Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 26
Cập nhật lúc: 2025-11-21 11:32:46
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm nay là ba mươi Tết, mặc dù phép dán câu đối Tết vì tình hình hỗn loạn, nhưng nhà nào cũng mua một thứ màu đỏ tươi để treo mái hiên, chẳng hạn như đèn lồng đỏ, cờ đỏ, thậm chí cả ớt cho màu sắc tích cực, tượng trưng cho sự thịnh vượng của cuộc sống.
Từ sáng sớm ống khói của các nhà ngừng bốc lên, mùi thức ăn cũng thơm nức hơn ngày thường.
An Tri Hạ nấu một nồi canh xương hầm cho Phòng Lễ Hi, hấp thêm một lồng bánh bao, một lồng màn thầu, năm cân bánh sủi cảo, đưa thêm một loạt những thứ Dương Quýnh, Nhiếp Nghĩa Xương, Hàng Hướng Lỗi và Phí Tranh cho bọn họ: Kinh bát kiện*, đồ hộp, sữa mạch nha, sữa bột, hai lạng thịt và một hộp bánh quy sữa canxi, để trai mang hết qua.
("Kinh Bát Kiện" còn gọi là "Tám Cái Lớn", là loại bánh ngọt mang hương vị cung đình với tám hình dạng và mùi vị khác , lưu truyền trong dân gian, sử dụng tám loại nguyên liệu nhân như muối, hạt tiêu... dùng mỡ lợn, nước nhào bột mì vỏ bánh, bọc lấy nhân bánh nướng lên thành hình.)
"Nói với Phòng Viên, đây là đồ của bọn nhỏ, ai động , ngay cả cũng phép!"
An Tri Thu mỉm đồng ý, cưng chiều lắc đầu : "Đã hiểu, nhất định sẽ nguyên văn những gì đồng chí An Tri Hạ với đồng chí Phòng Viên."
"Đợi khi nào về thì đến nhà trưởng thôn và nhà chú Vương Lục một chuyến, hai nhà bọn họ đều tốn nhiều công sức." An Tri Hạ chỉ chỉ hai phần thức ăn chuẩn xong: "Anh cũng nhớ với Phòng Viên bên trong là bánh gạo chiên, bánh đào xốp giòn. Nhà trưởng thôn còn thêm hai cân kẹo trái cây, những khoản nợ để mai mốt trả dần."
An Tri Thu gật đầu đồng ý với từng câu cô , phát hiện em gái chỉ ăn chua ngoa bên ngoài, còn tấm lòng bên trong mềm như đậu hũ.
Thanh niên trí thức trong công xã về nhà tổ chức tiệc liên hoan đón Tết buổi tối, nhóm thanh niên trí thức trong sân cũng mang đồ ăn tới tham gia, ngay cả Phí Tranh cũng c.ắ.n răng dùng nửa cân bột mì trắng và dầu hạt cải chiên mấy cái bánh quẩy quê hương, phủ bên ngoài một lớp đường vừng, ăn giòn ngon.
"Em thật sự cùng trai ?" Phí Tranh dùng giấy dầu gói kỹ bánh quẩy, nhỏ giọng : "Mọi tụ tập cùng vui vẻ một chút cũng tệ. Quan trọng nhất là thể trao đổi tin tức, liên lạc tình cảm, nếu chúng khả năng thành phố thì đây là một cuộc giao thiệp hiếm . Nếu chúng thể thành phố, cũng thể xây dựng gia đình giống như Trịnh và chị Nhất Nguyệt, dù cũng hơn là sống cả đời với những dân mù chữ địa phương."
An Tri Hạ lắc đầu: "Em là dễ gần, chịu thiệt, lỡ gây chuyện ảnh hưởng đến năm mới của thì . Chị cứ chơi vui vẻ , em ở nhà đun nước nóng, ấm giường cho ."
Kiếp cô nhận nhiều giải thưởng, tiệc tùng kiểu gì mà từng tham gia? Lúc , ngoại trừ với các đạo diễn, nhà sản xuất một vòng, uống cả một bụng rượu thì là trốn thưởng thức đồ ăn. Dùng đầu ngón chân để nghĩ cô cũng đây là sân khấu của Nhiếp Nghĩa Xương, Hàng Hướng Lỗi và Trần Tư Khả, , còn thêm cả một Kỳ Vân Lan nữa.
Chờ An Tri Thu trở về, hai em ở trong phòng , ngoại trừ sách thì trò giải trí nào cả.
An Tri Hạ lấy một xấp giấy thư, hút nước mực xanh đậm chiếc bút máy mới mua, ghé xuống bàn nắn nót : "Sổ tay cấp cứu."
Thần thức liếc sách trong siêu thị, chọn một biện pháp ứng cứu khẩn cấp mà thường gặp hiện nay quơ tay nhanh chóng chép.
Bị bỏng, côn trùng đốt, c.h.ế.t đuối, mắc nghẹn, hỏa hoạn, ngộ độc thực phẩm, chấn thương các bộ phận cơ thể, say nắng...
An Tri Thu vô cùng hứng thú ở một bên , càng càng ngạc nhiên: "Em gái, em lấy biện pháp ở ?"
Tại cùng một cha sinh , ở chung một mái nhà, học chung một trường, mà em gái âm thầm vượt qua trai như nhiều đến ?
An Tri Hạ dối trôi chảy: "À, lúc em nhặt củi ngang qua quân đội, một cô y tá nhỏ mỗi ngày đều úp mặt tường thuộc lòng những thứ , nhiều nên em ghi nhớ."
Đỉnh thật, ngượng ngùng sờ sờ đầu , cơ hội luôn dành cho những sự chuẩn .
Mặc dù chỉ hai ăn cơm nhưng An Tri Hạ vẫn chuẩn một bàn ăn lớn: Một đĩa thịt rán, một đĩa thịt xào giá, một đĩa trứng tráng hành hoa, một đĩa rau hầm, một đĩa thịt kho tàu, một đĩa gà hầm nấm, một đĩa cá kho, một đĩa củ cải om thịt dê và một đĩa canh sườn viên, cộng thêm nước táo cô ép .
Hai em nhấm nháp thứ rượu nhẹ chất lượng, mặc sức tưởng tượng về cuộc sống ở nông thôn, trong lúc vô tình tiêu thụ gần hết thức ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-26.html.]
Người dân thôn Hà Đường chắc là thỏa thuận cẩn thận, từng nhà lượt đốt pháo, tiếng pháo cũng vang lên suốt đêm. Đến sáng sớm trong khí là mùi đạn dược.
Bọn trẻ con mặc quần áo mới lên , xách túi vải, tập trung thành nhóm la cà hỏi xin quà vặt.
Bởi vì Phòng Lễ Hi cứu kịp thời nên tình cảm của An Tri Hạ dành cho trẻ em trong thôn tăng gấp bội, cô còn đặc biệt đóng gói kẹo trái cây cứng vỏ giấy óng ánh xinh , xếp bánh bích quy sữa canxi và cắt táo ngọt để chiêu đãi những vị khách nhỏ đến cửa chơi .
Mỗi đứa hai viên kẹo, một cái bánh bích quy và một miếng táo ngọt ngào, lũ trẻ mừng rỡ chạy ngoài loan tin. Hay lắm, tất cả những đứa trẻ một tuổi mới , những bé, cô bé mười ba mười bốn tuổi, đều chạy đến đủ thứ lời lành với cô.
Những thanh niên trí thức khác trong sân cũng bọn chúng dội đủ lời chúc lành, vì ngại mặt mũi nên ít nhiều cũng mang một chút đồ ăn vặt, thấy nụ hồn nhiên chân thành của bọn trẻ mà lòng đau nhức hạnh phúc.
Không thấy các em gái nhà họ Phòng, An Tri Hạ chỉ nghĩ rằng bọn chúng đang ở cạnh Phòng Lễ Hi, trai cô đơn.
đến buổi chiều, Ngưu Vương chạy qua vẫy tay gọi cô.
"Chị, em thông tin."
An Tri Hạ nhét cho bé một quả táo: "Sao ?"
"Tiểu Tụng Ngôn cảm mạo nóng sốt." Ngưu Vương cầm lấy quả táo, giải thích: "Lúc em trông coi Phòng Lễ Hi, để rơi xuống nước ? Tình cờ hôm nay em nhận nhiều đồ ăn ngon, thế là mang cho bọn họ nếm thử một chút. Nếu em đưa bánh đào xốp giòn cho em , đụng lòng bàn tay em thấy nóng thì cũng phát hiện ạ."
An Tri Hạ chút khó hiểu, chứ, cô ở cùng bọn chúng một ngày một đêm, cũng cho Phòng Tụng Ngôn uống canh gừng và rễ bản lam, thỉnh thoảng còn sờ trán bọn chúng nữa, bình thường mà. Sao mới về một ngày mà đổ bệnh ?
Nghĩ đến chi tiết Phòng Tụng Ngôn cảm mạo mất mạng trong truyện, cô dám chậm trễ, bèn đuổi Ngưu Vương , gọi trai chạy đến chuồng bò ngay.
Khi bọn họ đến nơi, trong căn phòng tối om chỉ ba chị em nhỏ giọng chuyện với .
"Chị, chị đến đây?" Ba đứa trẻ thiết với cô, vui vẻ chào hỏi.
An Tri Hạ bước vài bước tới cạnh giường, đưa tay kiểm tra nhiệt độ trán của Phòng Tụng Ngôn.
Cô bé né tránh , nhanh nhẹn trượt xuống phía bên chiếc giường: "Chị, để em rót nước chè cho chị uống."
An Tri Hạ nắm c.h.ặ.t t.a.y cô bé, áp trán trán cô bé, nơi chạm nóng hổi khô ráo!
"Cha em ?" Cô c.ắ.n răng hỏi, thấy đồ vật trai mang đến thiếu mất một nửa: "Chăn bông chị mới cho các em ? Sữa bột ?"
Cô bé run run trả lời: "Cha... cha khơi thông mương nước tưới tiêu. Chị, chị đừng giận cha."
Phòng Lễ Hi cũng lo lắng dậy, nhưng An Tri Thu đè . Trong đôi mắt sáng ngời của bé ẩn chứa vẻ cầu xin sâu sắc: "Chị, mùa đông khơi thông mương nước tưới tiêu công điểm cao. Cha thực sự cho chúng em sống , chị... đừng trách ông , ?"
Chillllllll girl !