Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 42
Cập nhật lúc: 2025-11-21 11:33:02
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Bí thư chi bộ Thôi, sự kiên nhẫn của chúng hạn, cho ông thêm một cơ hội nữa, nếu hôm nay chúng sẽ lập tức lên thị trấn."
Thôi Thành Quân hít sâu một , sắc mặt đổi ngừng, cuối cùng khoát khoát tay: "Được , nhưng chỉ và hai em các ở thôi, còn ăn cơm , đừng chậm trễ nữa, sắp bắt đầu việc ."
Trưởng thôn vỗ vai An Tri Thu, nhỏ giọng : "Thay vì đòi tiền thì xin công xã sắp xếp công việc cho em gái cháu còn hơn, ở đó một năm cả đống tiền. Có lớn giúp các cháu trông coi, ông cũng dám giở trò nữa, chú cũng chỉ thể giúp cháu đến đây thôi."
An Tri Thu và An Tri Hạ cảm kích cảm ơn, cũng bảo mấy Nhiếp Nghĩa Xương , hứa sẽ ăn tối cùng để bày tỏ lòng ơn.
Phòng Viên cũng ghé sát tai An Tri Thu: "Cứ cạo sạch da của ông , việc cần sẽ tiếp tục xử lý."
An Tri Thu hiểu ý gật gật đầu.
Rất nhanh, trong phòng chỉ còn ba , Thôi Thành Quân ở ghế, cầm chén lên chậm rãi uống, cho dù buông tay, ông cũng sẽ tính kế phơi khô hai .
từ khi đến niên đại tới giờ, An Tri Hạ vẫn luôn kìm nén lửa giận trong lòng. Hôm nay là một ngày vui chơi, đương nhiên cô ý định tiếp tục bé thỏ trắng, trực tiếp tiến đến vung tay lên, hất đổ chén nóng hổi xuống mặt đất.
Cũng may lúc đang là mùa đông, Thôi Thành Quân mặc quần áo dày nên thương chút nào, nhưng chiếc áo dài chỉnh tề màu xanh lam nước đổ ướt hết, vô cùng chật vật.
"Cô!" Thôi Thành Quân tức giận đập bàn dậy, chỉ tay cô.
An Tri Hạ mỉm , trực tiếp vươn tay nắm lấy ngón trỏ khó coi , hung hăng kéo về .
"Đau quá, cô... cô buông ." Sắc mặt Thôi Thành Quân tái nhợt vì đau, ông ôm eo co chân, cảm giác ngón tay như sắp đứt lìa, liên tục cầu xin tha thứ, gì còn vẻ kiêu ngạo và giọng điệu quan liêu đây.
"Ông sẽ chuyện t.ử tế chứ?"
"Vâng, , sẽ vòng vo." Ông gật đầu vội vàng .
An Tri Hạ buông tay , Thôi Thành Quân lập tức lui về phía , dán chặt tủ: "Các đền bù cái gì? Chỉ cần thể lấy , nhất định sẽ thỏa mãn các ."
An Tri Hạ nghiêng đầu về phía trai, thì quan trọng, dù cô cũng một siêu thị đồ vật lớn, dùng tiền cũng chỉ để lấy đồ một cách quang minh chính đại. Hơn nữa, đây tiền bạc đối với cô chỉ là con , còn bây giờ, sức mua của đồng tiền quá cao, cô cũng khó mà kiểm soát.
Có thể trai sẽ khác, thực sự sống trong thế giới , chắc chắn sẽ nắm bắt chính xác về tiền bạc.
An Tri Thu cô em gái rắn rỏi của , cũng hỏi thêm gì nữa, thầm nghĩ con đường mà em gái kiếm củi hàng ngày thật sự là ngọa hổ tàng long. Kỹ năng nấu ăn, các biện pháp sơ cứu đến cả khả năng đ.ấ.m , ngạc nhiên chút nào. Chắc là qua quân đội, thấy bọn họ huấn luyện học phương pháp? Chẳng bù cho rèn luyện một tháng qua cũng hiệu quả quá rõ ràng.
Anh dứt khoát kéo một chiếc ghế dài lên, khoanh chân vuốt cằm: "Yêu cầu của cao, chỉ cần sắp xếp cho em gái một chức vụ trong công xã, trong văn phòng uống báo là ."
Bí thư chi bộ Thôi trừng mắt, giọng thô lỗ : "Có chuyện như thì tự sắp xếp bản lên ?" Hiện tại ông là cán bộ thôn, cũng nhận một ít tiền lương và trợ cấp, nhưng là biên chế chính thức, cùng lắm là treo cái tên trong công xã thôi.
Nhân viên trong công xã chính là biên chế quốc gia bưng bát sát, thể leo lên một vị trí thể tranh vỡ đầu.
"Không vợ ông là phó xã trưởng ? Muốn trèo lên còn chịu từ bỏ một vị trí cán sự nhỏ?"
"Hai vị đồng chí nhỏ, chúng quyền quyết định công xã, bên trong còn nhiều vấn đề. Hiện tại là thời điểm mấu chốt, chúng thật sự thể ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-42.html.]
"Ha." An Tri Thu lạnh một tiếng: "Nếu ông cướp công thì em gái trở thành cán sự nhỏ ở công xã . Một mưu cầu hạnh phúc chân chính cho dân, còn mực trong bụng, thể chôn vùi trong làng ?"
"Nếu ... nếu ... cho các thêm tiền phiếu thì ? Những thứ còn ." Bí thư chi bộ lau mồ hôi lạnh trán, cảm thấy đại quyết định đuổi , để thấy giao dịch của với chị em nhà họ An, là một quyết định vô cùng sai lầm. Các thanh niên trí thức nhỏ bây giờ đều hung hãn như ? Rốt cuộc đây là khu nhà ai?!
An Tri Thu lẩm bẩm: "Tiền lương ở đây tương đối thấp, phó xã trưởng thể nhận hai mươi lăm đồng, nhưng trợ cấp , tương đương thể hơn mười đồng, tạm thời tính toán là ba mươi lăm đồng cũng . Xã trưởng cao hơn một nửa, đó là năm mươi đồng."
"Khi vợ của ông chuyển thành chính thức, ông sẽ thêm một trăm tám mươi đồng mỗi năm, đây chỉ là tiền lương và thu nhập, còn nhiều tiền hiếu kính bí mật. Đó mới là nguồn lợi to nhất, tính tổng thu nhập cộng thêm năm trăm đồng còn ít."
Chillllllll girl !
"Lại tính toán tiền lương và trợ cấp của cán sự nhỏ, chắc là hai mươi ? Một năm hai trăm, mười năm hai ngàn, cũng chỉ bằng thu nhập cộng thêm trong bốn năm của vợ ông."
"Đấy còn tính lợi ích ông và con trai ông nhận , khá hào phóng nhỉ?"
"Bao... bao nhiêu? Hai... hai ngàn? Cậu đang..."
An Tri Hạ tiến lên một bước, ép Thôi Thành Quân nuốt lời định bụng: "Hai ngàn đối với ông còn ít lắm, thêm nữa ? Mấy chục năm lương hưu còn nhiều lắm, nhưng mà mua đứt công việc mười năm của , đúng là ít."
Qua một lúc, Thôi Thành Quân hiểu rõ tác phong của hai em bọn họ, nhất định mặc cả, nếu sẽ tăng giá ngay tại chỗ, càng tăng càng cao!
Khuôn mặt đỏ bừng của ông nhanh chóng trở nên tím tái, trong lòng thầm nghĩ hai ngàn đồng đáng giá .
Nhờ công tích mà vợ nổi bật nhất trong ba phó xã trưởng tranh chức, từ yếu thế nhất định hai còn . Chỉ cần trở thành xã trưởng, tiền vấn đề, vẫy tay một cái là ?
Huống chi mấy năm nay hai nhà bọn họ cũng kiếm nhiều tiền, ai da, nếu đột nhiên tiêu hết tiền, khó tránh khỏi sẽ khiến ông rùng đau đớn: "Được , hai ngàn thì hai ngàn, nhưng cho chút thời gian..."
"Không cần, bây giờ chúng đến nhà ông , đó gặp vợ ông. tin phó xã trưởng như ông sẽ hiểu nên lấy bỏ hơn ông."
An Tri Hạ hừ lạnh một tiếng, trực tiếp tiến lên túm lấy cổ áo lưng của ông , lôi về phía cửa.
Người niên đại lúc còn bé thiếu dinh dưỡng, vóc bình thường cao, cộng thêm khí thế áp chế, ông theo bản năng cúi đầu, thật sự cô kéo loạng choạng.
"Để tự ." Ông chán nản .
"Ông đừng mà giở trò, nếu sẽ gánh vác nổi hậu quả ." An Tri Hạ lắc tay một cái, miệng cũng c.ắ.n răng ken két, thuận thế nghiêng đầu một cái, nở một nụ quỷ dị, thật giống như một con búp bê cắt đầu, khiến rùng vì sợ hãi.
Ha, chị đây cũng từng đóng phim kinh dị , nhân vật cấp cao luôn, ở đó mà tính kế diễn kịch.
Thấy vẻ mặt sợ hãi của Thôi Thành Quân, cô đổi giọng khặc khặc hai tiếng, giống như đột nhiên tìm một lối mở mới.
Thôi Thành Quân lắc đầu liên tục, ấn ngực, hô hấp vô cùng khó khăn: "Không, , sẽ ạ."
Quả nhiên, đến cửa ông thấy quen cũng dám chào hỏi, lúc hỏi thăm thì nở một nụ khó coi lắc đầu.