Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 67

Cập nhật lúc: 2025-11-21 11:49:08
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An Tri Hạ đến vui vẻ, đại lão thờ ơ và đại lão nhiều, đ.á.n.h giá đúng khiến cô cảm thấy khó xử, khiến khuôn mặt cô đỏ lên: "Ha ha, như ? Chỉ là ưu tú hơn những khác một chút thôi."

Phòng Viên nhịn nhếch khoé môi nhẹ: "Cô cũng khiêm tốn."

Nụ của An Tri Hạ lập tức cứng , hừ một tiếng: "Anh đúng, mà khiêm tốn nữa sẽ thành đạo đức giả mất, là loại như ? luôn là một đó, ."

Nhìn thấy cha bọn trẻ, tự nhiên cô nhớ đến bọn chúng nên hỏi thăm.

"Gần đây trường học nghỉ, bọn chúng cùng Ngưu Vương và một đám trẻ con cắt cỏ lợn, cả ngày thấy bóng dáng." Nói đến con , Phòng Viên cảm thấy chút mệt mỏi. Bây giờ gánh vác gia đình, dành hết sự quan tâm cho bọn trẻ, những đứa trẻ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, trưởng thành sớm sẽ cơ hội giải phóng bản chất vốn , biến chúng từ thiên thần nhỏ thành những ác ma nhỏ.

Chillllllll girl !

Anh căn dặn, bọn chúng tại tai trái tai , bỏ qua hết mà vui chơi khắp nơi khắp núi.

Anh thể để mắt đến bọn chúng lúc, đành mua chuộc Ngưu Vương và một đám trẻ con, để bọn chúng ở cạnh lũ trẻ lúc, tuyệt đối tách xảy bi kịch thể cứu vãn như . Anh cảm thấy ba chuyện hề đơn giản, luôn một đôi tay vô hình thúc đẩy.

Hơn nữa, còn can thiệp để đổi bi kịch của em nhà họ An.

Mặt khác, Phòng Viên nghĩ đến kiếp Kỳ Vân Lan vô tình manh mối về sự mất tích của Ca Hân. Mặc dù Ca Hân trượt chân ngã xuống núi, nhưng vẫn chấp nhận tình cảm của Kỳ Vân Lan, cho phép cô nhờ giúp đỡ nhiều và bổ sung vốn khi công việc kinh doanh gặp khó khăn.

và Thôi Thiên Hạo phát triển từ một bán hàng rong lưu động thành một doanh nghiệp hạng nhất ở Hoa Hạ. Có lẽ tay giúp đỡ nhiều , nên hai thường xuyên mang chút ân tình treo ngoài miệng, hết đến khác xát muối lên vết thương của .

Cảm nhận áp lực trầm trọng đột ngột phát từ đàn ông, An Tri Hạ : "Trẻ con mà, nên giải phóng bản chất vốn , cũng thể để bọn chúng tiếp tục sống trong lo sợ, tính toán tỉ mỉ vì từng bữa cơm như ?"

Nghĩ đến việc chẳng bao lâu nữa, Phòng Lễ Hi từ một nhóc hiểu chuyện trở thành một con khỉ bùn nghịch ngợm, tính cách cũng kiên định quả quyết hơn, Phòng Viên hất sự hỗn loạn của kiếp , : ", trẻ con như sẽ dễ nuôi hơn."

Cũng là do hai chuyện nên thời gian trôi nhanh, là chân của đàn ông khỏe thật, An Tri Hạ chỉ cảm thấy tầm mười phút đến cổng thôn.

Cô nhảy xuống xe, dám nữa: "Đến đây , khác trông thấy bàn tán linh tinh." Vừa , cô cúi đầu, lấy một xấp giấy thư khỏi túi xách, nhét tay .

"Đây là thứ chép khi rảnh rỗi, đưa cho bọn nhỏ xem. Vui chơi là cần thiết nhưng bỏ việc học phía . Không kiến thức văn hóa đầy đủ thì điểm xuất phát của con sẽ hạn chế, những thành tựu trong tương lai cũng sẽ cản trở."

Nghe cô gái nhỏ nghiêm túc dặn dò, trong lòng Phòng Viên chút ấm áp, lộ nụ mất tự nhiên, cẩn thận thu dọn đồ vật: "Cô về , lên núi dạo."

An Tri Hạ đáp , phi xe như gió thôn.

Trên đường , cô gặp Kỳ Vân Lan đang mang sọt phân, chào hỏi: "Thanh niên trí thức Kỳ vẫn xong việc ? ghen tị với lắm đấy, ngày nào cũng ăn ít, tiết kiệm thức ăn mập."

Nụ méo mó khuôn mặt nhạt nhẽo của Kỳ Vân Lan biến mất, cô nghiến răng nghiến lợi trả lời: "Cậu là rõ chuyện gì xảy nhất. Đã tìm tài sản đ.á.n.h cắp , tại các vẫn còn khăng khăng bắt và thanh niên trí thức Trần chịu tội?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-67.html.]

"Lấy tiền phiếu và đồ đạc của , còn châm chọc khiêu khích , An Tri Hạ, từng thấy nào nham hiểm, đố kỵ, tham lam và vô liêm sỉ như !"

An Tri Hạ nhướng mày : "Cậu yên tâm , sẽ dùng tiền của để ích nước lợi dân, giành thanh danh , đóng góp cho tương lai của chính ."

Kỳ Vân Lan run lên vì tức giận, nhưng thể .

Cho dù trong thôn đều tài sản đ.á.n.h cắp tìm , nhưng ai đề cập đến việc tiêu hủy phiếu nợ, vẫn như ngầm để hai tiếp tục cu li lao động trả nợ.

Nếu An Tri Hạ thực sự dùng tiền việc lợi cho thôn dân, e rằng thanh danh của bọn họ sẽ trái ngược.

Ngọn lửa trong lòng sắp thiêu rụi tất cả lý trí của, nhưng Kỳ Vân Lan hít một thật sâu, mặt nở một nụ nhàn nhạt: "An Tri Hạ, một việc hoặc từng , thì thẹn với lương tâm. tin đời quả báo, sớm muộn gì cũng sẽ trả giá thật đắt!"

An Tri Hạ tiếp tục nhướng mày : "Về nhà ăn cơm thôi, nhất định trai sẽ thịt kho tàu, bánh rán cuốn hành chấm tương đậu cho ."

Con ở niên đại ám ảnh bởi những gì ăn một cách khó hiểu, mặc dù Kỳ Vân Lan trải qua kiếp đầy đủ vật tư hiện đại, nhưng tâm trí cô vẫn phân tâm bởi An Tri Hạ, tự chủ tưởng tượng những hình ảnh sống động. Thịt kho tàu màu sắc bóng loáng, ngọt mềm, tan trong miệng, cô chịu nuốt nước miếng, đó nghĩ đến món bánh cuốn hành lá chấm tương đậu...

Tương đậu?

Sắc mặt cô lập tức tái xanh, nước chua sôi trào trong dày trống rỗng, giống như một mùi hôi chua dày đặc mấy ngày qua ập mặt, những thứ khô, đậm đặc, hoặc sền sệt bao gồm các loại màu sắc đen, nâu, đỏ, xanh, vàng... chịu nổi nữa, cô ném cái sọt vai xuống, ôm lấy gốc cây bắt đầu nôn ọe nước chua.

An Tri Hạ vẫn xe , chậm rãi chia sẻ với cô về chuyện của ở bộ phận nhân sự: "Ôi, đồng nghiệp trong công xã chẳng dễ chút nào, một chị họ Lưu c.ắ.n hạt dưa chuyện chua ngoa với , kết quả nghẹn cổ họng, sắc mặt kìm nén xanh đỏ lẫn lộn, mắt trợn trắng, cũng may lòng lấy đũa chọc một cái họng chị , thế là oẹ oẹ hết nữa. Ai da, chị kịp suy nghĩ, nghẹn cái là đầu sang phun hết lên đầu nam đồng nghiệp bàn đối diện."

"Chậc chậc, mùi rau hẹ, hành tỏi hăng quá, xanh xanh vàng vàng, nghĩ ăn gì nữa."

Kỳ Vân Lan chuẩn ói xong, nhịn mà tò mò hết. Lúc đầu, di chuyển sự chú ý khiến cô cảm thấy dễ chịu, nhưng khi xong, dày bắt đầu sôi lên, càng càng nghĩ đến những gì An Tri Hạ , trong khí tràn đầy mùi rau hẹ hành tỏi.

"An Tri Hạ!" Kỳ Vân Lan thật phun hết đầu cô!

"Ha ha." An Tri Hạ vui đạp xe chạy xa.

Phiếu nợ thể xé bỏ, cho dù xảy chuyện thể bù đắp , nhưng còn tổn thất tinh thần của bọn họ thì ? Nếu Kỳ Vân Lan và Trần Tư Khả chút tình nghĩa cùng phòng, cùng khu thì còn lâu Khang Hiểu Hoa mới thành công. Đưa chìa khóa cho kẻ trộm, tư cách cò kè mặc cả?

An Tri Hạ về đến nhà, thấy trai ngốc nghếch đang ở cổng sân, trong lòng lập tức trở nên mềm mại.

Nhìn thấy cô, hai ba bước đến mặt, một tay dắt xe, một tay xoa đầu An Tri Hạ, lộ hai hàm răng trắng: "Ngày đầu tiên quen thuộc ? Có bắt nạt em ? Vừa nãy Viên đến công xã việc về cùng với em ?"

 

 

Loading...