Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 120

Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:57:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bây giờ gạch nung trong lò gạch là tự sản xuất, buôn bán trong công xã, vì trại nuôi gà và đoàn tuần diễn chịu trách nhiệm phân phát tiền lương cho tất cả nhân viên nhà máy nông nghiệp phụ. Tiền lương cơ bản trả cho từng , tiền thưởng hiệu suất thị dùng gạch, trứng, gà và các lợi ích khác.

Mọi hề phản đối, ngược còn đổi tiền công, lợi ích lấy gạch xanh để xây sửa nhà mới sớm hơn.

Có tiền, hai đàn ông Hàng Hướng Lỗi và Nhiếp Nghĩa Xương cũng nhịn chạy đến hợp tác xã cung ứng tiếp thị mua đồ.

Chillllllll girl !

Từ huyện thành trở về, trưởng thôn giao sổ tiết kiệm , đó cùng tất cả giúp việc ở lò gạch, đến khi về thôn, dân thôn Hà Đường đều hoặc là khuân vác hoặc là gánh gạch.

Một mặt sớm kiếm đủ gạch xây nhà, mặt khác tiết kiệm tiền ăn, dù ở nhà cũng việc gì nên suốt ngày ở lò gạch. Bây giờ thôn sắp xây dựng trường tiểu học, nhất thời bỏ ba bữa bao ăn no , cũng trì hoãn việc xây nhà.

Cuối cùng, phụ nữ tiếp tục việc vặt trong lò gạch, còn đàn ông đủ ngày ba bữa miễn phí, về thôn xây trường cho lũ trẻ. Sau khi ăn no, bọn họ đủ sức để đào móng trong bóng đêm. Những phụ nữ trở về cũng tham gia, ngay cả bọn trẻ cũng hiểu chuyện giúp nhặt đá, vận chuyển đất...

Không ai rò rỉ tin tức thôn Hà Đường kiếm nhiều tiền, còn rõ ràng con hơn một trăm nghìn đồng. Thôn Hà Đường lập tức thành bánh trái thơm ngon, họ hàng tám trăm năm thăm hỏi đều đến cửa vay tiền, bà mối cũng thường xuyên các thôn.

nhận thôn Hà Đường vẫn là thôn Hà Đường ban đầu, chỉ là ăn ngon hơn, xây dựng trường tiểu học trong thôn chứ hề dấu vết giàu nào.

Sắc mặt những họ hàng và bà mối khó coi, cầm hết hơn một trăm nghìn xây trường học, ngu ? Không công xã xây cho ? Ai cũng cho rằng dân thôn Hà Đường thành thật, im ỉm bí mật phát tài vui vẻ.

Thế nên trai gái thôn Hà Đường vô cùng bán chạy, đúng, là cực kỳ yêu thích, qua mùa thu nhận nhiều giấy chứng nhận kết hôn. Mọi tổ chức tiệc tùng, chỉ hô la hét khi ăn cơm ở lò gạch, sôi nổi một chút thì kết thúc.

Anh Hồng sẽ hỏi việc trở thành phố về kinh đô giúp An Tri Hạ, đây là lời dối, chờ việc kinh doanh thịt gà định mỗi ngày, chạy thăm nhà máy chế biến thực phẩm, bận rộn hai tháng như mới thời gian nghỉ ngơi.

Anh đột nhiên nhớ tới việc , vội vàng cầm một thùng gà địa phương cho nhà máy chế biến thực phẩm đóng gói chân , mang đến kinh đô thăm quý nhân của . Vị quý nhân ở trong hệ thống hợp tác cung ứng tiếp thị, quan hệ rộng rãi, lai lịch vững chắc, giúp hai bọn họ tìm một công việc thể ở , chỉ cần vài ba câu.

Nghe Hồng khen ngợi An Tri Hạ hết nấc, tò mò về cô bé xinh khôn khéo . Nếu con nhóc đến kinh đô tham gia hệ thống hợp tác cung ứng tiếp thị, sẽ thể mang bao nhiêu lợi nhuận !

Người đàn ông vuốt cằm suy nghĩ một chút, đó gật đầu đáp ứng: "Được, đợi cuối năm, các đơn vị thường xuyên, khi nào gặp thì tiếp. Trước hết để cô bé nhân viên bán hàng ở hợp tác xã tiếp thị cung ứng, để trai cô bé phụ bếp ở tiệm cơm quốc doanh. Chỉ cần công việc thì sẽ thể chuyển hộ khẩu về, tranh thủ để bọn họ về nhà ăn Tết!"

Anh Hồng : "Vậy mặt hai em nhà họ An cảm ơn ông Tạ Khiêm, sẽ đích dẫn bọn họ đến cảm ơn ông."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-120.html.]

"Được , còn nữa Hồng Ngân Bồn, tìm xin , hoá là nhờ che chở hai bọn họ? Ở kinh đô cũng chỉ là túi tiền trong mắt quý nhân, bảo bọn họ việc thì nhờ chuyển lời là , nhớ kỹ, ông đây bận lắm, một hai thôi, nhiều !"

"Được , hai em bọn họ đều hiểu chuyện, bình thường sẽ gây rắc rối cho ông." Anh Hồng vui vẻ lớn tiếng đáp , tay chỉ món đặc sản địa phương mang theo.

"Cái gì đấy?" Nhìn cái thùng giấy đụng móp, ông Khiêm ghét bỏ nhíu nhíu mày: "Hồng Ngân Bồn tới thì tới, cũng ghét bỏ gì, nhưng trong kinh đô cái gì chẳng , mang những thứ đặc sản địa phương , gác cổng còn tưởng họ hàng nghèo đến nhà đấy. Nếu tâm thì đưa đại đoàn kết, chắc chắn ông sẽ vui vẻ đưa hai tay nhận!"

"Ông Khiêm, mà đưa đại đoàn kết cho ông thì thô tục lắm. Ông cầm tiền mua đồ ? Gà địa phương là thả rông, chăn nuôi khoa học, ăn ngon. sợ gửi bưu cục lâu thịt sẽ hư, nên mới cố ý xe lửa mang đến cho ông. Chờ bảo mẫu cho ông ăn xong thì . Ầy, mang theo một thùng, ông giữ ăn hoặc tặng ai cũng ."

"Không chỉ là gà địa phương thôi , hương vị gì đặc biệt? Chẳng lẽ thể đẻ trứng vàng?" Nói thì thế nhưng ông Khiêm vẫn dùng chân mở thùng bên trong, từng con gà trắng bóng bọc chân , bây giờ thời tiết lạnh, thể bảo quản lâu: "Công xã Ngũ Kỳ chăn nuôi?"

" , bây giờ trại nuôi gà nhiều, rủi ro quá lớn. Gà chúng mua thị trường đa phần quá tuổi đẻ trứng bán . Ngay cả gà trống cũng ngon bằng gà nuôi nấng khoa học."

"Được , đừng khen nữa." Ông Khiêm xong liền gọi bảo mẫu: "Dì , trong nhà khách, dì dọn bàn , đúng , cầm một con gà chế biến nữa..."

"Một nửa hầm với khoai tây, một nửa kho tàu, xương để nấu canh!" Nói Hồng nhịn chảy nước miếng, tiếp tục khen ngợi: "Ông Khiêm, tay nghề nấu ăn của An Tri Thu tệ, từng thử , ăn xong thể thèm nửa tháng, để phụ bếp phí ?"

Ông Khiêm khách khí đá : "Cậu cho rằng mở tiệm cơm quốc doanh ở kinh đô, cho ai thì , cho ai đầu bếp thì cho ? Đầu bếp nhất định bối cảnh vững vàng, hoặc là đầu bếp gia truyền. Cậu là một kinh nghiệm, thể phụ bếp lắm , còn cái gì nữa?"

"Nghĩ thực sự sẽ hố tiền, xử lý việc gì, khi chia sẻ mềm lòng, khi việc thì từ chối ?"

Lúc ăn cơm, thịt gà và canh gà bàn cực kỳ yêu thích, mùi vị ngon, thịt mềm săn chắc, ai cũng ăn thêm một bát.

Nghe tin gà là Hồng Ngân Bồn mang đến, ông bà cụ trực tiếp lấy nửa thùng chuẩn mang cho các bạn già. Chị gái rể sát vách ngửi thấy mùi cũng lấy gần một nửa, vợ gửi năm con cho lãnh đạo, con trai học theo lấy bốn con cho giáo viên bạn học, ông Khiêm dang tay giữ , cũng cần quản lý quan hệ, khó khăn lắm mới giữ ba con.

Ông u oán trừng mắt Hồng Ngân Bồn: "Ngồi xe lửa mang gà cho xa như thế, còn mang nhiều một chút, một thùng mà chia đủ? Thiếu bao nhiêu đây !"

Anh Hồng buồn : "Chờ khi nào hai em nhà họ An tới, sẽ gửi cho ông mấy thùng hàng năm nay theo xe! , nếu điều kiện, sẽ gửi thêm một ít thịt dê, thịt lợn đen và trứng hai lòng! Để ông mặt mũi tặng quà Tết hơn chút!"

 

Loading...