Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 52
Cập nhật lúc: 2025-11-21 11:48:53
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đồng chí công an, các tới đây?" Bí thư thôn chi bộ gần đây hoạt động tích cực, trưởng thôn cũng bận chạy đôn chạy đáo. Lúc ông mới vội vàng chạy tới, mồ hôi đầm đìa, hỏi.
"An Tri Thu và An Tri Hạ là thanh niên trí thức trong thôn các ông đúng ?" Hai kéo căng mặt, giọng điệu phần hung hăng hỏi.
Trưởng thôn khẽ cau mày, gật đầu, đang định lấy điếu t.h.u.ố.c khỏi đưa tới.
"Được , đừng những thứ vô dụng , mau gọi , chúng còn về báo cáo công việc." Một khác dùng sức đẩy mạnh, đẩy nông dân cường tráng như trưởng thôn lảo đảo một cái, qua cũng là lực tay của luyện võ.
Kẻ đến thiện, kẻ thiện thì đến.
Trưởng thôn cũng giận tái mặt, cho gọi hai em nhà họ An, lạnh giọng hỏi: "Hai đồng chí, các tìm hai đứa nhỏ chuyện gì? Bọn chúng là đồng chí mới, thủ tục đều xử lý theo quy định, cũng gây chuyện gì."
"Ông gây chuyện là gây chuyện ? Có tố cáo bọn họ là phần t.ử phản động, chúng đưa về cục thẩm vấn." Nói để lộ chiếc còng sắt bên hông, lắc lắc trong tay.
Thôn dân xung quanh đều sợ hãi dám lên tiếng.
"Bọn họ đều là công dân , thậm chí còn bao giờ lên thị trấn, cuộc sống nghèo khó bình thường, từng trải qua chuyện như trời sập chân ?"
Nhóm thanh niên trí thức cùng tới, Phòng Viên cũng nhanh chân lạnh lùng nghiêm mặt theo , đúng lúc câu . Anh nheo mắt liếc hai , còn kịp chuyện, An Tri Hạ lên tiếng : "Không hai đồng chí ở cục nào, chức vụ , văn kiện giấy tờ gì đề cập đến việc bắt em chúng ?"
"Bây giờ các là nghi phạm, phép chuyện." Anh , tiến tới định nắm lấy cổ tay An Tri Hạ.
Phòng Viên tiến lên một bước, nắm lấy cổ tay bẻ một cái, đàn ông cao một mét tám phách lối lập tức kêu lên đau đớn, mất khí thế, tức giận : "Anh buông tay cho ! Anh đang gì ? Dám đ.á.n.h lén công an, cũng bắt cục cảnh sát ăn cơm tù !"
" thấy ăn cơm tù là các mới đúng?" Anh lạnh một tiếng: "Đừng tưởng mặc một tầng màu lam sẫm là thể trở thành công an!"
"Anh... ý gì? Anh dám nghi ngờ phận của chúng ? Vậy thì , cũng cùng hai tên phần t.ử phản động theo chúng luôn ." Một đàn ông khác lấy cái còng sắt tiến tới, hung hăng giơ lên định còng tay Phòng Viên.
Phòng Viên nghiêng tránh sang một bên, thuận thế duỗi chân đá đầu gối của tới gần một cái, lực mạnh đến mức gần như thể thấy tiếng xương cốt trật khớp.
Chỉ một động tác thể khống chế hai đàn ông cao một mét tám, khí thế hung ác, dáng vẻ đ.á.n.h đấm.
Các thôn dân về phía Phòng Viên với ánh mắt vô cùng phức tạp, bọn họ vốn chỉ nghĩ là săn bắn, thủ nhanh nhẹn, ngờ hai đàn ông mặt thể chịu nổi một chiêu của .
Phòng Viên lấy còng sắt còng tay hai : "Các đồng chí công an đều một lòng vì dân, đối xử với phạm nhân cũng phần tôn trọng, phẩm chất của các quá kém, chút chuyên nghiệp nào, đối xử với nghi phạm phần t.ử phản động quá tệ, nhất đừng đ.á.n.h rắn động cỏ."
"Đi thôi, chúng cùng đến thị trấn. Để xem các giả mạo đồng chí công an, sẽ ăn bao nhiêu cơm tù?"
Cả hai giằng co kịch liệt, khăng khăng cho rằng là công an biên chế chính thức, tuyệt đối thừa nhận mạo danh, còn sức hù dọa đối phương buông .
Đáng tiếc Phòng Viên trực tiếp xin nghỉ, thực sự cùng An Tri Thu, Nhiếp Nghĩa Xương và Hàng Hướng Lỗi áp giải bọn họ lên thị trấn.
Tân Hạ Hoa mới thành lập lâu, đang từng bước dò dẫm con đường của , đối xử với phần t.ử phạm tội vô cùng nghiêm khắc, cho nên một khi đưa đến đồn công an thị trấn, bọn họ sẽ ở đó cả đời.
Chillllllll girl !
Sắc mặt hai biến đổi ngừng, nhịn nửa tiếng cuối cùng mới thành khẩn thú nhận: "Chúng khác lệnh..."
"Ai?" An Tri Thu nghiến răng hỏi, trong lòng cũng đáp án.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-52.html.]
"Không , hai chúng thường xuyên chờ ở chợ đen, khác cho chúng tiền, chúng thể bất cứ điều gì miễn là g.i.ế.c . Người hóa trang cầm một trăm đồng, yêu cầu chúng mặc đồng phục công an, còng tay hai em nhà họ An đường vòng núi, đó..."
"Sau đó ?" Phòng Viên lạnh giọng hỏi.
"Sau đó... đó lột quần áo trói cây. Nếu may mắn, bọn họ sẽ trở thành thức ăn cho thú dữ, nếu may mắn khác phát hiện, thanh danh cũng nát bét, trở về sẽ như châu chấu nhảy nhót linh tinh, chịu bao lâu."
"Chuyện , chuyện là yêu cầu, do em chúng nghĩ , thực sự g.i.ế.c mà chạm đất, lòng quá độc ác."
"Hai em chúng định giả vờ theo để lấy tiền, đó sẽ thả em bọn họ ."
Phòng Viên một tay nắm bóp cổ tay một , dùng sức, hai đều đổ mồ hôi lạnh ròng ròng: "Các lòng độc ác, còn vội vàng nhận việc, như thấy ánh mắt bẩn thỉu của các ?"
Đối với một con gái dáng vẻ xinh như , nếu lột sạch quần áo thì sẽ kết cục gì?
"Súc vật!" An Tri Thu tức giận đỏ ngầu cả mắt, xông đ.ấ.m đá hai một trận, mỗi chiêu đều nhằm chỗ hiểm.
Hai bọn họ muối mặt cầu xin tha thứ, nhưng những lời đó quá đạo đức giả, càng , An Tri Thu càng lấn tới, lực nắm đ.ấ.m càng mạnh thêm.
"Được , tiếp tục đ.ấ.m nữa là chúng nó c.h.ế.t đấy." Hàng Hướng Lỗi tiến lên kéo , con ngươi lạnh lẽo: "Những như nên đưa đến đồn cảnh sát, để nhà nước trừng phạt bọn họ, cần bẩn tay."
"... nhớ , cổ tay một cái nốt ruồi lông trắng lớn, các đừng đưa chúng đồn cảnh sát, chúng sẽ bao giờ chuyện tàn ác như nữa, hãy cho chúng một cơ hội ..."
Hai trực tiếp quỳ mặt đất dập đầu, nếu như bọn họ giả công an giải quyết việc công là tội lớn, thì sự ngu xuẩn dốt nát của bọn họ sẽ trở thành bùa lấy mạng. Sau khi bọn họ ngoài cũng sẽ coi như điển hình, g.i.ế.c một dọa trăm !
"Muốn sống ?" Trong con ngươi Phòng Viên loé lên sự nguy hiểm, nhàn nhạt liếc bọn họ một cái hỏi.
"Muốn ạ, tha mạng cho chúng !" Vừa cửa , bọn họ càng thêm thành kính mà dập đầu mạnh hơn.
"Vậy thì tự cục cảnh sát thú tội , chẳng quan tâm các thú nhận cái gì, chỉ cần đủ hai mươi năm tù, sẽ lập tức bỏ qua chuyện ."
" , nhớ lấy các khác lệnh, nhưng quá gian xảo, nào cũng hoá trang, nhưng tay một nốt ruồi lông trắng. Hiểu ?"
Bọn họ còn hơn , ngoài việc chấp nhận thì lựa chọn nào khác.
Bọn họ bán hai mươi năm thanh xuân của , với giá một trăm đồng.
Ai thôn dân sống trong khe núi dễ lừa, mặc một tầng áo xanh lam là thể sợ hãi bất động, để bọn họ gì thì ? Có mà bọn họ mới là sợ hãi !
Lợi hại đến mức dám trêu chọc, nhưng bọn họ đều quyết định sẽ lấy lửa giận tấn công nốt ruồi lông trắng , nhất định bắt đó tù mục xương.
Khi đến cục, các đồng chí công an tiếp đãi bọn họ niềm nở, khi nắm rõ sự việc thì nghiêm túc thẩm tra một lượt, thiện từng chi tiết.
Bọn họ rằng, hai Phòng Viên huấn luyện kỹ càng đường , cực kỳ kháng cự thẩm vấn, nội dung mỗi câu trả lời đều giống , hầu như khác một chữ nào.