Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 25

Cập nhật lúc: 2025-11-21 11:32:45
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi thấy âm thanh, những thanh niên trí thức trong sân cũng chạy hỏi han vài câu, khi tin , bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt phức tạp An Tri Hạ.

Cô bình tĩnh ăn xong cơm một cách nhanh chóng, cùng trai giao đồ ăn, quần áo mới và chăn bông.

Đây là đầu tiên cô đến đó, thực sự tận mắt chứng kiến sự đối xử thấp nhất trong niên đại .

Căn nhà thấp bé bằng gạch bùn lợp mái rạ, cửa sổ to bằng lòng bàn tay, căn phòng lạnh lẽo mang theo cái lạnh thấu xương, bên cạnh còn thoang thoảng mùi hôi thối của gia súc.

Nơi lúc đầu giường, nhưng Phòng Viên tự mò mẫm một cái cho bọn nhỏ, trông lắm, nhưng đủ để bọn nhỏ mặc áo bông mỏng vượt qua ba mùa đông lạnh giá.

Ánh sáng nhạt nhẽo của hoàng hôn chỉ phủ nhẹ lên lớp chăn đệm đất, phần lớn đều cô lập ngăn cách với bên ngoài ngôi nhà.

Thực , cảnh cũng chênh lệch gì ghê gớm, chỉ liên tục nhắc nhở bọn họ nhớ những trải nghiệm đau khổ của , tạo một loại cảm giác chán nản tuyệt vọng thể giải thích . An Tri Hạ cảm thấy nếu ngày nào cũng ở đây, chắc cô sẽ phát điên mất.

Phòng Lễ Hi giường, phần n.g.ự.c buộc bằng một chiếc dây lưng, hai cô bé thì đang bên cạnh chuyện. Mỗi đứa nắm lấy một tay, sợ chú ý trai sẽ rời .

Hai em nhà họ An mang đồ tới, Phòng Viên cũng từ chối, lặng lẽ ghi nhớ sổ sách trong lòng.

An Tri Hạ từ trai rằng t.h.u.ố.c trong bệnh viện khan hiếm, cũng đều tiêu hóa nội bộ. Bác sĩ chỉ treo hai bình nước cho đứa bé, quan sát một ngày thấy sốt triệu chứng gì khác nên kê một ít vitamin C đuổi về.

thể lấy trực tiếp các loại t.h.u.ố.c chống viêm, viên nang xương và chondroitin bổ sung giúp chữa bệnh xương khớp ngoài, thế là bỏ vỏ nhộng , đổ t.h.u.ố.c bên trong khuấy tan cháo kê. Sau đó, An Tri Hạ đặc biệt bỏ thêm một chút đường đỏ trong cháo kê chuẩn cho Phòng Lễ Hi để che mùi thuốc.

"Khụ, khụ, khụ." Một bà lão chừng bốn mươi, năm mươi tuổi nghiêng đầu ho khan, tay bưng bát, chống gậy bước nhà. Quần áo của bà giặt bằng hồ bạc màu đến trắng bạc, tuy nhiều vết vá nhưng đường chỉ , mái tóc nhiễm chút sương bạc chải tỉ mỉ và cố định bằng những chiếc kẹp đen.

Trên khuôn mặt nhạt nhẽo những vết nhăn do năm tháng bào mòn, nhưng so với những đứa trẻ đen nhẻm, gầy guộc và nứt da thì chút đàng hoàng của thành phố.

An Tri Hạ thấy thì nhíu mày, luôn cảm thấy kỳ quái chỗ nào đó.

"Đứa nhỏ mới về vẫn ăn gì đúng ? nấu một ít cháo cá, vẫn còn nóng hổi, thanh đạm bổ dưỡng." Mùi tanh của cháo cá bay tới bên chiếc giường bằng chân ghế, lúc mới phát hiện thêm hai trong phòng, còn một bàn thức ăn ăn hết.

chút khó xử nắm lấy góc áo: "Tai thính lắm, thấy khách đến nhà ."

"Thím ạ, đây là những thanh niên trí thức mới đến trong khu, hai em nhà họ An." Phòng Viên cao giọng giới thiệu: "Tri Thu, thanh niên trí thức Tiểu An, đây là thím Kha ở bên cạnh, đây là kế toán của nhà máy bia ở thành phố N, chuyển xuống đây cùng với chú Cố."

Hai em nhà họ An lễ phép chào hỏi.

"Ài, các cháu đều là những đứa trẻ ngoan." Thím Kha gật gật đầu: "Có nhiều thêu hoa gấm, nhưng thể cho than ấm trong ngày tuyết rơi thì hiếm . Phòng Viên là coi trọng tình nghĩa, lòng nhất định sẽ báo đáp. Nếu ngày thường giúp đỡ thì mấy già chúng nghiền thành một nắm đất vàng từ lâu ."

An Tri Thu khoát tay : "Bọn trẻ vô tội, chúng cháu chỉ việc nên thôi ạ."

An Tri Hạ sắc mặt lạnh lùng: "Đồng chí Kha, thím là sai ạ, tổ chức cho cải tạo nhất định là nguyên nhân và mục đích, trưởng thôn khoan hậu vì dân, thôn dân cũng chất phác lương thiện, sẽ những chuyện gây khó khăn cho khác ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-25.html.]

So với những nơi khác, cuộc sống của dân ở thôn Hà Đường tương đối hơn một chút. Sống bẩn và mệt mỏi là điều chắc chắn. Người ở niên đại , đến cái tuổi , còn từng kế toán, chẳng sẽ càng để ý hoạ từ trong miệng mà ?

Sắc mặt thím Kha cứng đờ, thể lập tức run lên, khóe miệng giật giật: "Thực xin , thực xin , ... ý gì khác. Chỉ là... chỉ là đứa bé Phòng Viên giúp đỡ chúng nhiều thôi. Mấy già chúng cũng sắp tới , thể vận động mạnh xương cốt, ..."

An Tri Thu giật nhẹ quần áo của An Tri Hạ, để em gái tiếp tục công kích khác nữa, mà gật đầu : "Thím Kha thím đừng căng thẳng, em gái cháu khó tính khi chuyện với khác. Bình thường đồng chí Phòng Viên chăm sóc ba đứa con, giúp đỡ nhiều ? Dựa khác bằng dựa chính ạ."

Thím Kha ngượng ngùng gật đầu, xoa đầu Phòng Lễ Hi: "Sau cháu ngoan ngoãn lời một chút, đến những nơi nguy hiểm nữa."

Phòng Lễ Hi mỉm đáp : "Bà Kha, bà mang cháo cá về ạ, cháu ăn cháo kê xong nên đói bụng. Cháo cá để nguội sẽ ngon, bà và ông Cố cũng bồi bổ cơ thể nữa chứ."

Thím Kha ngượng ngùng bưng bát lên: "Lần bà Kha sẽ mang đồ ăn ngon đến cho cháu."

Người rời , Phòng Viên trầm mặc một hồi, mở miệng : " tuổi còn trẻ, khỏe mạnh cường tráng, nhiều thêm một chút cũng thành vấn đề."

"Anh thành vấn đề?" Lửa giận trong lòng An Tri Hạ đột nhiên dâng lên, nhạo chỉ mấy đứa bé giường : " còn bọn chúng thì ? Nếu như tuổi còn trẻ khỏe mạnh cường tráng thì lo kiếm ăn cho nhà nhiều hơn , con cái nhà sắp gầy đến mức da bọc xương , lạnh cóng đau nhức nứt nẻ cả , thế mà vẫn còn tâm tư quan tâm khác ?"

Phòng Viên mím chặt môi, về phía ba đứa con, vẻ mặt hốt hoảng.

"Trời lạnh cơm nguội nhanh, ăn , sáng mai bọn em đến." An Tri Thu kéo em gái ngoài, nhỏ giọng hỏi: "Hôm nay em ? Sao công kích khác thế?'

An Tri Hạ thở một thật dài, xoa xoa lồng n.g.ự.c ngột ngạt của : "Tại em chịu nổi. Anh sống hồ đồ, thể chăm sóc mấy già hàng xóm đến mức đầy đặn nhiều thịt như thế, mà thể cho bọn trẻ ăn no mặc ấm? Em chỉ mắng thôi , em còn đá nữa."

An Tri Thu xoa đầu em gái , cô đẩy , bất lực : "Chuyện của khác, em tức giận cái gì? Mỗi đều con đường riêng của , chúng thể quan tâm nhất thời, nhưng thể quan tâm mãi mãi. Hơn nữa, những gì chúng thấy, nghĩ đến, cũng chắc là sự thật."

An Tri Hạ bơ phờ gật đầu, đột nhiên cảm thấy hình tượng đại lão trong truyện lập tức sụp đổ, từ thần thánh cao rơi xuống thường, còn chút nể nang nào trong lòng nữa.

thất vọng, trong lòng cũng loáng thoáng đau thương.

Nhìn dáng vẻ của , cô cũng đoán năm xưa Phòng Viên nhất định là kiểu đàn ông tính tình cao ngạo, từng hăng hái, trong lòng tổ quốc, chí hướng cao cả, nhưng chỉ qua một đêm, tất cả thứ của đều hóa thành hư , đàn áp dã man trong chuồng bò ở một ngôi làng nhỏ núi.

Thử hỏi bao nhiêu thể chấp nhận thăng trầm như ?

Cô càng nghĩ nếu ba đứa nhỏ ở bên, lẽ cũng c.h.ế.t từ lâu . Cuộc đời của thật đúng với câu văn cổ: "Thiên tương hàng đại nhậm vu tư nhân dã, tất tiên khổ kỳ tâm chí, lao kỳ cân cốt, ngạ kỳ thể phu, phạp kỳ , hành phất loạn kỳ sở vi*."

(Dịch nghĩa: Trời giao trọng trách lớn cho con , tiên mài giũa ý chí, cơ bắp rã rời, thể đói gầy, cả mỏi mệt, công việc luôn gặp trắc trở, phiền phức, như thế ý chí mới củng cố, tính cách cũng trở nên cứng rắn hơn, bổ sung những khả năng lúc .)

Quá trình và sự biến đổi quá khổ cực, quá đau thương.

Chillllllll girl !

trẻ con cũng vô tội mà, An Tri Hạ lén lau nước mắt ươn ướt nơi khóe mắt.

 

 

Loading...