Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 118
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:57:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Được, thì cảm ơn Hồng, nhưng chúng hãy tuân theo quy tắc của trại chăn nuôi trả bao nhiêu thì trả." An Tri Hạ , buộc cái bao .
"Đương nhiên, trang trại là của công, thể khó dễ em con bé ." Anh Hồng : "Tiền bạc thành vấn đề, nhưng mỗi ngày chuẩn đủ lượng gà trống gà mái."
"Anh cứ yên tâm, mỗi đàn gà đều khu ấp trứng, tổng cộng hai mươi đàn, chẳng lẽ đủ giàu cho một nhà ăn ?"
An Tri Hạ đưa Hồng thăm trại nuôi gà, giải thích ngắn gọn một lượt.
Thấy mặt của trại nuôi gà đều chuẩn chỉ và khoa học hơn tỉnh thành, Hồng ngừng gật đầu khen ngợi, trong lòng càng thêm tin tưởng chuyện ăn tương lai. Trong cuộc trò chuyện, An Tri Hạ cũng tiết lộ cho những thứ thể áp dụng đổi .
Sau trại chăn nuôi và trái cây chỉ gia công ở mức sơ cấp thì thật đáng tiếc, nếu Hồng thể tự mở một nhà máy chế biến thực phẩm để sản phẩm giới hạn thời gian, vùng miền thì tỷ suất lợi nhuận tự nhiên sẽ tăng cao.
Núi sông ở đây mang nhiều thuận lợi cho các ngành chăn nuôi khác . Trong tương lai, sẽ ngày càng quan tâm nhiều hơn đến vấn đề cân bằng dinh dưỡng, thế nên lợi nhuận từ việc trồng nấm sẽ lớn. cô chỉ đưa lời khuyên và định hướng, cùng lắm là cung cấp chút kiến thức trong sách chuyên nghiệp.
Trên đường về, Hồng lái xe suy nghĩ, đích hộ tống An Tri Hạ về nhà.
"Em gái là một nữ đồng chí tâm hồn hoài bão, hi vọng chúng thể hợp tác nhiều hơn nữa, nếu thật sự mở nhà máy chế biến thực phẩm, cũng sẽ chia lợi nhuận chia sẻ kỹ thuật cho em."
An Tri Hạ buồn gật đầu: "Được, Hồng đang ỷ em, nếu em mà từ chối thì chính là đồ ngốc đẩy tiền . lúc trai em đang học nấu ăn, chừng còn thể nghiên cứu một công thức nấu ăn nữa."
"Hai em các em đều là tài giỏi." Anh Hồng gật đầu khẳng định.
Ôm hai mươi nghìn đồng bước sân, An Tri Hạ trực tiếp thu tiền siêu thị, cầm sổ tiết kiệm một chút. Cá, chạch và dưa hấu đều thuộc về thôn Hà Đường, nhưng cá và chạch là do cô, Phòng Viên, Nhiếp Nghĩa Xương và Hàng Hướng Lỗi cung cấp vốn nên chia 50% lợi nhuận. Về phần dưa hấu, đại lão hề đề cập tới, chắc là trực tiếp tịch thu.
Cá ba mươi hai nghìn, chạch bốn mươi nghìn, trừ chi phí mười một nghìn thì tổng lợi nhuận là sáu mươi mốt nghìn đồng. Thôn ba mươi nghìn năm trăm. Cô và trai chia mười tám nghìn ba trăm, Phòng Viên là chín nghìn một trăm năm mươi, Hàng Hướng Lỗi và Nhiếp Nghĩa Xương là ba nghìn trăm năm mươi.
An Tri Hạ trầm tư, thôn trưởng là , công thành danh toại vì dân, nếu giao cho ông hơn ba mươi nghìn đồng, tuyệt đối sẽ tham lam lấy hết mà dùng từng khoản một cách khôn ngoan
Thấy trời còn sớm, cô cầm sổ tiết kiệm đến nhà trưởng thôn.
Ngày mùa kết thúc, theo như những năm mà nên nghỉ ngơi thư giãn, những sức khỏe thì lên thành phố thị trấn tìm việc lặt vặt. năm nay sự xuất hiện của lò gạch và khu chăn nuôi nên bọn họ cần ngoài cũng thể tìm việc vặt lương cao.
Người trong thôn ít chi tiêu, ai cũng sẵn sàng đổi công lấy gạch xanh để xây nhà, gặp bao giờ cũng : "Hôm nay kiếm bao nhiêu viên gạch?"
" từ rạng sáng, tối mịt mới trở về, kiếm bao nhiêu, chỉ hai mươi viên thôi." Người trả lời vui vẻ khoát tay .
"Ái chà chà, xem cưới vợ nên mới chăm chỉ việc như , cứ thế khi hai tháng kiếm nửa bức tường nhỉ?"
"Không nhiều , cuối năm kiếm một bức tường là quá đủ với !"
Mọi hi vọng, mỗi khi trò chuyện đều sẽ ca ngợi công xã, cảm kích với những đóng góp của xưởng trưởng Tiểu An, đồng chí Phòng Viên và nhóm thanh niên trí thức.
Vậy nên An Tri Hạ đến nhà trưởng thôn chỉ thấy một đám nhóc con, ngay cả Ngưu Vương cũng nhà. Cô hỏi thăm một chút, khá lắm, già trẻ lớn bé nhà họ Phương đều đến lò gạch việc.
Cô chỉ đành đạp xe đến lò gạch, đến nơi thấy đang bưng bát lấy cơm, ai nấy đều tươi chào hỏi An Tri Hạ.
Đồ ăn ở lò gạch ngon, một ngày ba bữa đều thịt, buổi sáng thường bánh bao hấp, canh mì trộn ngũ cốc, mỗi một quả trứng gà, giữa trưa ăn cơm ngũ cốc một thịt một chay, buổi tối cũng ăn bánh bao với ngũ cốc hỗn hợp một thịt một chay. Làm việc trong lò gạch thật sự mệt mỏi, nhưng nhóm xã viên chẳng những gầy mà còn trở nên mạnh mẽ, tràn đầy năng lượng hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-118.html.]
Bọn trẻ càng giống như cây liễu mùa xuân, đ.â.m chồi nảy lộc.
Chỉ để ăn chực thịt mà bọn chúng đều chăm chỉ việc.
Việc sản xuất của lò gạch định , ông Hoa dẫn chuyên gia Tiểu Lý và hai đồ xem, thấy mười lò lớn và một lò nhỏ là quá đủ nên định xây thêm vài lò nhỏ để học trò luyện tay nghề.
An Tri Hạ tới, An Tri Thu liền kín đáo đưa cho cô một bát cơm trộn: "Hôm nay em về sớm thế, cũng đang định về."
"Anh Hồng kết toán tiền nên em đến tìm trưởng thôn." Cô thì thầm tai trai.
An Tri Thu kinh ngạc nhảy dựng lên, thu hút sự chú ý của những xung quanh. Anh ngượng ngùng , ghé tai em gái, kích động hỏi: "Bao nhiêu? Nhà chia bao nhiêu?"
"Mười tám nghìn ba, còn tính sáu nghìn ban đầu của chúng nữa." Cô tiếp tục thủ thỉ với trai.
An Tri Thu siết chặt nắm đ.ấ.m nhịn nhảy lên, trong đầu còn đang suy nghĩ, cộng mười tám nghìn ba trăm với sáu nghìn là hai mươi tư nghìn ba, đây là khái niệm gì. Chiếc xe đạp nhất cũng chỉ giá hai trăm bốn mươi đồng tiền, thể mua tận một trăm chiếc? Anh thể đạp xe ?
Nghĩ những công nhân trong ngõ hẻm ô kinh đô còn đắn đo suy nghĩ khi mua một chiếc xe đạp, sung sướng đến mức thở bong bóng mũi.
Để trai tiêu hoá kinh hỉ tại chỗ, thấy nhà trưởng thôn cũng đang dùng cơm, cô liền bưng bát lên bắt đầu ăn.
"Cô về thành phố?" Phòng Viên bưng bát cạnh cô, ngẩng đầu lên mà trầm giọng hỏi.
"Anh cũng nhận ?"
"Gần đây cô giao hết công việc trong tay cho khác, cũng sắp xếp hết chuyện sang năm, là rút khỏi đây ?"
An Tri Hạ gật đầu: "Anh trai trở thành phố, cũng đang cố gắng, đành lòng thấy dáng vẻ mong mong trăng của . Hơn nữa công xã Ngũ Kỳ bắt đầu phát triển quy mô hơn, thật sự cần đến nữa."
Sau đó khóe môi cô cong lên: "Với kế cũng sắp sinh con , nhà họ Khang và nhà họ An rộn ràng như thế chúng thể vắng mặt chứ?"
Mạng sống của nguyên chủ đều rơi mùa đông năm ngoái, cô nhất định đòi hết món nợ .
Phòng Viên khẽ cau mày: "Cho nên, cô hạ quyết tâm rời ?"
"Ừm, dù kinh đô cũng là nơi chúng lớn lên, sớm muộn gì cũng trở về." An Tri Hạ nghiêng đầu: " tin Viên và cũng sẽ trở về thành phố sớm thôi, đến lúc đó chúng sẽ gặp !"
Chillllllll girl !
Phòng Viên lạnh nhạt gật đầu, dậy : " ăn xong , xem gạch hong khô ."
An Tri Hạ ăn đáp , thấy nhà trưởng thôn chồng bát đũa thì vội vàng gắp cơm.
Uống xong bát cháo ngô, cô mấy bước đến mặt trưởng thôn thì thầm: "Chú Phương, Hồng chuyển tiền sổ tiết kiệm ."
Trưởng thôn ngẩn , cố gắng kiềm chế sự kích động, cơ thịt mặt giật giật, ngẩng đầu chung quanh, chỉ một chỗ ít , : "Chúng qua bên chuyện ."