Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-11-21 11:49:02
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đồng chí lập tức mất triển vọng, trực tiếp điều sang công xã khác, cũng bộ phận phát triển nông nghiệp phụ, hình như trở thành chủ nhiệm, vô cùng phong cách." Chị Lý ước ao ghen tị : "Đáng tiếc chúng ai trợ giúp, chỉ thể tổ ở đây, khác tùy ý sai khiến."

Đang chuyện, một cô gái thanh tú tóc hai b.í.m hai mươi tuổi gõ cửa, vẻ mặt kiêu căng liếc xung quanh, cuối cùng ánh mắt dán An Tri Hạ, trong con ngươi lóe lên tia ghen tị, c.ắ.n môi : "An Tri Hạ đúng ? Xã trưởng gọi cô tới!"

Trong phòng vốn tiếng , lúc càng thêm yên tĩnh. Bộ phận phát triển nông nghiệp phụ là lãnh cung, công việc cũng sắp xếp bởi các cán sự nhỏ của các bộ phận khác, các lãnh đạo như chủ nhiệm trở lên chào đón?

Ngay cả chủ nhiệm Chương cũng chút kích động, vội vàng : "Tiểu An ngẩn gì, mau theo thư ký Từ ? Xã trưởng bận, thời gian chuyện với cô cũng dễ dàng ."

An Tri Hạ cất giọng đáp , rửa tay, chỉnh quần áo theo thư ký Từ ngoài.

Thư ký Từ liếc cô một cái, lạnh : "Mọi cũng đừng nghĩ nhiều, An Tri Hạ chỉ là một nhân viên tạm thời, thể xã trưởng chào đón bao nhiêu? Hơn nữa, An Tri Hạ là do phó xã trưởng Lưu đề cử, quan hệ xa với xã trưởng Viên của chúng đấy. mà một An Tri Hạ liên quan đến ba xã trưởng, cũng coi như năng lực."

Sắc mặt của ba ở bộ phận phát triển nông nghiệp phụ chút khó coi, chị Lý nắm lấy cánh tay An Tri Hạ, nhỏ giọng : "Thư ký Từ cũng đúng, thể xã trưởng gọi em qua để dạy dỗ một chút, đây chỉ là một trong ba chuyện lúc mới nhậm chức thôi. Em kiên nhẫn, chúng vì tiền lương trợ cấp, đừng vì cảm xúc nhất thời mà mất công việc."

"Công việc nhân viên tạm thời cũng khó lắm!"

An Tri Hạ gật đầu, "Cảm ơn chị Lý, em nên gì."

Thư ký Từ thấy mặt cô chút lo lắng nào, hừ một tiếng ngoài.

Văn phòng xã trưởng cũng ở tầng hai, nhưng gần cầu thang nên thể coi là vị trí nhất. Cánh cửa gỗ quét sơn màu nâu đỏ đậm, bên trong lót sàn nhà cùng màu, bàn ghế và tủ sách cũng bằng gỗ nguyên khối, một đàn ông trung niên đang thẳng lưng xem tài liệu, cạnh là một chiếc vạc tráng men tiêu chuẩn thấp nhất của công xã, bên trong khói nghi ngút bốc lên.

"Tiểu An đến ? Mau xuống , phiền Tiểu Từ rót một chén đây." Xã trưởng Viên chút kiểu cách nhà quan, thấy An Tri Hạ , lập tức chào hỏi.

Trong lòng An Tri Hạ chút kinh ngạc, lập tức hiểu đ.á.n.h giá của Phòng Viên về xã trưởng mới nhậm chức. Anh xã trưởng Viên là một quân nhân xuất ngũ, kiến thức và sự cống hiến vì dân đều xuất sắc, nhưng thiếu một nền tảng để thể hiện khả năng của . Người như nếu bỏ lỡ cạnh tranh , chắc chắn sẽ lãnh đạo nơi khác đào để khai thác.

gặp nhiều , tính toán, tham lam, ích kỷ, dối trá. hiếm thấy ai đôi mắt thuần khiết và nghị lực như , khiến cho dễ tin phục và theo.

"Chào xã trưởng." Cô trịnh trọng mỉm , xuống ghế tiếp tân, tỏ rõ thái độ nghiêm túc của .

Chillllllll girl !

Thư ký Từ giả lả rót cho An Tri Hạ một chén , lá cho là bã còn sót trong hộp cũ, nước cũng giữ ấm qua đêm, bọt nổi lên phía , khiến cho khó mà uống .

An Tri Hạ lườm cô một cái, đứa nhỏ thật kém thông minh, vô cớ khó để kết thù, nghĩ cuộc sống của trôi qua quá êm đềm ? Không tầm xa, mà là văn hóa, chẳng lẽ câu đừng khinh thiếu niên nghèo, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây ?

An Tri Hạ giả vờ nhấp một ngụm , thèm để ý nụ khiêu khích của thư ký Từ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-61.html.]

"Tiểu Từ, ở đây còn việc của cô nữa, cô mau xuống ." Xã trưởng Viên đuổi , lên xuống đối diện An Tri Hạ: "Đồng chí Tiểu An, phân cháu đến bộ phận phát triển nông nghiệp phụ là ý của bác. Chưa hỏi ý kiến tự phân phối, nên bác mới gọi cháu đến để xin ."

An Tri Hạ bất ngờ, ở nước Hạ Hoa đều yêu thể diện, đặc biệt là giàu và những địa vị cao. Đối với cô mà , xã trưởng Viên cũng như , hơn nữa hai còn là lạ gặp mặt đầu.

Mặc dù mới đến thế giới hơn một tháng, nhưng cô thích ứng , kinh nghiệm diễn xuất phong phú, từ lâu cô coi đây là một bộ phim truyền hình thông báo NG*, đạo diễn và máy , coi là một thanh niên trí thức cùng trai sống nương tựa lẫn .

(*NG là những cảnh phim đạt chất lượng và bắt buộc .)

Nếu cố ý nghĩ , cô phần nào quên cảnh lúc của .

"Cháu tin rằng xã trưởng Viên sắp xếp như lý do." Cô vẫn .

"Quả nhiên là một thanh niên trí thức đến từ thành phố lớn." Thấy cô nóng nảy, vội vàng, kiêu ngạo và tự ti, xã trưởng Viên nhịn khen ngợi: "Thanh niên trí thức Tiểu An, bác từng ở trong quân đội, khi thương nhẹ thì xuất ngũ phân phối đến đây. Nhoáng một cái năm năm, thời gian trôi qua nhanh thật."

"Không sợ cháu chê , lúc bác đến đây với hoài bão lớn, coi công xã là chiến trường khói t.h.u.ố.c súng, coi sản xuất và phát triển là mục tiêu hiếu chiến. Chỉ là khác nghề như cách núi, ngoại trừ may mắn lăn lên vị trí xã trưởng , thì bác chẳng lập thành tích gì, còn bằng thanh niên trí thức Tiểu An một cuốn sổ tay cấp cứu gây chấn động lớn."

An Tri Hạ phần nào hiểu ý của ông : "Xã trưởng, bác khiêm tốn quá , cháu chỉ dựa trí nhớ của một biện pháp cấp cứu, vặn công xã trúng. Nếu như vận hành thì biện pháp cấp cứu cũng chỉ là biện pháp cấp cứu, chứ thể trở thành sách ích cho dân công xã Ngũ Kỳ những công xã khác như ."

"Cháu đúng là một đứa trẻ trung thực màng danh lợi." Xã trưởng Viên : "Thế nào, cháu thấy bộ phận của ? Cháu ý kiến gì với công xã chúng và các bộ phận ?"

An Tri Hạ buồn : "Xã trưởng lòng tin với cháu như ạ? Cháu chỉ là một học sinh nghiệp cấp ba bình thường, thể nọ về công xã? Vậy là múa rìu qua mắt thợ để bác chê ?"

"Không cả, hôm nay bác xã trưởng, cháu cũng nhân viên tạm thời mới, chúng chỉ là tán gẫu chuyện, mà thôi. Chỉ cần thể khiến công xã tiến lên phía , cháu cứ việc hết những lời thành thật khó ."

Đây là nhận định cô?

An Tri Hạ khách sáo, trực tiếp nhướng mày hỏi: "Bác thật sự ạ?"

"Đương nhiên." Xã trưởng Viên thoải mái với cô, đặt cái chén rơi tay cầm sang một bên, tự đổi chén, rót cho cô nữa: "Bác Phòng Viên miệng cháu sắc bén, mỗi câu mỗi chữ đều như lưỡi dao, công xã chúng quá ôn hoà, chỉ thiếu một loại tư thế quyết đoán như cháu."

"Hơn nữa, bác ở đây, sẽ ai cướp công trạng của cháu."

"Được, để cháu cho bác ." An Tri Hạ suy nghĩ một lúc : "Cháu là một thanh niên trí thức nghiệp trung học về vùng nông thôn, mới đến thôn Hà Đường một tháng, nên gì nhiều về hình thức của công xã. những gì cháu thấy buổi sáng cũng thể lên một điểm."

 

 

Loading...