thiên Hạo, con xem hợp đồng ." Đã từng trải qua sức chiến đấu của An Tri Hạ, Thôi Thành Quân sợ con trai chịu thêm tổn thất, lập tức nhét hợp đồng trong tay : "Đồng chí Tiểu An mặt công xã đến chỗ chúng ký hợp đồng, đang chờ ý kiến của con."
Thôi Thiên Hạo một tiếng, cúi đầu nghiêm túc hợp đồng từng chữ một.
Văn phòng cực kỳ yên tĩnh, chỉ tiếng lật xem hợp đồng, trong lòng đều kích động, cũng nên trông đợi Thôi Thiên Hạo gì.
Thấy hết, An Tri Hạ nhàn nhạt mở miệng hỏi: "Không đồng chí 'Thuý Nhi'* phản đối gì ?"
*Chỉ tính cách như phụ nữ
Thôi Thiên Hạo khẽ cau mày, tại cảm thấy, hai chữ trong miệng cô chút chói tai nhỉ? Cảm xúc của bình tĩnh trở : "Đồng chí Tiểu An, núi rừng thôn chúng trưng dụng mở trang trại chăn nuôi gà là , thể đồng thời tạo thu nhập cho thôn và công xã, nhưng các chỉ là một cái công xã, chẳng gì cũng đòi đến bảy phần lợi nhuận, quá đáng ?"
Chillllllll girl !
"Cho dù công xã cao hơn chúng một bậc cũng thể ngang nhiên bắt chúng ký loại hợp đồng bất bình đẳng như . Công xã vì nhân dân, chứ thể bóc lột nhân dân!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-70.html.]
"Thuý Nhi, thấy mới quá đáng đấy, dám chụp mũ mù cho công xã? Cái gì gọi là bóc lột nhân dân? Vùng núi vốn là tài nguyên công cộng, ý định ban đầu của công xã là chia cho từng đại đội, tạo sự thuận tiện và lợi ích cho dân."
"Bây giờ xã thu hồi và sắp xếp nguồn lực, cũng chỉ cần một câu . cố gắng hết sức để giành 20% lợi nhuận. Nếu thì tự mà chuyện với xã trưởng."
"Biết xã trưởng thích vị trí ở thôn Hà Đường chúng thì . Dù trại nuôi gà cũng xây dựng ở những nơi giao thông phát triển, những ngọn núi và khu rừng cạnh thị trấn sẽ là lựa chọn hàng đầu."
"Hợp tác là ý của , nhưng trong mắt cha con hai , chỉ còn hai chữ bóc lột thôi ?"
An Tri Hạ đưa mắt những khác, nhíu mày: "Các ông các chú, ý của cũng như thế ?" Bọn họ còn kịp trả lời, cô nhanh chóng tính toán một lượt: "Ngọn núi trong hợp đồng độ dốc thoai thoải, độ cao thấp nhưng diện tích nhỏ, xây dựng trang trại nuôi gà thì thu nhập dự kiến cũng nhỏ, 20% thuộc về thôn nhưng công xã theo dõi, tiền sẽ trả trực tiếp sổ sách công cộng của thôn, mà là chia thành hai phần."
"Một phần dùng để xây dựng thôn, sửa đường, xây trường tiểu học, mua máy móc nông nghiệp, thậm chí còn thể ưu tiên đón điện từ các thôn khác, để hộ gia đình trong thôn đều sử dụng điện! Mỗi khoản tiền đều sử dụng các mục đích thực sự, ai cơ hội bỏ túi riêng của , chân chính mang lợi ích cho đội viên."
"Phần còn hợp nhất sổ sách công cộng, đó phân phát cho từng đội viên theo công điểm trong dịp Tết."
"Đương nhiên, một trang trại nuôi gà cần tuyển dụng nhiều công nhân, tiền lương và trợ cấp quy định theo lao động nhân viên tạm thời của công xã, trong tương lai sẽ gia tăng theo hiệu quả của nhà máy, chừng còn thể trở thành nhân viên chính thức. Đến lúc đó, ai ghen tị với nhà bí thư chi bộ là gia đình công nhân duy nhất trong làng..."
Từng khoản cô đều thực sự mang lợi ích cho , đám ủy viên thôn thì hết sức nóng lòng. Nói thế nào nhỉ, giàu hết sửa đường! Nghĩ tới việc đường nhựa sửa sang đến tận cửa nhà, cho dù bộ đến thị trấn, cũng là một loại hưởng thụ đối với bọn họ.
Đường sửa xong, còn sợ xe buýt lên thị trấn ?
Nghĩ đến tiếng động cơ xình xịch của máy móc nông nghiệp trong làng mỗi ngày mùa, những thể diện mà còn giảm nhiều khối lượng lao động của dân làng, sự phấn khích trong lòng khiến từng tế bào của bọn họ run lên.
Trường học xây dựng xong, bọn nhỏ sẽ cần đen mặt đường mỗi ngày, cũng ăn những chiếc bánh lương khô lạnh lẽo cứng ngắc buổi trưa. Người lớn còn chịu lạnh mùa đông, nắng mùa hè huống chi là trẻ con?
Các thành viên ủy ban thôn nhịn nhớ lời của cô, gật đầu : "Bí thư chi bộ, chúng ký ? Đồng chí Tiểu An sẽ lừa , cô dẫn đường thì chúng còn một xu, gì đến cơ hội cò kè mặc cả với công xã?"
" , đây là bởi vì trong công xã của chúng , nếu thì tin tức lọt ngoài, các đại đội khác cướp hết chỗ ? Ký hợp đồng sớm, chúng cũng thể yên tâm."
"Ký ký , hợp đồng hợp lý, cạm bẫy..."
Thôi Thiên Hạo mím chặt môi, nắm chặt hợp đồng trong tay: "Đồng chí Tiểu An..."
"Thiên Hạo, nếu là chủ nhiệm trong thành phố, chắc là sẽ coi thường mấy đồng tiền , nhưng chúng để ý. Chúng chê ít, chắc chắn thôn dân cũng chê ít. Đồng chí Tiểu An giành cơ hội cho chúng , chúng cũng thể phụ lòng cô ."
" , Thiên Hạo, ngăn cản là , là sợ chúng sẽ trở thành công nhân như , nhà họ Thôi các khoe khoang nữa? Làm thể? Tiền lương đãi ngộ của công nhân thành phố và nông thôn chênh lệch lớn, còn là học sinh cấp ba duy nhất trong làng..."
Thôi Thiên Hạo chịu việc đám ủy viên thôn tấn công, nãy ai là yêu cầu đưa ý kiến? Anh còn kịp gì, bọn họ dễ dàng An Tri Hạ xúi giục!