Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 113

Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:57:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chào chị An, dì Hồng Diệp, dì Phí." Mấy đứa nhỏ nhà họ Phòng như cá chạch lẻn đến mặt bọn họ.

Ngưu Vương cũng lau mồ hôi, cùng bạn bè chạy tới chào hỏi.

Phương Hồng Diệp lấy khăn tay lau mồ hôi cho các cháu trai cháu gái, buồn hỏi mấy bé con nhà họ Phòng: "Mấy đứa xưng hô kiểu gì thế? Chị chỉ lớn hơn chị Tiểu An hai tuổi, bối phận cao hơn? Chị Tranh cũng , chỉ chênh lệch vài tuổi, thành dì ?"

Phòng Ca Hân giơ bàn tay nhỏ bé của lên, nhanh chóng tiếp: "Dì Hồng Diệp là dì của Ngưu Vương, nếu chúng cháu gọi dì là chị, thì sẵn sàng gọi chúng cháu là chú dì ?"

"Còn dì Phí, giờ chúng cháu vẫn gọi là dì Phí mà."

Phòng Lễ Hi mỉm , đưa cái túi cất trong n.g.ự.c cho An Tri Hạ, Phòng Tụng Ngôn nhỏ giọng ghé sát : "Đây là cha em tặng, bọn em đều ăn hết ."

An Tri Hạ tò mò mở . Dưới chiếc áo choàng dày ngắn của đàn ông là một chiếc hộp cơm nhôm chế cũ, bọc bằng khăn vải màu xanh trắng giặt hồ đến trắng bệch. Cô buồn bọn nhỏ đang tò mò chằm chằm hộp cơm tay , mở sự thúc giục của bọn chúng, bên trong bốn cây kem bọc giấy cạnh !

"Ở đây bán kem que ?" Tuy ăn nhưng cả cô cảm thấy vô cùng mát lạnh dễ chịu, lấy một viên đưa cho cô bé.

Chillllllll girl !

Phòng Ca Hân hai tay chắp lưng lùi hai bước, kiên quyết lắc đầu : "Chị Tiểu An, đây là đồ cha để cho các chị, mỗi bọn em đều ăn một cây , ăn nữa sẽ đau bụng."

Ngưu Vương và những khác cũng gật đầu: " , chú Phòng thật , mua kem que cho tất cả chúng em, ngọt lạnh, ăn cực kỳ ngon."

Vì bọn chúng đều ăn nên An Tri Hạ lấy kem chia cho bốn .

Kem que là loại nước sôi để nguội thả đường phèn đơn giản nhất, nhưng cực kỳ giải khát sảng khoái, cô nhịn híp mắt , liếc về phía thì thấy Phòng Viên cao hơn những khác một nửa đang về phía , vẫy vẫy tay với , khẩu hình miệng lời cảm ơn.

Phòng Viên sắc mặt lạnh lùng, gật gật đầu, lên phía xem xét tình huống.

An Tri Hạ khẽ nhún vai, đại lão thật lạnh lùng, tiếp tục hưởng thụ cái lạnh tay.

Trong siêu thị cũng kem, nhưng đồ trong siêu thị khi dùng xong bổ sung, một thứ cô cũng nỡ dùng. Giống như kem với nhiều hương vị khác , mấy cái tủ lạnh như chỉ đủ chèo chống hai mươi, ba mươi ngày hè nóng nực thôi.

Đây là mùa hè đầu tiên, nếu cô cẩn thận một chút, nhiều thứ thể sẽ cạn kiệt sớm. Từ đơn giản đến xa xỉ thì dễ, nhưng từ xa xỉ đến tiết kiệm thì khó!

Siêu thị là cơ sở vật chất cho cuộc sống lạc quan của cô những năm 1970. là lực lượng của cô.

Ăn kem bao lâu, sức nóng vẫn chịu nổi như cũ, ngay cả cơm trưa cũng thấy ngon miệng. Phòng Lễ Hi mang đến món bánh đúc đậu phủ sốt mè, đậu phộng giã nhỏ, các loại gia vị và rau theo mùa, cùng một thìa tương ớt.

Hưởng phúc của hai em nhà họ An, Phí Tranh và Phương Hồng Diệp cũng một phần. Dưới ánh mắt thèm thuồng của , bốn bọn họ vui vẻ quét sạch tất cả.

Sau khi ăn xong, Phương Hồng Diệp ghé sát tai An Tri Hạ, hỏi bằng một giọng nhỏ: "Hạ Hạ, nhà các em với nhà họ Phòng qua gần gũi thế? Nhìn bề ngoài thì trai em quan hệ với , nhưng chị cảm giác chú ý đến em nhiều hơn nhỉ?"

Trái tim của An Tri Hạ lỡ một nhịp, khuôn mặt vốn đỏ bừng vì nóng tăng thêm một độ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-113.html.]

Cô bày biểu cảm bình thường, đùa gật đầu với Phương Hồng Diệp: "Em thấy thím mau gả chị thôi, chứ để chị ở nhà lâu quá, đầu óc cũng mất bình thường !"

"Được , chị nghiêm túc mà em trêu ghẹo chị." Phương Hồng Diệp chọc đỏ mặt, ánh mắt vô thức liếc về phía An Tri Thu đang ôm đầu dựa cây.

Phí Tranh : "Hai các em đúng là hổ, nếu khác thấy, khi mai đến cầu hôn chen đầy cổng thôn đấy."

Ba nhỏ giọng đùa với , chỉ thấy thôn trưởng và bí thư thôn chi bộ hô lớn: "Người thôn Hà Đường nhanh lên một chút, thu lương thực nộp thôi!"

Mọi đột nhiên vui mừng khôn xiết, phía còn nhiều đại đội, đến lượt bọn họ sớm như ?

Những ở đại đội khác cũng bất mãn, một mặt lo lắng đại đội nộp lương thực suôn sẻ, mặt khác nóng bực, giọng điệu cáu: "Thôn Hà Đường các đãi ngộ đặc biệt ?"

"Mọi đều đang đợi ở đây, các chen ngang như thế, quá khoa trương ? Đừng ỷ việc xưởng trưởng Tiểu An trong thôn, là cơ sở trại nuôi gà mà chuyện gì cũng vượt lên ! Tất cả đều của công xã, bình đẳng, chúng tuân theo quy tắc, ai đến phục vụ !"

Một , những khác cũng hùa theo, dù nhiều như , ai ai cái gì?

"Các la hét cái gì? Cho rằng chúng bày trò ?" Một nhân viên công tác lạnh lùng quát một tiếng, cả đám lập tức im bặt, già trẻ nhỏ dám động đậy.

Người hài lòng khịt mũi: "Chúng đều việc theo quy tắc, ai đến sớm giao lương thực , thôn Hà Đường xếp hàng , chỉ là mấy tách rời . Đừng cả ngày cảm thấy như khác thiếu nợ , thà việc chăm chỉ còn hơn phàn nàn!"

"Yên tĩnh chờ đợi , trời thì nắng nóng, nhao nhao phiền khác."

Đám phản đối, nở nụ : "Thôn Hà Đường mau tới , lề mề ?"

Các thôn dân vội vàng khiêng gánh lương thực, khó khăn chen lấn giữa đám đông.

An Tri Thu đạp xe theo dòng về phía , khi đến cổng trạm lương thực, xung quanh trở nên thoáng đãng. Anh nhận ánh mắt của em gái, bưng một sọt dưa hấu tiến lên: "Các đồng chí, đây là dưa hấu thôn Hà Đường chúng trồng xen, trồng gối vụ trong ruộng lúa mì, ăn thử xem mùi vị thế nào, nếu ngon thì chúng còn một trăm năm mươi tấn. Không trạm lương thực thu ?"

Nhìn bốn sọt dưa hấu lớn chất đống ở một bên, gương mặt bực bội cáu kỉnh của đám nhân viên lập tức lộ ý : "Được, chuyển dưa hấu , chúng nếm thử, nếu ngọt thanh sảng khoái thì để đồng nghiệp hợp tác xã tiếp thị cung ứng mua, xem năm nay các đồng chí trong thành lộc ăn !"

Tiếp theo, việc giao nhận lương thực diễn thuận lợi, nhân viên theo quy định cẩn thận kiểm tra vài bao lương thực, đào trong, thấy sạch sẽ khô ráo liền phất tay cho cân.

Trọng lượng của hạt giống như ước tính của nhân viên chuyên trách khi thu hoạch, thế là các đội viên khiêng lương thực nhà kho, phân loại đổ trong vựa thóc.

"Không chứ? Năm nay các bội thu lúa nước, giao lương thực dễ dàng như ?" Nhìn vẻ mặt vui mừng của thôn dân Hà Đường, thật sự vẻ gì là mất mùa.

Mọi cào tâm cào phổi mà hỏi thăm.

"Còn , năm nay chúng chỉ dùng năm trăm mẫu ruộng nuôi cá, thu hoạch sáu mươi ngàn cân lúa! Sáu mươi ngàn là bao nhiêu? Sau khi giao lương thực xong, thôn chúng hơn tám trăm , mỗi thể chia hơn bảy mươi cân thóc đấy."

 

 

Loading...