Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 31
Cập nhật lúc: 2025-11-21 11:32:51
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
" là nhà văn lớn gì ? Mọi đừng hổ nữa." Sắc mặt Kỳ Vân Lan ửng hồng, hai mắt lấp lánh như nước, cô xé phong thư dày cộp, lấy từ bên trong một tờ báo gấp gọn gàng. Cô còn kịp mở xem, Trần Tư Khả cướp lấy chạy đến mặt Hàng Hướng Lỗi mở .
Một đám qua tiêu đề lớn và kiểu chữ lễ hội, kinh ngạc lên: "Đây là đặc biệt của toà báo Thanh niên Hạ Hoa nhân dịp tết xuân? Nghe toà báo duyệt bản thảo khó khăn lắm..."
"'Nghe xem, ai đang ca hát' của tác giả Tề Vân." Dương Quýnh diễn cảm to.
Tất cả lắng với biểu cảm phong phú, tấm lòng yêu văn chương và sự say mê cống hiến hết cho công cuộc xây dựng đất nước thật đáng trân trọng.
"Viêt thật đấy." Đan Đằng khen ngợi: "Phản ánh một cách sinh động vẻ của việc xây dựng nông thôn kiến thiết, cường điệu, ngôn từ đơn giản chất phác nên càng sức cuốn hút. tin rằng sẽ nhiều thanh niên văn hóa bài báo , đó cũng giống như chúng quản ngại đáp tiếng gọi của Tổ quốc, dốc sức xây dựng nông thôn, góp phần đưa đất nước phát triển!"
An Tri Hạ...
Quả nhiên cô thích hợp tụ tập với nhóm thanh niên trí thức, loại khen ngợi ngọt ngào chút quá đà .
"Thanh niên trí thức Kỳ, toà báo gửi thư hồi đáp, thể cho chúng ?" Trần Tư Khả thấy mặt An Tri Hạ một tí ghen tị ước ao nào thì chút hài lòng, thế là tiếp tục ồn ào : "Bản thảo duyệt chắc chắn sẽ thù lao , bao nhiêu ?"
Những thanh niên trí thức khác cũng tràn đầy tò mò và mong đợi, Kỳ Vân Lan lắc đầu bất lực mỉm thư trả lời. Từ cách đ.á.n.h giá đúng trọng tâm và cao cấp của chủ biên, đều nhao nhao gật đầu, trong mắt tràn đầy vẻ hưng phấn, khi chủ biên hẹn bản thảo tiếp theo của "Những điều về thanh niên trí thức", hình tượng của Kỳ Vân Lan lập tức tăng lên gấp bội trong trái tim bọn họ.
Nhà văn là bình thường ?
Giống như một ngôi màn hình TV, là một loại nghề nghiệp xa vời cao cấp, đòi hỏi may mắn và thiên phú, hầu như đưa kế hoạch nghề nghiệp trong tương lai.
"Tiền thù lao nhiều, chỉ năm đồng thôi." Cô lấy tờ hối phiếu năm đồng khỏi phong bì.
Mọi nhịn truyền tai , đó ghi rõ ràng gửi tiền là toà báo Thanh niên Hạ Hoa!
"Năm đồng là nhiều , công nhân trong thành phố một tháng chỉ kiếm ba mươi đến năm mươi đồng, hơn nữa chủ biên cũng sẽ tăng giá cho em." Trần Tư Khả cũng tiếc công sức tâng bốc.
Những khác cũng lời chúc mừng, ồn ào một hồi lâu, hẹn buổi trưa cùng ăn mừng xong, cũng coi như qua ngày mười lăm.
An Tri Thu đến mặt em gái , nhỏ giọng : "Em gái mới thèm phát triển theo hướng đó, nếu thì văn kiện hẹn bản thảo sẽ bay đầy đến như bông tuyết ."
An Tri Hạ kỳ quái liếc một cái, buồn : "Anh, em căn bản ý kiến gì cả, cần an ủi em."
Thử hỏi một đại lão từng hơn một tỷ hâm mộ thế giới, thể ý kiến gì?
"Ai da, em gái, em như thế là , trai của em vô dụng quá." An Tri Thu thở dài .
"Ngày mai chúng sẽ chính thức đồng việc, , chi phí sinh hoạt cả năm của nhà nhờ hết đấy." Cô vỗ vỗ bờ vai động viên cổ vũ.
"Yên tâm , ngày nào cũng kiếm mười cái công điểm, em cứ thoải mái, đừng mệt mỏi là ." Sau khi nhẫn nhịn qua một mùa đông, cả An Tri Thu tràn đầy nhiệt huyết phụng sự Tổ quốc, còn vùi mặt đất vàng luôn đây.
Hai em nhỏ giọng chuyện với , chợt thấy trong sân vang lên một giọng lanh lảnh: "Thanh niên trí thức Tiểu An ở đây ?"
An Tri Hạ đặt công việc đang dở tay xuống, cùng trai ngoài, thấy một cô gái xinh mặc áo khoác hoa màu đỏ nền trắng, quần ống thẳng màu đen, tết hai b.í.m tóc đang lắc lắc rổ với bọn họ, lúm đồng tiền nhàn nhạt giống như cánh hoa đào rơi mặt nước, chập trùng lên xuống, dễ dàng lay động lòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-31.html.]
Cô vô thức về phía trai , vẫn nở một ngu đần như cũ, hai hàm răng trắng lấp lánh ánh nắng mùa đông chiếu khuôn mặt đỏ ửng của con gái nhà .
"Thanh niên trí thức Tiểu An, mấy con gà con cô nhờ ấp trứng nở , còn nuôi thêm mấy ngày ở nhà nữa." Nói cô vén tấm vải rổ lên, lộ một bầy gà con líu ríu, lông bông hoạt bát: "Ba con gà mái nhà đều đang ấp trứng, sợ lãng phí nên cho thêm một ít trứng vịt và trứng ngỗng , hôm qua tất cả đều nở hết . Thanh niên trí thức Tiểu An cô thử xem, bọn chúng năng động nha."
"Ở làng chúng thiếu nước, đuổi vịt và ngỗng ngoài một ngày để chúng tự tìm thức ăn, cũng lãng phí lương thực. Hơn nữa ngỗng còn khôn, thể giúp trông vịt và nhà cửa, thậm chí còn để ngỗng trông con nữa ."
Chillllllll girl !
"Cô , nếu thì mang về."
Hai mươi con gà con, mười con vịt, sáu con ngỗng.
"Muốn, chúng hết." An Tri Thu nhanh chóng trả lời, bước tới nhận lấy cái rổ, cúi đầu tò mò trêu chọc một lúc, cảm ơn đặt cái rổ cạnh bếp lò.
An Tri Hạ kéo Phương Hồng Diệp trong nhà: "Vào nhà một tí cho ấm, còn lâu mới trả cô rổ."
"Không cần , hôm nay là mười lăm, trong nhà còn đang vội vàng đồ ăn đây, trở về giúp một chút." Phương Hồng Diệp ngại ngùng , lập tức tránh chạy về nhà: "Khi nào xong thì hai mang rổ trả là ."
Chờ đến khi An Tri Thu mang nửa rổ đồ , nghi hoặc quanh bốn phía: "Người ?"
Nghe thấy em gái , lầm bầm: "Chờ một tí cũng ?"
An Tri Hạ trai ngốc nghếch, lắc đầu bỏ mà trả lời.
Anh trai EQ thấp, tinh thần trách nhiệm nặng nề, thích tham lam lợi dụng khác, ngoại trừ thời gian khó khăn khi rời nhà, lấy một " tiền lớn", thì cô thực sự bất kỳ dấu hiệu tồi tệ nào trong .
Cơ thể hai em nhà họ An tổn thương nghiêm trọng, cũng vì tiếp nhận công việc cày bừa vụ xuân, ngày nào An Tri Hạ cũng nấu đủ loại canh cháo: Canh xương hầm, canh gà, canh bồ câu, canh chim sẻ, canh ngũ cốc, canh cháo tôm... nên bếp lửa lúc nào cũng hừng hực.
An Tri Hạ chỉ đạo trai dùng củi đốt thành một vòng tròn gần bếp, trải rơm khô, nén chặt để thả gà con, vịt, ngỗng .
Sau khi ngâm hạt kê trong nước nóng để mềm, cô bí mật thêm một ít thức ăn cho gà giàu dinh dưỡng chế biến nhân tạo .
Lũ gà vịt ngỗng con vỗ cánh vươn đầu mổ hộp thức ăn bằng mối nối tre, con nào con nấy phấn chấn hẳn lên.
Hai em chụm đầu xem một lát, gần đến trưa, phòng bếp bên cạnh sôi nổi hẳn lên, góp một cân thịt, góp một con gà, nhà một cân bột mì, nhà nửa cân mì vừng...
Phí Tranh ở cổng nhỏ giọng hỏi: "Hai cùng ăn cơm trưa ?"
Hai em đồng loạt lắc đầu. Nếu bọn họ ăn thì sẽ mấy kẻ mồm mép gọi là nịnh bợ, đơn phương hoà. Nếu ăn thì sợ là ghen ghét nhỏ nhen. Làm gì cũng khác thì ngu gì góp đồ ăn chung?
Ở nhà tự nấu ăn ngon hơn ?
Cô khẽ thở dài, chút ghen tị: "Vậy , để chị giúp thanh niên trí thức Kỳ một tay." Cô chỉ một , để cuộc sống dễ dàng hơn thì giữ thái độ khiêm tốn, trung lập. Nếu một đàn ông nào đó thể vì cô mà chống đỡ cả bầu trời, cô cũng sống một cuộc sống thoải mái tùy tiện một chút..
Liếc đàn ông trai sạch sẽ đang thì thầm với em gái, cô mím môi , khi khuôn mặt xuất hiện một tia ửng hồng nhè nhẹ.