Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 106

Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:57:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Quần áo của gì em ..."

Nói tới đây, Nhiếp Nghĩa Xương câm nín, gãi đầu áy náy : "Thật xin em gái, mai mốt sẽ mua đền em một bộ bát đĩa xinh ."

An Tri Hạ tức giận trừng mắt : "Nhìn giống thiếu một cái bát ? Chờ khi nào xây xong lò gạch, bê gạch trừ tiền bát cho ."

Nhiếp Nghĩa Xương vui vẻ đáp , Hàng Hướng Lỗi thì huých khuỷu tay một cái: "Cậu còn ở đó mà vui vẻ, nổi tiếng là An Ớt Chỉ Thiên ? Không chỉ cay miệng thôi !"

"Nghĩ thông ? Không bám đ.í.t lấy vợ nữa?" Nhiếp Nghĩa Xương he he nghiêng nhỏ, đó thản nhiên : "Cậu cũng chuẩn , hai chúng cùng bê gạch đấy. Không chỉ là bê gạch thôi ? Chuyện nhỏ, em gái nhỏ vui vẻ là !"

Phòng Viên nhướng mi , nhàn nhạt mở miệng : "Cái bát đ.á.n.h rơi chất lượng tinh xảo, kiểu dáng mới lạ, giá một đồng tám hào ở tỉnh thành. Bê gạch, một chuyến cũng chỉ một hai xu, tính như , thanh niên trí thức Nhiếp sẽ lội ít nhất bốn mươi chuyến, mất thời gian hơn nửa ngày."

"Nghiêm túc như ?" Trong lòng Nhiếp Nghĩa Xương run lên.

An Tri Hạ rạng rỡ: "Đối phó với loại công t.ử như , bê gạch là biện pháp thiết thực nhất, , khi gì cũng nghĩ, đừng ngu ngốc bán còn giúp đếm tiền."

Nói mới nhớ, gì Hàng Hướng Lỗi cũng vớt vai nam phụ chính, khá liên quan đến nữ chính, tự nhiên cũng hào quang. những khác thì may mắn như , thường xuyên sẵn sàng tiết chế, hy sinh vì nhân vật chính.

Nhiếp Nghĩa Xương, với tư cách là tùy tùng nhỏ của Hàng Hướng Lỗi, cũng đảm nhận loại sứ mạng .

Chillllllll girl !

Hình như như nữ chính cứu sống hơn hai trăm ngàn trong trận động đất ở Trung Sơn, nhưng nhớ chính xác thời gian, chỉ thể nặc danh liên hệ với các chuyên gia động đất để ý đến vấn đề , đó giả vờ tuyên truyền khắp nơi.

tất cả đều tin, cho rằng cô bùa mê t.h.u.ố.c lú, kể cả tin tưởng, buổi tối cầm chăn sân ngủ, ba đến năm ngày cũng thấy gì, đến khi hơn mười ngày trôi qua, vẫn một chút dấu hiệu động đất nào, thế là thèm để ý nữa, chơi đùa quá mệt , đang ngủ say thì động đất đúng hẹn mà đến, thương vong vẫn nghiêm trọng như cũ.

Nhiếp Nghĩa Xương chạy loanh quanh tuyên truyền cũng đá vụn đập trúng mà c.h.ế.t.

Nữ chính tỏ bất lực, quá trình lịch sử sẽ dừng đổi vì một , chỉ thể chỉnh tâm tình tồi tệ tiếp tục cuộc sống riêng.

An Tri Hạ liếc Nhiếp Nghĩa Xương đang kêu rên, cần gì tức giận với một cái bánh thịt?

Mặc dù bàn bạc chuyện xây lò gạch, nhưng bước đầu khó, tiên tìm chuyên gia nung gạch, xây dựng lò gạch.

Phòng Viên trực tiếp tiếp quản việc , để cô chưởng quỹ vung tay trả tiền.

Đương nhiên là An Tri Hạ vui vẻ, sống một cuộc sống khiến ai cũng ghen tị, trong văn phòng uống báo từ chín giờ sáng đến năm giờ chiều.

Cuối tháng năm, Phòng Viên đột nhiên dẫn theo một già một trẻ tìm tới cô, bắt đầu chọn địa điểm xây lò gạch.

"Đây là chuyên gia họ Hoa, nhất cao thủ trong lò gạch lớn nhất tỉnh Giang Châu lúc bấy giờ." Phòng Viên chỉ giới thiệu sơ qua, cũng giải thích mời tới đây, nhất định trải qua nhiều khó khăn trắc trở.

ống tay áo trống của chuyên gia Hoa, An Tri Hạ cũng thể đoán một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-106.html.]

"Đây là cháu trai lớn nhất của chuyên gia nung gạch cống nạp năm đó, họ Lý, tay nghề truyền từ đời sang đời khác."

Chàng trai trẻ chỉ hai mươi, chút nhút nhát, liếc An Tri Hạ một cái, đó lập tức cúi đầu mân mê vạt áo.

"Hai bọn họ đều cách nung gạch xanh, khi tới xem qua chất đất thôn chúng , khá thích hợp để nung gạch, hơn nữa chất lượng gạch thành phẩm cũng tồi!" Phòng Viên kiên nhẫn : "Mấy hôm nay thanh niên trí thức Hàng và thanh niên trí thức Nhiếp đeo máy ảnh đóng vai phóng viên toà báo đến lò gạch ở tỉnh lỵ, vụng trộm thỉnh kinh, chắc là sắp về . Tri Hạ, cô và xã trưởng xem nên lấy miếng đất nào xây lò gạch?"

An Tri Hạ dẫn bọn họ tìm xã trưởng, vì hai ngoài ngành nên ông trực tiếp : "Hai vị chuyên gia thấy miếng đất nào phù hợp thì cứ lấy, chỉ cần đất ruộng là !"

Sau khi xem xét tất cả các khía cạnh, quyết định xây lò gạch ở đầu gió công xã, vị trí bằng phẳng, thoáng đãng gần tỉnh lộ. Hai chuyên gia, một quá lâu nung gạch, tay chút xa lạ, một thì chỉ kinh nghiệm giấy, thêm mấy thanh niên trí thức ngoài ngành. Cho nên bọn họ định xây lò gạch , đó cân nhắc kỹ lưỡng, nung gạch xem chất lượng mới mở rộng quy mô.

An Tri Hạ việc gì liền xem tiến độ, tài chính, nhân lực, vật lực của bọn họ đều hạn, nên chỉ xây lò gạch nhỏ loại đơn giản nhất.

Ông Hoa ăn dâu tằm mới rửa với cô, ngón tay lành lặn chỉ lò gạch đang thiện : "Cô bé, cháu đừng thấy lò gạch nhỏ mà chê, cam đoan nó sẽ thể nung những viên gạch ngói xanh bền nhất cho cháu!"

"Bây giờ bên ngoài đang thịnh hành gạch đỏ, loại gạch đỏ yêu cầu kỹ thuật thấp, sản lượng cao nhưng bền, cả gia đình vất vả kiếm tiền xây căn nhà gạch kiên cố, chỉ ở mấy chục năm."

"Tổ tiên chúng nung gạch đỏ ? Biết, nhưng chẳng những ngôi nhà cổ bỏ là gạch ngói xanh ? Điều đó nghĩa là gì? Gạch xanh của chúng bền chắc, thể chịu gió táp mưa sa!"

"Nhà cửa giống cơm ăn áo mặc, thể qua loa , đây là chuyện lớn liên quan đến tổ tiên, xây nhà thì xây kín, Hạ Hoa chúng cần khắc cốt ghi tâm."

An Tri Hạ liên tục gật đầu: "Ý định xây lò gạch của công xã chúng cháu ban đầu là phục vụ gia đình , tiêu thụ ngoài là chính, nhà cửa kiên cố thì cũng an tâm, mới thể sẵn sàng dồn sức cố gắng phát triển!"

"Học sinh thoải mái sách học hành, những lò gạch đó thuộc về nhà nước, nhưng xưởng trưởng cũng lập công, chỉ thích cơ giới hoá gạch đỏ, sản xuất hàng loạt. Những ngôi nhà mới ở thị trấn cũng xây bằng gạch đỏ, thì đấy, nhưng cứ chờ mà xem, chắc chắn năm, sáu mươi năm nữa sẽ xây ."

"Giày vò mấy đời mới chịu xây vài căn nhà gạch xanh?"

" bộ quy trình sản xuất gạch xanh của chúng cũng đòi hỏi các thao tác thủ công, từ chọn đất, phơi khô, đảo trộn, khử bạo chất, mềm, đó sàng lọc bảy bảy bốn chín , trộn bùn, luyện bùn, đập vữa, chế phôi tạo hình, hong khô, cuối cùng còn nung trong lò một tháng, trải qua nhiều quá trình như lửa nhỏ, lửa , lửa lớn, lửa hầm, rót nước... mới thể một mẻ gạch xanh bảo tồn hàng trăm, thậm chí hàng ngàn năm!"

"Đương nhiên nếu giữ gìn nhà ở như tổ tiên, trường tồn hàng trăm năm thì khi xây nhà, công xã các cháu cũng mời chuyên gia, chú ý đến bùn đất và gỗ mới ."

"Chuyên gia Hoa là thế ạ?"

"Một cái thôn nhỏ ở huyện Lâm, thằng nhóc Phòng giỏi thật, bao nhiêu như thế mà cũng tìm . Vì mất một cánh tay nên đưa hai đứa cháu trai cháu gái về quê, định sống hết đời ở đó. Không ngờ già như còn thể việc thích." Nói ông về phía lò gạch, mặt tràn ngập vẻ quyến luyến và hoài niệm, như thể thấy vẻ của năm tháng qua toà kiến trúc tương tự .

"Ông lắm ạ, nhà máy của chúng cháu nhiều trợ cấp, đến lúc đó cháu sẽ chia cho ông một mẻ gạch ngói xanh về xây nhà mới!"

"Được, nếu như thể ở trong căn nhà gạch chính nung, thì cả đời còn gì hối tiếc nữa!" Ông Hoa vui tươi hớn hở .

 

 

Loading...