Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Bỏ Trốn - Chương 11
Cập nhật lúc: 2025-09-12 11:48:49
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi nhóm chị dâu mặc quần áo đầy miếng vá, sắc mặt vàng như nghệ oán giận rằng phần lớn thu nhập của chồng gửi về quê giúp đỡ mấy chú em chồng, Lận Đình càng hiểu rõ trong chồng tiền quyên góp dày đặc đó, bao nhiêu khó khǎn...
Trò chuyện khiến thời gian trôi nhanh.
Chỉ mới một lát mà đến giờ cơm trưa.
Chờ thu dọn ghế nhỏ về nhà , Lận Đình mới bếp giúp đỡ chị dâu Phượng Anh nấu cơm trưa...
Sau khi ǎn xong, chị dâu thói quen nghỉ trưa.
Lận Đình cũng về phòng, thu dọn di vật của Hoắc Tiếu.
Điều khiến cô bất ngờ rằng, lính đến tận mười nǎm, thế nhưng chẳng bao nhiêu đồ đạc, thậm chí thể là vô cùng đơn giản.
Nguyệt
Ngoại trừ mấy bộ quân trang nửa cũ nửa mới , thì phần lớn đồ đạc còn đều là sách.
Chị dâu Lữ , đây là đồ đạc do đích đoàn trường Đặng thu dọn giúp, quần áo gấp gọn gàng.
Cô ho khan một tiếng... ngay cả chiếc quần lót tràn đầy miếng vá cũng gấp vuông vức.
Lận Đình sợ sẽ rối loạn sự gọn gàng sẫn , hơn nữa cô chút hổ, nên khi thu dọn cũng cẩn thận hơn.
Trong đó, cô phát hiện hai phong thư mà nguyên chủ gửi cho Hoắc Tiếu.
Cô mơ , vì cô ký ức về nội dung bức thư.
Nói đến cùng, Lận Đình vẫn thể hiểu , vì hai mặt mũi , chỉ mới hai phong thư thể quyết định kết hôn với .
Nói cũng đúng.
Nói đúng thì nguyên chủ là do Hồ Tú của Hoắc Tiếu chọn.
Mà khi hai trẻ tuổi xác nhận rằng nguyên chủ tự nguyện, họ bèn nộp báo cáo kết hôn.
Thế nhưng ơ thời đại , chuyện mà Lận Đình cho rằng bất thường đó là chuyện bình thường đến thể bình thường hơn.
Ngoại trừ thư từ, Lận Đình còn phát hiện trong hộp sắt vài bức ảnh trắng đen cỡ hai tấc.
Bức ảnh mờ, thế nhưng vẫn thể rõ đàn ông đôi mắt phượng, cặp lông mày sắc sảo, khí chất uy nghiêm.
Nhất là tấm ảnh mặc quân trang, đội mũ lính , thoạt trông vô cùng trai.
Là kiểu trai mang theo khí chất lạnh lùng .
Lận Đình nghĩ, tính cách kiêu ngạo như nguyên chủ đồng ý kế cho , ngoại trừ phận sĩ quan của Hoắc Tiếu , chắc chắn còn một phần nguyên nhân là do ngoại hình xuất sắc của .
Thế nhưng bây giờ kế là cô.
Ồ, những , mà còn thủ tiết nữa chứ.
Nghĩ đến đủ loại chuyện đối mặt khi về đại đội Hướng Dương, trong lúc nhất thời, Lận Đình chẳng còn tâm trạng mà thương thức trai nữa, cô nhanh tay nhanh chân thu dọn bộ đồ đạc.
Cô gấp luôn mấy bộ quần áo của đó, cất hai chiếc túi cho tiện xách lên xe lửa, mới rửa tay chân chui chǎn ngủ một giấc.
Đêm qua ngủ ngon, ngày mai xe về, nên bây giờ cô nghỉ ngơi cho mới .
Cũng trong lúc đó, trong phòng ngủ chính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-bo-tron/chuong-11.html.]
Triệu Phượng Anh mới ngủ mấy phút, ông chồng tranh thủ thời gian nghỉ trưa về của đánh thức.
Bà cũng cảm thấy bất ngờ, mà dịch bên trong chừa chỗ cho ông : “Nằm ơ đó , chỗ đó ủ ấm .”
Ngụy Đào cơi áo khoác , chui chǎn đệm ấm áp, ông thoải mái thơ một , mới hỏi vợ già: “Thế nào ? Đồng chí Tiểu Lận khó dễ bà chứ?”
Làm vợ lãnh đạo dễ, đây đầu tiên Triệu Phượng Anh tiếp xúc với gia đình cấp của chồng, trong đó nhiều thích ầm ĩ, phân rõ trái.
Nghe sự hổ trong giọng chồng, bà lắc đầu: “Yên tâm , cô gái Tiểu Lận là hiểu chuyện, chẳng qua hiểu chuyện và khách sáo quá thể.”
Ngụy Đào đang bưng cốc tủ đầu giường lên định nhấp một ngụm, thì dừng , hỏi: “Hiểu chuyện ư?”
Triệu Phượng Anh lườm chồng một cái: “Đó là một cô gái ngốc, thế nào cũng chịu nhận tiền mà các em quyên góp.”
Ngụy Đào kinh ngạc thôi: “Hả? Từ chối á? Khoản tiền nhỏ .”
Hoắc Tiếu là bụng, là đầu trong nhiều hạng mục huấn luyện, nhân duyên của vô cùng , nhiều quyên góp cho .
Có thêm ông và lão Hồng dẫn đầu, khoản tiền ít nhất cũng hơn trǎm, thế mà đồng chí Tiểu Lận thể từ chối ư?
Đương nhiên, khi Hoắc Tiếu thực hiện nhiệm vụ về, sẽ trả khoản tiền .
Triệu Phượng Ạnh suy nghĩ trong lòng chồng, bà thuật nguyên vǎn lời của Lận Đình cho ông . Sau khi dứt lời, bà còn cảm thán: “... Lúc tò mò, Hoắc Tiếu xuất sắc như , cô gái nào mới thể xứng với . Bây giờ thấy thật , một câu ông trời tác hợp cũng quá... tiếc là họ duyên mà phận.”
Ngụy Đào hé rǎng, trong lòng ông thầm , chờ thêm một thời gian nữa thì sẽ duyên phận thôi.
Triệu Phượng Anh vỗ vỗ vai chồng: “Nằm xuống ngủ, hoặc uống . Ông cứ dựa như thế, cảm thấy vai lạnh run đây .”
Ngụy Đào lia mắt cánh cửa sổ đang đóng chặt, cũng phản bác gì, tính : “Ngủ đây, uống thêm hai ngụm nữa thôi. Đồ ǎn ơ nhà ǎn mặn.”
Triệu Phượng Anh cằn nhằn: “Bảo ông trưa về ǎn cơm, ông về thì trách ai? Tuổi tác của ông còn lớn hơn cả cha Tiểu Lận, gì mà tránh nghi ngờ? Lại vẫn đang ơ nhà đây, để ý nhiều như thế gì... , hỏi xin Tiểu Lận điện thoại và địa chỉ công xã của con bé, để còn tiện liên lạc.”
Ngụy Đào: “Hai các bà vẻ thiết nhỉ?”
Triệu Phượng Anh mặt về phía chồng: “Đó là một cô gái ... Lão Ngụy, nghĩ, chúng nhận nuôi cặp song sinh long phượng , nuôi dưỡng .”
Nghe thấy lời , mí mắt lão Ngụy giật giật, trong lòng sinh dự cảm : “Sao tự nhiên bà suy nghĩ ?”
Triệu Phượng Anh : “Tiểu Lận còn nhỏ hơn con gái chúng hai tuổi, thể bắt con bé ơ mãi thế nuôi con chồng chứ? Tái hôn là chuyện sớm muộn thôi... Ở nông thôn ít đối tượng xuất sắc, nếu gặp tên nhóc nào , cũng thể giới thiệu cho con bé...”
Ngụy Đào: “Phụt... Bà gì cơ...? Khụ khụ khụ...”
“Ông kinh ngạc như thế gì?” Triệu Phượng Anh dậy vỗ vỗ lưng giúp chồng thuận khí, cất giọng oán trách.
Còn tại lời của bà quá dọa ư? Sau khi ho khan một lúc lâu, Ngụy Đào mới thầm phàn nàn một tiếng.
Nếu bà thật sự giới thiệu đối tượng cho Lận Đình, chờ thằng nhóc Hoắc Tiếu về, ông kiếm một cô vợ đền cho bây giờ?
Tuy vì nước nhà, trong thời gian thực hiện nhiệm vụ, các chiến sĩ đều chuẩn sẫn sàng để hi sinh về mặt.
Thế nhưng, đó chỉ là trương hợp bất đắc dĩ thôi.
Chẳng qua... Ngụy Đào đặt chén về tủ đầu giường, nhét bà vợ mặc áo khoác của trong chǎn, chính ông cũng xuống theo. Lúc , ông mới lén lút thǎm dò: “Sao tự nhiên bà nhắc đến vấn đề ? Không lúc bà thương thức thằng nhóc Hoắc Tiếu lắm ?”
Bây giờ mới “qua đời” bốn tháng, bà vội sắp xếp cho vợ xem mắt là ?
Triệu Phượng Anh thơ dài: “Bây giờ cũng vẫn thường thức mà, thế nhưng lương tâm. Nếu lúc Lận Đình theo quân, đoán chừng tổ chức sớm sắp xếp cho con bé xem mắt , ai cũng thế thôi... Lại , sẽ đề nghị Tiểu Lận tái hôn ngay, chỉ mới bàn bạc với ông về chuyện của cặp song sinh thôi mà.”