Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 59
Cập nhật lúc: 2025-11-21 11:49:00
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thông báo bổ nhiệm của An Tri Hạ gửi xuống, thế là cô đến làng để rõ nhà ăn chỗ trống, tiếp tục bí mật chiến đấu quyết liệt. Cuối cùng, Lưu Nhất Nguyệt vì m.a.n.g t.h.a.i yếu mà thuận lợi thế, đáng tiếc, nhà ăn mở nửa tháng, còn mười mấy ngày nữa vụ mùa kết thúc, sẽ giải tán.
An Tri Hạ bắt đầu tự may quần áo trong hai ngày qua, thời tiết tháng ba mỗi ngày một ấm hơn, trẻ tuổi tràn đầy khí thế, hơn nữa cô còn một bộ đồ giữ nhiệt bằng nhung cừu của Đức, thể sớm cởi bỏ quần áo mùa đông cồng kềnh, mặc áo len nhung xinh . Cô chỉ cần hai chiếc áo khoác và quần dài.
Các yếu tố phổ biến luôn phiên , nhưng các yếu tố cổ xưa thế hệ ngưỡng mộ vẫn luôn chiếm một vị trí trong ngành thời trang, một xu hướng bất hủ. Cô chọn vải nhung kẻ màu cà phê, may một bộ Tây phục nhỏ cổ điển bóp eo, quần ống màu đen rủ xuống cảm giác xếp nếp đầy đủ và áo len nhung dê cổ bèo màu đen, chung vô cùng xinh thời thượng.
Bộ còn là áo khoác dây buộc dài màu đỏ tía và quần bó màu đen, dáng cô cao ráo thon thả, mặc cực kỳ tôn eo, cộng thêm b.í.m tóc đuôi rết bồng bềnh và đôi giày đế vuông màu đen, tràn ngập khí chất nữ vương, cô nhịn catwalk một vòng con đường nhỏ lát đá.
An Tri Thu liên tục khen xinh , vỗ tay to, khiến Nhiếp Nghĩa Xương hàng xóm cũng nhịn , bước lên chiếc ghế treo tường để trộm.
Nhìn thấy An Tri Hạ rực rỡ đổi, vô cùng kinh ngạc, trong ấn tượng của , cô bé mặc một chiếc áo khoác bông mỏng cũ kỹ, mặt vết nứt nẻ đỏ ửng, đầu tóc rối bù khô héo, hai lạng thịt, chỉ đôi mắt to long lanh nước. Lúc mới qua bao lâu, mà vịt con xí biến thành thiên nga trắng xinh !
Anh ngừng huýt sáo, giống như một tên ăn mày gì phố: "Không em là con rắn xinh trong tiểu thuyết của Lỗ đấy chứ?"
An Tri Hạ lạnh một tiếng: "Vậy gọi một tiếng, dám đáp ?"
"Sao dám!" Anh chống hai tay, : "Em gái của xinh thật, khiến cho một công tác văn hóa ngậm mỹ nữ trong miệng như liên tưởng đến một hình tượng đặc biệt, Nhan Như Ngọc trong sách, chắc là cũng dáng vẻ như ? Còn một câu gì nhỉ, 'Thử nữ chích ứng thiên thượng hữu, nhân gian na đắc kỷ hồi văn'*?"
(*Dịch nghĩa: Người con gái đoan trang, xinh , trầm tĩnh tao nhã, chỉ trời mới tiên nữ mỹ như , nhân gian khó mà tìm .)
"Nhị Cẩu Tử!"
"Ơi!" Nhiếp Nghĩa Xương vô cùng dứt khoát, đắc ý, nhưng cảm thấy gì đó đúng. Anh bất đắc dĩ : "Cô gái nhỏ, em định ôm hận đến bao giờ?"
"Còn sống đến lâu thì ôm đến đó." Cô hừ một tiếng, dám cô , thể nhớ cả đời ?
"Có loại tổn thương thể đảo ngược ."
"Được , để hai em bọn tiếp tục chuộc tội ." Nhiếp Nghĩa Xương bất đắc dĩ , còn kịp mở miệng thêm, một viên đá tròn ném về phía . Nhiếp Nghĩa Xương né tránh, may trượt chân khỏi ghế, chật vật ngã phịch một tiếng xuống đất. Hai em , một đứa so đo, một đứa tàn ác.
"Anh mặc quần lót rộng sẽ ai thấy cái gì của , nhưng em là con gái, chú ý thanh danh." An Tri Thu vỗ vỗ đất bụi tay : "Những thứ hai mất lúc đều tìm hết , hơn nữa còn nhận mấy trăm đồng bồi thường, từ nay hai em chúng sẽ tiếp đãi hai ăn cơm nữa. thấy thanh niên trí thức Phí tay nghề , kết nhóm ăn cơm ."
Nhiếp Nghĩa Xương xoa eo lên, ui da một tiếng: "Người lấy lòng đàn ông thì nắm dày . Cậu mới ăn một bữa nấu, bắt đầu đỡ ?"
An Tri Thu nhịn ném thêm một viên đá sang bên cạnh: "Cái miệng của sớm muộn gì cũng gặp quả báo, thanh danh con gái đùa ! Sau hai em về thành phố, căn bản kế hoạch như ."
"Muốn thì thể về thành phố ? Khẩu khí lớn đấy.." Nhiếp Nghĩa Xương lẩm bẩm . Giống như và Hàng Hướng Lỗi gia thế , nhưng để tránh khỏi những náo loạn trong thành phố, mà uất ức ổ trong khe núi .
Thị trường chứng khoán Thượng Hải như thế nào thì kinh đô cũng , thì dễ mà về thì khó, nhất là hai em bọn họ quan hệ, tự tin về như thế?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-59.html.]
Không thấy bao nhiêu thanh niên trí thức bỏ cuộc phản kháng, lấy vợ sinh con cắm rễ ở nông thôn ?
"Chúng sẽ về !" Sắc mặt An Tri Thu hiện lên vẻ trịnh trọng nghiêm túc hiếm thấy.
An Tri Hạ hoảng hốt, lập tức hồn , gật đầu: " , chỉ trong vòng năm năm thôi."
An Tri Thu xoa tóc em gái, trong mắt ẩn chứa cảm xúc phức tạp: "Ừm, chúng mới đến đây một tháng, em trở thành công chức xã, cuộc sống của chúng sẽ ngày càng sung túc."
Công xã cách thôn Hà Đường mười dặm, đều là đường đất bằng phẳng, An Tri Hạ đạp xe mất nửa giờ. Công xã Ngũ Kỳ ba mươi sáu đại đội, chia thành các làng. Tuy nhiên, các ngôi làng sông núi bao quanh, cách khá xa, do giao thông thuận tiện, thông tin lạc hậu, trình độ văn hóa cao, hình thành hình thức sinh hoạt mấy chục năm đổi.
Nghèo đói, lạc hậu, dốt nát, điển hình của điển hình!
Hạ Hoa sĩ diện trong lòng, dù điều kiện cho phép vẫn thể tạo điều kiện biến trụ sở công xã thành nhà ống mái ngói hai tầng tường đỏ đẽ.
An Tri Hạ mỉm chào gác cửa, lấy từ trong giỏ xe đẩy một gói đậu phộng muối tiêu do trai chuẩn , sáu viên kẹo sữa thỏ trắng và một gói t.h.u.ố.c lá Tiền Môn giá ba xu.
"Xin chào bác, cháu là An Tri Hạ, mới tới, bác gọi cháu Tiểu An là . Sau sẽ phiền bác nhiều ."
Người gác cổng vui vẻ gật đầu, nhận đồ cũng thèm mà : " họ Dương, là con thứ ba trong nhà, đều gọi là bác ba Dương. Đồng chí nhỏ cố gắng lên nhé. Xã trưởng mới của chúng là một thực tế, nếu cháu theo ông , chắc chắn thể từng bước bay cao."
An Tri Hạ vẫn mỉm đáp , nhưng trong đôi mắt cụp xuống thoáng qua một chút thích thú.
Một gác cổng công xã nhỏ bé, quần áo tuy còn mới 60%-70%, nhưng một chỗ chắp vá, thậm chí còn một vết nhăn; Nói chuyện với cô bằng tiếng phổ thông địa phương mà cán bộ yêu thích nhất; Trên mặt cũng dấu vết mệt mỏi vì cuộc sống bộn bề, mà chỉ một loại cởi mở thẳng thắn khám phá nhân sinh; Lại móng tay cắt tỉa gọn gàng, đầu tóc tỉ mỉ, cái cằm sạch sẽ trơn bóng...
Đủ loại dấu hiệu cho thấy ông là một gác cửa đơn giản, mà phận giấu kín. Khó trách Phòng Viên cố ý dặn dò hai em nọn họ chuẩn quà lễ hào phóng.
Chào hỏi xong, cô đến bộ phận nhân sự của công xã.
"Đồng chí Tiểu An ? Mời , mời ." Một đàn ông gầy gò đeo kính gọng đen thấy cô, vội vàng dậy khỏi chỗ , ân cần chào hỏi.
Ngược , một phụ nữ khác cùng văn phòng lạnh, ôm n.g.ự.c khinh bỉ nhấc m.ô.n.g : "Một đứa nhân viên tạm thời quá chỉ miễn cưỡng dễ , mà cũng xứng đáng để vội vàng phục vụ ?"
"Chị..." Người đàn ông chút đỏ mặt, kịp thẳng hổ xuống ghế, ho nhẹ một tiếng: "Đồng chí Tiểu An, đây , chúng bàn công việc của cô."
An Tri Hạ rút bàn tay đang đút trong túi , ai da, dáng vẻ xinh kiểu gì cũng rắc rối gõ cửa, thật là một cái rắc rối ngọt ngào bất đắc dĩ.
Chillllllll girl !