Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 27

Cập nhật lúc: 2025-11-21 11:32:47
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

An Tri Hạ hít sâu một : "Anh là cha của các em, chị trách ."

Ngay mặt bọn trẻ, cô thực sự quyền phán xét cha thế nào.

"Chỉ là Tụng Ngôn cảm, phát sốt bao lâu , nếu như uống t.h.u.ố.c hạ nhiệt thì hậu quả khó mà lường ." An Tri Hạ kéo cô bé lên giường, sờ sờ nhiệt độ lạnh buốt một lớp giường đơn, bảo trai nhóm lửa.

An Tri Thu ngoài trở về, trán nổi lên gân xanh, cố gắng dịu vẻ mặt hỏi: "Củi lửa nhà các em ?"

Chillllllll girl !

Trong thôn cần nhiều củi lửa để đốt giường sưởi ấm mùa đông, vì , vụ thu hoạch ngày mùa, trong đội sẽ chia đều rơm lúa mì và cành cây theo công điểm của , còn tổ chức thanh niên trai tráng lên núi chặt cây khô, cây nhiều cành về củi lửa. Bọn nhỏ trong nhà càng siêng năng hơn, ngày nào cũng nhặt nhạnh một ít về nấu cơm, tích trữ củi lửa đủ dùng đến tận mùa xuân năm .

mà Tết xuân còn qua mà trong bếp nhà họ Phòng chỉ một nắm củi nhỏ để nấu cơm.

Phòng Lễ Hi và Phòng Tụng Ngôn sợ bọn họ tức giận nên cúi đầu dám gì.

Ngược , cô bé Phòng Ca Hân ưỡn bộ n.g.ự.c nhỏ bé của , bẻ ngón tay : "Ông Cố, bà Kha, ông Cao, ông Tịch lớn tuổi , thể chịu lạnh giá và ẩm ướt, thế là dùng củi lửa nhà bọn em đấy ạ."

"Anh trai rằng ngày nào cha cũng việc vất vả, bọn em phiền cha vì việc ."

"Khi nhà hết củi lửa đủ dùng, trai sẽ dắt em và chị gái núi nhặt."

"Mỗi ngày chúng em đều nhặt đủ củi lửa, chạy nhảy khắp nơi cơ thể ấm áp." Phòng Lễ Hi vội vàng bổ sung: "Chỉ là hai ngày nay em giường, nhặt nên mới đủ dùng."

"Vậy còn chăn bông ?"

Cô bé nhanh mồm nhanh miệng, nhăn mặt : "Cháu trai của ông Cao cảm, là chăn mền mỏng quá lạnh, nên mới mượn chăn mền mới của em . Còn mất khẩu vị, lấy một túi sữa bột, đào nửa bình sữa mạch nha, nửa hộp bánh bích quy và mấy thứ đồ hộp."

"Là mua, ông Cao đưa tiền ." Phòng Tụng Ngôn cũng giật nhẹ ống tay áo của em gái , chột tranh luận .

"Hừ, chị đừng tưởng em nhỏ mà tính toán gì. Một đồng thì nhiều nhưng mua nổi hai cân thịt. Sữa bột, đồ hộp, sữa mạch nha và bánh bích quy đều là hàng hiếm, còn quý hơn thịt heo bao nhiêu."

"Em thấy bọn họ dỗ dành chị của em, tùy tiện cho ít tiền nhà lấy đồ ."

An Tri Hạ nhíu mày: "Trời ạ, một nhà bốn miệng các em cuối cùng cũng một đứa hiểu chuyện."

Khuôn mặt nhỏ của Phòng Lễ Hi đỏ bừng: "Lúc bọn em mới tới, bọn họ giúp đỡ bọn em nhiều, bây giờ bọn em năng lực..."

"Có năng lực gì? Một quăng hố băng suýt c.h.ế.t, một sốt cao im lặng chịu đựng? Các em mới là trẻ con bao nhiêu tuổi, đáng lẽ nên chăm sóc mới đúng." Cô chút oán hận . Làm một đứa trẻ chín tuổi thể chịu đựng trở thành một cục bột chà đạp đủ kiểu như ?

"Nếu ông bà em ở đây, cũng sẽ bằng tuổi bọn họ." Phòng Lễ Hi rơm rớm nước mắt , cài ga trải giường : "Bọn họ yêu thương em và em gái, nếu như che chở bọn em, cũng sẽ , cũng sẽ ..."

Sự tức giận của An Tri Hạ lập tức tan biến.

Nhớ từng diễn qua một bộ phim thần tượng giới trẻ yêu thích, cô bé mà thủ vai học một bên ngoài, luôn chủ động nhường chỗ cho lớn tuổi khi xe buýt.

Người khác cô ngu ngốc, cô giả vờ.

Cô chỉ cuốn nhật ký tay: bụng, cũng vĩ đại như thế, chỉ là nghĩ, nếu như nhường ghế cho lớn tuổi, khi bố tiện ở quê của xe buýt, cũng sẽ một cô gái nhường chỗ cho bọn họ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-27.html.]

Quạ đen còn trả , huống chi là con ?

Con phụng dưỡng mà cha đợi , bao nhiêu đau đớn chua xót?

"Chị em giúp đỡ khác, nhưng cái gì cũng mức độ thôi. Khi nào cuộc sống cơ bản của và gia đình đảm bảo, dư dả của cải thì hẵng tay giúp nhiều."

"Em tự xem, bởi vì em giúp đỡ những già một cách vô độ, nên nhà đủ ăn, đến mùa đông còn đào băng bắt cá, suýt chút nữa thì mất mạng, khiến nhà lo lắng sợ hãi theo. Mà cha em cũng vất vả hết sức nuôi em, trong nhà nghèo rớt mùng tơi, mùng một đầu năm cũng việc chăm chỉ."

"Em thương cha ?"

"Nhường chăn và đồ ăn cho cháu trai khác, Tụng Ngôn cũng cảm lạnh phát sốt, em đau lòng ?"

"Ông bà của dm cũng hy vọng các em sẽ lớn lên khỏe mạnh hạnh phúc, chứ gánh vác áy náy."

Phòng Lễ Hi c.ắ.n mu bàn tay nức nở : "Chị, em... em nhớ ông bà, em nhớ cha ..."

An Tri Hạ lời chút kỳ lạ, nhưng dáng vẻ của bé ảnh hưởng đến mức theo.

"Chị cũng nhớ nhà, nhớ của . chúng thể trở về , về phía , sống một cuộc thật , như mới xứng đáng với sự kỳ vọng của ."

Anh trai nhỏ , hai đứa em gái cũng lập tức đỏ cả vành mắt, xúm nhỏ giọng .

Lúc đến đây bọn chúng vẫn còn nhỏ nhớ gì nhiều, đều là trai thường xuyên lẩm bẩm ông bà cha yêu thương bọn chúng thế nào. Nói nhiều như , trí nhớ của bọn chúng cũng đổi theo, giống như thật sự cảm nhận qua điều đó.

"Được , ngày đầu tiên của năm mới cái gì?" An Tri Thu dở dở tiến lên xoa đầu an ủi từng đứa: "Chúng ăn Tết thật vui vẻ! Tụng Ngôn vẫn còn đang phát sốt, phòng khám công xã bác sĩ trực ban ."

An Tri Hạ gật đầu, chớp mắt thu nước mắt: "Anh, bế Tụng Ngôn đến phòng khám , em..." Cô siết chặt nắm đ.ấ.m hừ lạnh : "Em gặp mấy ông bà già !"

Vừa dứt lời, đợi trai trả lời, cô về phía Phòng Lễ Hi : "Bọn họ bắt nạt em, cậy em còn nhỏ điều, sẽ với lớn, cậy già lên mặt, em còn ý định tiếp tục bênh vực cho bọn họ ?"

Phòng Lễ Hi hổ sờ sờ lỗ tai: "Chị, em là em sai , em nên, ừm, em nên rộng lượng với khác, để cha và em gái chịu khổ, buổi tối cha trở về, em sẽ với cha, để cha chúng em lấy công đạo."

" , em cũng quá nhiệt tình , chờ khi nào khỏe thì chơi với đám Ngưu Vương . Cha em thể cường tráng, nhất định thể nuôi sống ba đứa các em, đừng lo lắng để bản trì hoãn sự phát triển vóc dáng."

Mặc dù đồng ý nhưng An Tri Thu vẫn sang nhà bên cạnh để kiếm một ít củi.

Mấy sĩ diện, những ngăn cản mà còn lịch sự hỏi đủ , đủ thì ôm thêm một chút.

Thế là An Tri Thu cũng khách khí thật, trực tiếp bê mấy chuyến, đến tận khi bọn họ run rẩy nhà còn nhiều củi lửa nữa mới thôi, cảm ơn.

Ba đứa nhỏ mở to mắt, đột nhiên cảm thấy mới lạ.

"Nhìn thấy ?" An Tri Hạ cho bọn chúng một ánh mắt học hỏi: "Phải mặt dày giả điếc giả điên mới thể sống thoải mái."

An Tri Thu rửa tay, lấy chăn mỏng ở trong nhà trùm lên Phòng Tụng Ngôn, là chuẩn ngoài.

"Sao ?" Phòng Viên mệt mỏi từ bên ngoài , thấy một màn thì giật , vội vàng chào đón.

 

 

Loading...