Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 44
Cập nhật lúc: 2025-11-21 11:33:04
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mới đầu, trong lòng An Tri Thu hoảng, cái khu lớn như , em gái bao nhiêu chỗ giấu tiền?
Anh vốn tưởng rằng bộ tiền mang theo từ trong nhà biến mất, nhưng thấy cô còn tâm trạng nháy mắt với , nghĩa tiền đó vẫn còn ở nơi an . Trong lòng nhất thời thất thố, vội vàng suy nghĩ chuyện, hai cùng phòng may ảnh hưởng, xem thể giải quyết vấn đề chỉ bằng một bữa cơm, mà gấp mấy .
Anh tăng tốc chạy cánh đồng, gọi trưởng thôn lên, giải thích ngắn gọn tình hình và nhắc đến hai đứa trẻ may. Trưởng thôn cũng gọi mấy ông cụ đáng kính trong thôn đến, cùng vội vã về khu thanh niên trí thức.
Khi bọn họ đến nơi, khuôn mặt của Kỳ Vân Lan và Trần Tư Khả đ.á.n.h đến mức sưng vù, đầu tóc rối bời, quần áo xộc xệch, đang lóc đưa tay lau nước mắt. An Tri Hạ thì ở một bên, ôm n.g.ự.c nhạo.
Ai là kẻ mạnh ai là kẻ yếu qua là ngay, theo lý thuyết nên đồng tình bênh vực kẻ yếu, đáng tiếc hai kẻ yếu quá thê thảm, trông như đang bắt chước khác, khiến chút buồn .
An Tri Hạ mạnh mẽ bá đạo, mang một vẻ trai lạnh lùng khiến quỳ xuống hát lên khúc ca chinh phục, bọn họ diễn tả vẻ trai ngầu lòi thế nào, nhưng trong lòng thể sinh cảm giác hâm mộ, nhất là khi vẻ trai rơi lên một cô gái xinh , thật sự khiến run sợ ngưỡng mộ, thường đến như l.i.ế.m màn hình ở thời hiện đại, quả thực khiến đám thanh niên ở đây ngã xuống ngay lập tức.
"Khụ, chuyện gì ?" Trưởng thôn phá vỡ sự yên lặng, sắc mặt nghiêm túc hỏi.
"Thanh niên trí thức Kỳ, thanh niên trí thức Trần, hai các cô ở trong khu, chẳng lẽ cũng xảy chuyện gì ?"
"Trưởng thôn, chúng cháu , nhưng còn kịp giải thích rõ ràng thanh niên trí thức Tiểu An đ.á.n.h cho một trận." Kỳ Vân Lan đ.á.n.h mặt hai , lời cũng lắp bắp như một tên mập. Cơ miệng dùng sức kéo quai hàm, cơn đau nữa kích thích tuyến nước mắt phát triển trở .
"Đi vấn đề chính!" Trưởng thôn sốt ruột : "Mọi đều đang bận rộn chạy đua với thời gian cánh đồng đấy."
Kỳ Vân Lan nghẹn ngào, tát, còn tát mặt, chẳng lẽ nghiêm trọng ?
"Là của thanh niên trí thức An và thanh niên trí thức Tiểu An tới, thím đưa thư giới thiệu cho chúng cháu xem. Cháu cẩn thận xem, đúng là đến từ kinh đô. Thím là mệt mỏi nghỉ ngơi, là... là thanh niên trí thức Trần ở chung phòng với ngu, thế là kéo cháu ngoài hít thở khí. Không ngờ đến khi chúng cháu thành thế . Bọn cháu còn kịp ngoài tìm , thanh niên trí thức An và thanh niên trí thức Tiểu An trở về. Thế nên việc thật sự liên quan đến chúng cháu, ai mà thím như ."
Nhiếp Nghĩa Xương và Hàng Hướng Lỗi đang im lặng cũng trong nhà , tất cả đồ đạc của họ đều biến mất!
"Thanh niên trí thức Kỳ, thanh niên trí thức Trần, đây là nhà chung của chúng , khi khách đến, hai ở bên cạnh tiếp khách cũng đừng ngoài." Nhiếp Nghĩa Xương mất kiên nhẫn, ngay cả cái giường và cái bàn của , cũng còn một mảnh.
Chillllllll girl !
"Đồ vật của chúng đều mất, nhưng của các vẫn còn nguyên, ai mà tin ?" Hàng Hướng Lỗi cũng lạnh mặt, chút nghiến răng nghiến lợi .
Trần Tư Khả vội vàng giải thích: "Muốn trách thì trách hai em bọn họ trộm hơn ba ngàn đồng ở trong nhà. Thím đến để hỏi chuyện. Thím khẳng định hai em lòng đen tối sẽ trả , nên mới chuyện hồ đồ."
"Các cần gì thì hỏi bọn họ, bọn họ đều là một nhà, cha nợ con trả, bọn họ trộm đồ thì bắt bọn họ chịu trách nhiệm!"
"Ha ha, thấy thanh niên trí thức Trần bảo là em gái ngay cả mấy tờ đại đoàn kết cũng thấy bao giờ, bây giờ xuất hiện ba ngàn đồng? Rốt cuộc là ai đang dối?" An Tri Thu lạnh hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-44.html.]
"... ..." Trần Tư Khả nghĩ cái gì đáp trả.
"Thanh niên trí thức Trần vốn coi thím gì." Kỳ Vân Lan tiếp lời : "Ai mà thanh niên trí thức Tiểu An hô hào mất tiền, đó lập tức vấn đề. Thật chúng cũng hiểu chuyện gì xảy . Chắc là thím lấy đồ của nhưng ham hố lấy luôn cả đồ của thanh niên trí thức Nhiếp và thanh niên trí thức Hàng."
" , chuyện chính là như ." Trần Tư Khả gật đầu: "Quần áo các mặc nhiều mảnh vá, mở miệng trong nhà mất ba ngàn đồng, ai mà tin ? Đến cả các còn mất một ngàn ba, dễ dàng như , tiền ở ?"
"Tiền trợ cấp của !" Hai mắt An Tri Thu đỏ hoe : "Người đó chỉ là kế của , lúc rời nhà chúng chỉ mang theo tiền trợ cấp của , nhưng bây giờ vì hai kẻ ích kỷ xa các mà mất hết."
Đây là một chủ đề nặng nề, tất cả trong sân lập tức im lặng.
An Tri Hạ tới vỗ vai : "Anh , đừng buồn, còn em mà."
An Tri Thu dùng hai tay lau mặt, nở một nụ khó coi, nhưng vẫn ngừng xoa đầu An Tri Hạ, thấy dáng vẻ nhe răng trợn mắt của cô, lập tức nhếch miệng khôi phục bình thường.
"Ý của là xem ai đúng ai sai, trong thôn lớn như , bọn họ kế đến đây, ? Có nhân chứng ?"
"Không gì cả, trong thôn đều quen , nếu lạ tới, chắc chắn sẽ truyền trong thời gian ngắn, cũng cần phái hỏi, chỉ thể là tới, hoặc là ai thấy thôi." Một ông cụ lắc đầu .
Mấy khác, kể cả trưởng thôn cũng đồng tình, mấy chục năm , chẳng lẽ bọn họ đức của thôn dân ?
Sắc mặt Kỳ Vân Lan tái nhợt vô cùng, nhưng vì đôi má sưng đỏ mà thể hiện : " thím đến thật, cũng thể địa chỉ rõ ràng của bức thư chứng minh đó, nếu tin thì các thể gọi điện hỏi thử."
"Thanh niên trí thức Kỳ, cùng chuyến tàu với chúng đến đây. Chúng trao đổi thông tin, cũng gì lạ." An Tri Thu vô cảm : "Còn về việc gọi điện thoại? Chúng gọi ở ? Gọi như thế nào?"
Niên đại công xã điện thoại, lên thị trấn gọi, xếp hàng lâu, cước phí vô cùng đắt đỏ. Huống chi gọi điện thoại một , hai , ba , cũng chắc hỏi chuyện cần hỏi."
"... nhưng thím tới thật mà." Kỳ Vân Lan thực sự lo lắng: "Bây giờ các đến cục cảnh sát khai án, còn thể đuổi kịp, nếu thì liên hệ với kinh đô chặn ở trong nhà ga. Dù ... dù tiền cũng lên đến hàng ngàn mà!"
"Vừa hết Tết là thời gian cao điểm của dòng . Đi từ Tân Chu đến kinh đô mất hai ngày hai đêm, còn qua mấy chục điểm dừng. Nếu kế của đến đây thật, với cách tính toán của bà , thể đến điểm dừng kinh đô chờ bắt ?" An Tri Hạ lên tiếng nhạo: "Nếu thật sự chuyện là do kế , chúng nhịn, đám trộm các cũng sẽ hô hoán! Thế nên nếu các xóa tan nghi ngờ thì hãy để chúng kiểm tra đồ đạc ."
"Các cái quyền , chỉ khi nào lệnh khám xét của cục cảnh sát mới phép!" Kỳ Vân Lan chút nghĩ ngợi cự tuyệt, thể cố đến thì cố.
"Chuyện xảy trong thôn cần phiền đến các đồng chí công an." Trưởng thôn thấy Kỳ Vân Lan giả vờ bình tĩnh, trong lòng lập tức nắm chắc.