Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 23

Cập nhật lúc: 2025-11-21 11:32:43
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi lặng lẽ thở dài, loại bài xích đối với những đứa trẻ loại hắc ngũ lúc cũng biến mất, ngược bọn họ cảm thấy, nếu bình thường quan tâm chú ý nhiều một chút, lẽ bọn trẻ sẽ vì một chút đồ ăn mà mạo hiểm như , dù Phòng Lễ Hi cũng là một đứa bé hiểu chuyện.

Bình thường đứa trẻ cũng chạy nhảy chơi đùa như điên khắp nơi, còn cưng chiều hai cô em nhỏ, khắp nơi tìm kiếm thức ăn, trong phiên chợ cũng thường xuyên bóng dáng nhỏ bé của bọn chúng. Chỉ là bọn chúng càng ngày càng gầy , vóc dáng cũng gia tăng thêm chút nào.

Chillllllll girl !

Rõ ràng Phòng Viên việc vất vả để kiếm công điểm, nhưng một nhà bốn miệng vẫn áo rách quần manh, ăn no mặc ấm.

Màn đêm dần dần bao phủ khắp nơi, cảnh tượng xung quanh đều phủ lên một tấm màn xanh đen.

Thôn dân xung quanh tới lui, Nhiếp Nghĩa Xương và Hàng Hướng Lỗi cũng tham gia đội cứu hộ, năm đàn ông ngừng hô hấp nhân tạo và xoa bóp tim ngoài lồng n.g.ự.c cho Phòng Lễ Hi, từ bỏ, luân phiên lặp các động tác nhàm chán, mỗi một động tác đều dựa theo sức mạnh và tốc độ của cô, ai dám chút qua loa đối phó nào.

Hai cô bé khản giọng gần như lên lời, nhưng bọn chúng vẫn tiếp tục thì thầm chuyện như cũ, đột nhiên Phòng Tụng Ngôn sửng sốt một chút, dám tin về phía bàn tay trai đang nắm.

Có thể vài giây trôi qua, cũng thể là nửa tiếng trôi qua, bàn tay quá to, tràn đầy những vết chai sần, nứt nẻ thực sự cử động trở .

"Cha, chị ơi, động đậy , tay của trai con động đậy ! Thật đấy, con thấy hai ." Phòng Tụng Ngôn kinh ngạc cố gắng hét lên dù sắp hụt .

Những xung quanh đều vô cùng kinh ngạc, đồng loạt về phía tay của Phòng Lễ Hi.

Phòng Viên và An Tri Thu liếc , động tác tay vẫn ngừng, tiếp tục tiến hành, nhưng dư quang của bọn họ cũng đều khóa hai cánh tay của Phòng Lễ Hi.

Không để đợi lâu, tay của Phòng Lễ Hi thực sự động đậy hai , đó bé ho nhẹ một tiếng, chậm rãi mở mắt , bắt gặp đôi mắt đỏ hoe của Phòng Viên, cả nhịn run rẩy : "Cha, con..."

"Con trai ngoan." Phòng Viên ôm chầm lấy trong lòng, tiếng rên rỉ của con trai thì vội vàng nhẹ ty hơn, giọng nghẹn ngào: "Tỉnh là , tỉnh là ."

"Lục T.ử lấy xe , chúng đưa đứa nhỏ đến bệnh viện thị trấn xem." Trưởng thôn lập tức lên tiếng .

Trong đám một bà lão gào ầm lên: "Con út , con đáng c.h.ế.t, nếu mà gặp thanh niên trí thức Tiểu An sớm hơn, chắc bây giờ con cũng lấy vợ sinh con ..."

Một bắt đầu , ngay lập tức nhiều khác cũng lau nước mắt gào theo. Không cần nghĩ cũng của bọn họ c.h.ế.t đuối, thế nhưng chẳng ai những biện pháp cứu hộ cơ bản nhất, chỉ trơ mắt yêu quý mất . Tâm trạng nửa vui nửa buồn.

Xe bò nhanh lái tới, Phòng Viên An Tri Hạ một cái thật sâu, nặng nề mở miệng : "Cảm ơn." Sau đó ôm đứa nhỏ lên xe bò.

An Tri Hạ giữ hai cô gái nhỏ đang định theo , lắc đầu: "Anh đưa Phòng Lễ Hi đến bệnh viện , để trông hai cô bé cho."

Dứt lời, cô lén đưa cho trai một xấp tiền: "Anh, theo ."

"Ừm, , tỉnh , em đưa hai đứa nhỏ về ăn chút gì ngon, ngủ một giấc, ngày mai bọn sẽ về." An Tri Thu cất tiền , xoa đầu hai đứa bé gái.

Phòng Viên về phía hai đứa con gái: "Ngoan ngoãn lời dì, cha và trai sẽ sớm trở về."

Nhìn hai em nhà họ An, cuối cùng mặt cũng kéo một nụ nhạt, chôn tất cả những lời cảm kích trong lòng.

"Được , đến bệnh viện quan trọng hơn." An Tri Thu vỗ vỗ bờ vai .

Đang chuyện, trưởng thôn cũng đưa một tờ giấy chứng minh, vợ trưởng thôn thì gói ghém chăn ga gối đệm, quần áo và thức ăn. Sau khi một nửa trong thôn tiễn bọn họ , ai nấy cũng vây quanh An Tri Hạ tò mò hỏi thăm.

"Thanh niên trí thức Tiểu An, cô khám bệnh ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-23.html.]

"Thanh niên trí thức Tiểu An, cha giường nửa năm , cô xem thử xem cách nào chữa khỏi ?"

"Thanh niên trí thức Tiểu An, vợ sinh con lớn sáu tuổi mà vẫn thêm động tĩnh gì, nguyên nhân là do ?"...

"Dừng, dừng, dừng!" An Tri Hạ cao giọng kêu lên, xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh.

Cô bất đắc dĩ khoát khoát tay: " là bác sĩ, chỉ tình cờ những cách sơ cứu đơn giản ở trường, học thuộc để dùng thôi."

" những biện pháp sơ cứu thật sự tác dụng, loại hắc ngũ, , con trai nhà họ Phòng cũng cô cứu về khỏi tay Diêm Vương. Cô còn biện pháp cấp cứu nào khác ?"

túm túm quần áo chuyện, nhỏ giọng : "Không nhắc đến đó, sẽ phê bình đấy."

đều háo hức về phía An Tri Hạ, nếu bọn họ thể học một nửa chiêu thức thì sẽ thể cứu nhiều mạng .

Trưởng thôn cũng chen lên phía , sắc mặt trịnh trọng : "Thanh niên trí thức Tiểu An, chúng trình độ học vấn cao, tổ tiên nhiều đời sống ở trong thôn, cho nên kiến thức cũng nhiều lắm. Dựa theo lời vĩ nhân , thì gọi là ngu vô tri. Nếu như cháu chút ít biện pháp cấp cứu thì phổ cập cho chúng một chút ?"

"Mỗi năm trong tám thôn mười dặm xung quanh, bao nhiêu đứa trẻ nghịch ngợm mà c.h.ế.t đuối. Nếu chúng phương pháp sớm hơn, chắc là thể cứu một nửa tính mạng của những đứa trẻ đó."

" , thanh niên trí thức Tiểu An, cô cho chúng , sẽ việc cô!"

"Cả nữa, sức lực lớn, kiếm nhiều công điểm lắm..."

An Tri Hạ giơ tay lên, đàn ông lập tức ngậm miệng: "Được , trong thời gian cháu sẽ cố gắng một cuốn sổ tay sơ cứu đến lúc đó học thuộc lòng là ."

Sau khi nhận câu trả lời thỏa đáng, đám trực tiếp bày tỏ lòng ơn giải tán.

Mỗi tay dắt một đứa trẻ, An Tri Hạ cũng về nhà.

Phí Tranh dập tắt ngọn lửa trong bếp lò, kiểm tra xong thì khoá bếp rời .

Sau khi mở khóa, An Tri Hạ một chút, món thịt kho trong nồi nấu xong, để nửa ngày vẫn còn mùi thơm nức nồng nặc xộc mũi. Cô múc bốn bát thịt kho, để Phòng Tụng Ngôn chia cho Dương Quýnh, Nhiếp Nghĩa Xương, Hàng Hướng Lỗi và Phí Tranh, mỗi đều giúp đỡ ít nhiều.

Còn nhà trưởng thôn và nhà Vương Lục thì chờ khi nào trai về tính.

"Thanh niên trí thức Tiểu An, đây là điều chúng nên ." Dương Quýnh cầm bát thịt kho, định từ chối, nhưng mùi vị quá thơm ngon nỡ: "Để đổi thức ăn cho cô." Nói trở về phòng, lấy bưu kiện mới nhận từ nhà , cầm một hộp kinh bát kiện* và một hộp đồ đóng hộp đổi.

("Kinh Bát Kiện" còn gọi là "Tám Cái Lớn", là loại bánh ngọt mang hương vị cung đình với tám hình dạng và mùi vị khác , lưu truyền trong dân gian, sử dụng tám loại nguyên liệu nhân như muối, hạt tiêu... dùng mỡ lợn, nước nhào bột mì vỏ bánh, bọc lấy nhân bánh nướng lên thành hình.)

Nhiếp Nghĩa Xương cũng ngại ngùng : "Ai gặp chuyện mà tay giúp đỡ chứ? Thanh niên trí thức Tiểu An, bọn cũng tệ như em nghĩ ."

"Chúng cũng vì mấy miếng ăn của cô ." Hàng Hướng Lỗi cũng hừ một tiếng, nhưng cả hai đều về phòng lấy đồ ăn . Một bình sữa mạch nha, một túi sữa bột: "Không cho cô, mà là cho hai đứa nhỏ."

Hai cô bé nắm chặt lấy quần áo của An Tri Hạ, ánh mắt như nước long lanh tràn đầy khát khao, nhưng ngoan ngoãn lắc đầu: "Các chú cứu cháu, chúng cháu nên cảm ơn các chú mới đúng. Chúng cháu thể nhận ."

"Những thứ các chú cũng thiếu, chờ khi nào trai cháu khoẻ , bảo bắt mấy con chuột đồng, chim sẻ cho các chú là ." Nhiếp Nghĩa Xương trực tiếp nhét đồ trong lòng bọn chúng, giả vờ tham lam : "Các chú giỏi bằng các cháu, bắt những thứ đó, khác ăn ngon các chú thấy thèm lắm."

"Cầm ." An Tri Hạ khách khí bằng bọn họ, trực tiếp lên tiếng, hai cô bé nhận lấy, ngoan ngoãn cúi đầu cảm ơn.

 

Loading...