Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 30
Cập nhật lúc: 2025-11-21 11:32:50
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trưởng thôn thoáng qua, thở dài : "Cuốn sổ tay cấp cứu quá hữu dụng , đều là chuyện mà bình thường gặp , cái chúng chể tiết kiệm nhiều tiền uổng phí, cũng thể giúp bạn bè chịu ít khổ đau hơn. Vậy là , các cháu nghỉ ngơi , trở về, tin tức gì sẽ thông báo cho các cháu ."
Sau khi tiễn trưởng thôn , Nhiếp Nghĩa Xương thăm dò : "Thanh niên trí thức Tiểu An, nếu cuốn sổ tay cấp cứu thật sự tuyên truyền rộng rãi thì em công lao lớn lắm đấy, ít nhất còn thể tìm một công việc tạm thời trong xã."
"Không dọa em , nhưng công việc đồng áng thực sự là việc mà những cô gái chân yếu tay mềm như em thể ."
Từ chuyện góp phần cứu Phòng Lễ Hi, đơn phương hòa giải với hai em nhà họ An.
Anh cả Tần Đại Bằng và Đan Đằng cũng mở cửa bước , gật đầu đồng ý: "Loại cơ hội như thế hiếm , thanh niên trí thức Tiểu An nên tranh thủ một chút, còn nữa, em thể phát huy nhiệt tình trong công xã hơn là ruộng, tin tưởng chỉ cần lãnh đạo công xã đồng ý, nhất định sẽ cho em cơ hội ."
Phí Tranh nhẹ : " , thanh niên trí thức Tiểu An, thể tên trong công xã thì lợi lắm."
An Tri Thu khoát tay : "Chỉ là một cuốn sổ tuyên truyền mà thôi, các biện pháp ghi trong đó còn kiểm chứng , chúng thể nghĩ xa như thế ? Các lãnh đạo trong công xã nhất định kế hoạch của riêng ." Nói thì , cũng em gái công xã để vất vả ruộng mỗi ngày. mặt ngoài, thể biểu hiện ngoài.
Anh kéo em gái trong bếp: "Hạ Hạ, em thấy thế nào? Có thể tuyên truyền cuốn sổ mười dặm tám thôn, đây đúng là một chuyện lớn, nếu lãnh đạo công xã coi đây là bàn đạp thăng quan tiến chức thì nhất định chăm sóc em thoả đáng, thể ruộng, phơi gió phơi nắng chịu khổ là lắm ."
Chillllllll girl !
"Huống chi còn bổ sung thêm một phần hồ sơ xuống nông thôn hỗ trợ xây dựng kiến thiết của chúng , chờ khi về thành phố, em cũng thể đãi ngộ ."
An Tri Hạ : "Đừng là công xã thì , bên trong nước nào cũng đục, chúng vẫn nên sống cuộc sống của chính , một bước một bước, thể thực sự đưa công lao mà đòi ăn thua với ."
"Cũng đúng, công xã lớn, giấu chuyện gì, chúng cẩn thận hơn một chút, thể để khác qua mặt ." Chỉ cần em gái chịu khổ, một đàn ông to lớn như gì cũng thành vấn đề.
Mùa đông nước bên ngoài đóng thành băng, đều trốn trong nhà một công việc thủ công mà sống, đàn ông đan rổ, thúng, vò dây gai, dây buộc chổi... còn phụ nữ thì đế giày, lót giày, kéo sợi, dệt vải, bao giờ nhàn rỗi.
Trong khu thanh niên trí thức, Lưu Nhất Nguyệt và Phí Tranh cũng trông cậy việc bán đế giày và lót giày để mua một nhu yếu phẩm hàng ngày. Trần Tư Khả thì thường kéo Kỳ Vân Lan sang phòng bên cạnh để ăn uống trò chuyện g.i.ế.c thời gian.
Những đàn ông thì mượn sách của để , thỉnh thoảng núi tìm một chút thụt rừng, mười thì bảy tám trở về tay .
An Tri Thu cũng theo góp vui, mỗi gặp Phòng Viên, kiểu gì cũng bí mật nhồi nhét một hai con thú săn, thỏ rừng, gà rừng, thậm chí khi là nửa con nai rừng, hoặc là một con chuột tre thơm ngon, là cảm ơn An Tri Hạ giúp bọn trẻ may chăn bông và quần áo.
An Tri Thu ngại nhận lấy, nhưng An Tri Hạ vô cùng yên tâm thoải mái.
Qua năm mới, trong làng bán thịt heo chỉ cần tiền cần phiếu nữa, trong tay bọn họ ít vé thịt, hơn nữa cách đến hợp tác xã cung ứng tiêu dùng cũng xa, về tốn khá nhiều sức lực. Về phần chợ đen, bọn họ chỉ mới đến đây hiểu nhiều, thế nên cũng dám đến đó.
Thịt rừng Phòng Viên cho vặn dịu những tình huống như , cứ thế cô thể thường xuyên quang minh chính đại công khai ăn thịt.
Đương nhiên nào cô cũng ghi sổ, khi tính hết nợ nhà họ Phòng, bảo trai lấy tiền mua tiếp.
"Đồng chí Kỳ Vân Lan, đồng chí Kỳ Vân Lan, mời đến ủy ban thôn khi tin phát thanh, ở đây một lá thư của cô."
" nhắc một nữa, đồng chí Kỳ Vân Lan..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-30.html.]
Tiếng tù và trong ngày mùa đông thể truyền xa, trong niên đại , giao thông vận tải kém phát triển, thư từ và điện báo gần như là phương tiện liên lạc duy nhất, đặc biệt là những thôn làng miền núi đời đời kiếp kiếp cắm rễ sống ở đây, ngoại trừ một nhà ngoài tham gia quân ngũ, cũng chỉ nhóm thanh niên trí thức mới bí thư thôn chi bộ điểm danh loa.
Mười ngày năm mới, đây chính là lá thư đầu tiên trong thôn, đủ để thầm ngưỡng mộ nhắc tới một ngày.
Kỳ Vân Lan tiếng thì kích động dậy, hít một thật sâu mới chỉnh quần áo , lấy hai viên kẹo trong rương, bước ngoài.
An Tri Hạ đang may quần áo mùa xuân cho hai dừng cây kim trong tay một chút, khẽ nhíu mày, một đoạn kịch bản ngờ hiện rõ ràng.
Kỳ Vân Lan là nữ chính trọng sinh, hao tổn tâm trí vì đại lão mà chuyển đến thôn Hà Đường, cũng thuận theo tự nhiên mà kết bạn với đại lão, nhưng đặt tất cả hy vọng lên . Vì thế, để cho cuộc sống của dễ dàng hơn một chút, cô thu thập nhiều báo chí để nghiên cứu, tìm cốt lõi và định dạng của các bài báo, tự soạn thảo bài cho toà báo.
Một con gái hiện đại hết những bộ tiểu thuyết tri âm, cố sự, viễn tưởng, còn đặc biệt thích hai , ba thậm chí là năm , chọn lựa một vài câu chuyện bình thường nhưng động lòng , tự nhiên thể nổi bật trổ hết tài năng giữa một đám bản thảo đồng nhất liên miên bất tận.
Nếu như cô đoán lầm, đây là đầu tiên Kỳ Vân Lan nhận thư bản thảo.
Bên trong một tờ hối phiếu hơn năm đồng, một tờ báo thời sự, biên lai và một bản thảo thư mời .
Cho nên, nam nữ chính hai ba tiếp xúc. Nữ chính nhờ nam chính, duy nhất quan hệ trong thị trấn giúp thu thập báo chí, còn nhờ nam chính giúp gửi thư.
Với việc gửi bản thảo , bọn họ sẽ trao đổi qua thường xuyên và sâu sắc hơn, đó sẽ nảy sinh một chút hảo cảm bản cũng ý thức .
Nữ chính cũng dựa vài lá thư trả lời tờ báo, tạp chí mỗi tháng mà dân tám thôn mười dặm xung quanh và nhóm thanh niên trí thức đến, phong danh hiệu "nhà văn lớn" và trở thành nhân viên trong bộ tuyên truyền của công xã mà gặp chút khó khăn trắc trở nào.
An Tri Hạ chớp chớp mắt, xem xong cảm giác thoải mái như ?
Khi thật sự đặt chân đến thế giới miêu tả trong tiểu thuyết, cô quan hệ gì với nữ chính, cũng tránh khỏi...
Không lâu , Kỳ Vân Lan đẩy cửa , khuôn mặt nhỏ bé đỏ bừng.
"Này, trong nhà gửi thư đến ? Không gửi kèm đồ ăn thức uống gì ?" Trần Tư Khả vòng quanh cô .
Kỳ Vân Lan nhẹ lắc đầu, ngượng ngùng vung vẩy lá thư trong tay: "Trước đây nhàn rỗi việc gì nên gửi bản thảo đến toà báo, ngờ duyệt, đây là thư hồi đáp của toà báo."
Không chỉ Trần Tư Khả kinh ngạc liên tục kêu lên, mà Phí Tranh cũng khỏi tò mò bước tới.
"Mọi ầm ĩ cái gì ? Có chuyện gì ?" Nhiếp Nghĩa Xương nhịn lén chạy tới cổng hỏi.
"Trong khu chúng một nhà văn lớn đấy." Trần Tư Khả phấn khích giống như mới là nhà văn, nheo mắt về phía An Tri Hạ hừ một tiếng, đó tiếp tục thúc giục Kỳ Vân Lan mở thư .
Giọng của cô thành công thu hút tất cả những thanh niên trí thức trong khu, ngay cả Hàng Hướng Lỗi bình thường kiêu ngạo, cả tràn ngập vẻ xa lạ khó gần cũng cũng nhướng mày hỏi: "Toà báo nào?"