Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 116
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:57:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Tri Hạ nhàn nhã ăn dưa hấu, : " Viên , Hồng là phương bắc, phương bắc chúng thẳng thắn từ trong xương. Không câu quýt sinh ở Hoài Nam thì quýt, sinh ở Hoài Bắc thì cam ? Dưa hấu phổ biến ở miền bắc, nhưng trở thành một giống khác ở miền nam, to, ngon ngọt, nhiều nước. Hơn nữa nơi cách xa phía bắc, chỉ riêng tiền xăng tiêu hao một nửa lợi nhuận ."
"Theo , dưa hấu ở đây nhiều, ai thử trồng, cũng ai thử giống , mà chỉ thôn Hà Đường mới sản lượng, chất lượng như thế."
"Thôn dân chúng thật sự coi dưa hấu như tổ tiên mà hầu hạ, thể ngon ?"
"Dưa hấu như cũng thể bán theo giá bình thường bên ngoài? Vậy thì với nỗ lực của lắm."
Anh Hồng nhai dưa hấu: "Cô hết , còn gì đây? Anh thấy cô cũng là sảng khoái, cứ trực tiếp báo giá , nếu hợp thì chúng hợp tác, hợp thì cũng sẽ trì hoãn cô tìm khác ."
Thương nhân ném câu là vì nhiều chỗ thương lượng, đối phương còn cân nhắc giá cả, dù thương nhân bày hết mặt , tìm tiếp theo cũng dễ dàng.
An Tri Hạ mỉm , hề kinh ngạc, thẳng: " lợi dụng Hồng, vụ dưa hấu thứ hai của chúng vẫn sẽ bán với giá bốn xu một cân, cho dù bán bốn hào là một đồng, chúng cũng ghen tị."
"Nói chừng sang năm công xã chúng thể tự tiêu thụ, bán giá bảy tám xu, cũng kiếm ít phí vất vả."
Vừa tiến lên doạ trở về, Hồng xúc nốt thìa dưa hấu cuối cùng, vui vẻ lau miệng. Dưa hấu ngon thật, một phần là do giống , một phần là do chăm sóc cẩn thận, cộng thêm thời tiết, thổ nhưỡng ở thôn Hà Đường thích hợp, thể là thiên thời địa lợi nhân hòa. Ngọt từ miếng đầu tiên đến miếng cuối cùng, dưa hấu bền chắc, chịu vận chuyển đường dài nên thực sự dễ bán.
Anh Hồng suy nghĩ một chút : "Được, cô là như thế nào, cô đầu óc hơn , nắm rõ thị trường, cũng thể khác , một giá, lấy hết dưa hấu và cá, hơn nữa chỉ cần chất lượng vẫn như năm nay, về , kể thôn Hà Đường các cô, mà bộ cá và dưa hấu của công xã Ngũ Kỳ, đều lấy hết."
Anh còn giá cả, trái tim lo lắng của thôn dân xung quanh nhẹ nhõm trở . Có mua, mà giá tệ, cũng nguồn tiêu thụ, còn sợ giàu ? Anh hợp tác buôn bán với , bên lấy 40% lợi nhuận, bảo , nhưng ăn vẫn nơm nớp lo sợ. Chuyến hôm nay coi như là quyết định lớn nhất của , trực tiếp quang minh chính đại, nếu hàng năm đều như , cũng cần lo lắng từng giây, thể sống lâu mấy năm.
An Tri Hạ sẵn sàng đưa mức giá sát thực nhất nên thêm: "Chúng cũng thành lập một trang trại gà trong công xã, hiện đúng hướng, với hàng chục nghìn quả trứng mỗi ngày. Trứng sợ vận chuyển xa nên nhờ Hồng xuất khẩu, nhưng chúng cũng bán thịt gà, gà thả rông chính hiệu, mùi vị thơm ngon, chắc thịt, đảm bảo lượng hàng nghìn con một ngày."
"Hơn nữa, trang trại của chúng chỉ gà mà còn lợn, dê, trâu đem hiếm thấy thị trường, trang trại và đang mở rộng để đảm bảo lượng thịt xuất chuồng trong năm tới sẽ đạt lượng khả quan mỗi ngày. Dê và trâu cũng thể sản xuất sữa, lấy sữa tươi bán."
" , chúng còn hơn hai nghìn mẫu rừng ăn trái, mất vài năm nữa mới quả, nhưng chúng áp dụng phương pháp trồng trọt khoa học, chắc chắn quả sẽ ngon."
"Thế nào, Hồng lấy hết ?"
Trong lòng Hồng run rẩy, suýt chút nữa thì bật thốt lên, một cô gái nhỏ thể chủ lớn như ? những xung quanh cảm thấy ngạc nhiên, ngược còn mang theo ánh mắt ngưỡng mộ, tay run run rút điếu t.h.u.ố.c .
An Tri Thu lập tức tiến lên châm t.h.u.ố.c cho , vui vẻ một bên quan sát phong thái của em gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-116.html.]
Chờ khi nào luyện khả năng bình tĩnh khi gặp nguy của em gái, nhất định sẽ rung chuyển cả thế giới ẩm thực! Đầu bếp lên thượng hạng thì cũng là phận địa vị.
Anh Hồng rít vài thuốc, chậm rãi thở luồng khí đục ngầu từ trong lồng ngực, lăn lộn ở chợ đen tầm mười năm, mới đầu là vì cuộc sống ép buộc nghề , về nhiều lợi ích quá dừng , còn quan hệ với quý nhân dứt nổi.
Ai chẳng sống cuộc đời bình lặng, uống chút rượu ăn đĩa đậu phộng? thực tế cho phép, thương vụ công xã Ngũ Kỳ đưa quá lớn, chỉ về lượng mà còn về lợi nhuận, nếu so sánh với những cái hao tâm tổn sức tìm kiếm khắp nơi thì quả thực là một cái trời một cái đất!
Chỉ cần qua con đường quang minh chính đại, thể ưỡn ngực, cần lo lắng sợ hãi nữa.
"Thật sự, thật sự cho ? Phải rằng những loại thịt của cô mà thành xưởng gia công, chắc chắn sẽ nhiều lãi!"
An Tri Hạ tiếp tục nhàn nhã ăn dưa hấu, cô vốn định như từ , nhưng khi thấy mong trở về thành phố của trai thì cũng tiếp tục phô trương nữa.
Công xã Ngũ Kỳ vẫn tiếp tục tập quán canh tác lâu đời nhất, một đợt thao tác của đủ để bọn họ tiêu hóa mười mấy năm, thậm chí là mấy chục năm. Việc sản xuất kinh doanh nhà máy gạch, trang trại chăn nuôi, rừng ăn quả tương đối đơn giản dễ hiểu, chỉ cần mỗi khâu kiểm soát chặt chẽ, thì sẽ thể hoạt động lâu dài, mang đến đầy đủ lợi nhuận cho .
Nhà máy gia công thì khác, kể đến việc đầu tư mua máy móc lớn, quản lý nhà máy phức tạp, cần công thức bí mật để chế biến sản phẩm, điều chỉnh kế hoạch sản xuất và kế hoạch bán hàng, phương diện nông dân đều thể bắt đầu trong một thời gian ngắn.
Tốt hơn là để lợi nhuận chảy việc xây dựng công xã, xây dựng trường học để nâng cao trình độ kiến thức tổng thể của nối nghiệp tương lai công xã, sửa sang nhiều con đường hơn để các xã viên ngoài việc đời, còn cơ sở hạ tầng hỗ trợ, tin rằng với sự lãnh đạo của xã trưởng, tất cả sẽ thực hiện nhanh chóng.
Khi đó chính bọn họ sẽ tự quyết định xử lý nhà máy, cũng cần cô quan tâm.
Cho nên đó cô cần tiêu thụ hết các sản phẩm sơ cấp của công xã.
" , hợp đồng ký kết trong ba năm, cả hai bên đều quyền ưu tiên lựa chọn, phép nâng giá ác ý." Phòng Viên lập tức hiểu ý của An Tri Hạ, mở miệng bổ sung.
"Được, chỉ cần dám bán, sẽ dám mua." Anh Hồng hít một thật sâu dập điếu thuốc, : "Khi nào thì ký hợp đồng?"
"Nếu Hồng đến, chúng sẽ bán cá, chạch và dưa hấu của năm nay , chờ thu xếp xong xuôi thì cùng đến công xã ký hợp đồng." An Tri Hạ dậy, với trưởng thôn và bí thư thôn: "Chú, cho bắt cá và chạch thôi?"
Chillllllll girl !
"Được." Trưởng thôn : "Đi thôi, cùng bắt cá nào. nhấn mạnh một nữa, cá chúng vất vả nuôi mấy tháng sẽ bán lấy tiền, cẩn thận một chút, đừng chà đạp."
Đám hô to hưởng ứng, nhao nhao cầm công cụ lên theo chỉ huy.