Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chính? Nữ Phụ Độc Ác Từ Chối Tẩy Trắng - Chương 275: Bênh người nhà, cô ấy chuyên nghiệp lắm đấy

Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:45:14
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lưu Bội Thanh càng lúc càng hăng hái, tiếp tục to như cho cả hội trường thấy:

"Ôi, dám so bì với cái thanh cao của lão Thẩm như Ngài đây! Bọn phàm phu chúng đây, chỉ thể trông chờ học trò chút thành quả để giữ thể diện mà thôi."

"Nghe dạo gần đây lão Thẩm khỏe, về Bắc Kinh dưỡng bệnh ? Thật là một tổn thất lớn cho giới khảo cổ chúng đấy! Những đề tài trọng đại , xem chỉ thể tạm thời gác ."

Vân Vũ

"Cũng , cái vốn học vấn kinh thiên động địa của Ngài, liệu ai kế thừa nhỉ? Nghĩ mà thấy tiếc hùi hụi!"

Những lời đúng là chọc thẳng chỗ yếu, khiến Thẩm Uyên tắc tị, tức đến nỗi chòm râu giật giật, nhưng tiện ở một nơi trang trọng thế mà so đo với một kẻ tiểu bối.

lúc đó, một giọng thanh thoát, điềm nhiên vang lên từ bên ngoài đám đông:

"Thầy, em xin vì đến muộn. Bên cục trưởng Quách chút việc giao phó đột xuất, em chậm trễ một lát."

Mọi đưa mắt theo, chỉ thấy một thiếu nữ trẻ tuổi mặc trang phục giản dị thanh nhã nhưng khó che giấu khí chất tươi sáng cùng sự linh tuệ toát từ con bước tới.

cầm tay một chiếc túi tài liệu, bước thong thả, mặt mang nụ đủ, thẳng đến bên cạnh Thẩm Uyên .

Chính là Thẩm Nam Sơ, đại diện Cục Di sản Văn hóa đến tham dự hoạt động giao lưu học thuật .

Cục trưởng Cục Di sản Văn hóa Quách thâm tri năng lực của Thẩm Nam Sơ, trong một dịp học thuật quan trọng như thế , đương nhiên cử cô đến để học tập và rèn luyện.

Sự xuất hiện của Thẩm Nam Sơ ngay lập tức thu hút ánh của tất cả .

Sự trẻ trung, khí chất của cô, cùng với sự tương tác tự nhiên thiết giữa cô và Thẩm Uyên, đều khiến sinh lòng tò mò.

Thẩm Uyên thấy Thẩm Nam Sơ, đầu tiên khẽ sững , đó trong mắt thoáng lóe lên một tia vui mừng khó nhận :

"Ừ, đến ."

Lưu Bội Thanh ngắt mất mạch khoe khoang, vui, đưa mắt Thẩm Nam Sơ, giọng điệu mang vẻ xem xét: "Vị là?"

Thẩm Nam Sơ sang Lưu Bội Thanh, thái độ hạ cũng kiêu ngạo, gật đầu: "Chào ông, cháu là học trò của giáo sư Thẩm Uyên, Thẩm Nam Sơ. Hiện đang theo học tại Đại học Bắc Kinh sự chỉ dạy của thầy, đồng thời thực tập tại Cục Di sản Văn hóa."

"Học trò của lão Thẩm?" Lưu Bội Thanh sững , rõ ràng ngờ Thẩm Uyên thật sự thu nhận học trò, mà còn trẻ như , còn là một nữ học sinh.

Hắn lập tức lộ một nụ mấy để tâm:

"Ồ? Thì là cao đồ của lão Thẩm! Thất kính, thất kính! Không ngờ lão Thẩm trầm lặng nhiều năm, cuối cùng cũng nhận đồ ."

"Không đồng học Thẩm nghiên cứu chủ yếu về hướng nào? Có thành quả gì để cùng học tập ? Cũng để chúng xem, học trò thể lão Thẩm để mắt đến, là tài năng kinh diễm đến mức nào."

Lời của , mang ý khiêu khích rõ ràng, công khai Thẩm Nam Sơ hổ.

Mã Kiến Thành cũng bên cạnh, ánh mắt Thẩm Nam Sơ đầy vẻ kẻ .

Thẩm Uyên nhíu mày, định lên tiếng, Thẩm Nam Sơ liền lắc đầu với ông, hiệu để ông yên tâm.

Trên mặt cô vẫn mang nụ nhẹ nhàng, ánh mắt trong veo về phía Lưu Bội Thanh và Mã Kiến Thành.

"Trưởng ban Lưu quá khen . Em môn muộn, tư chất ngu độn, vẫn đang theo thầy học nền tảng, dám đến hướng nghiên cứu nào cả."

"Thành quả càng ít ỏi, chỉ là giúp thầy chỉnh lý một ít tư liệu khai quật từ lăng mộ Lệ Sơn, một ít công việc sơ bộ thôi."

"Ngoài , hồi , em tham gia cuộc khai quật khẩn cấp một quần thể mộ táng thời Hán, đưa một vài đề xuất chín chắn, cuối cùng may mà hổ thẹn sứ mệnh, cứu hồi một loạt di vật quý giá bao gồm cả thẻ tre giản độc."

"Thực sự dám so sánh với thành tựu khai quật vương lăng, trứ thư lập thuyết của sư Mã."

Những lời của cô, giọng điệu ôn hòa, thậm chí mang vẻ khiêm tốn, nhưng nội dung giống như một loạt sấm sét tiếng động, nổ vang bên tai !

Chỉnh lý tư liệu lăng mộ Lệ Sơn?

Đó là đề tài trọng tâm của Thẩm Uyên! Có thể tham gia đó và tiến hành xử lý tư liệu cốt lõi, bản đại diện cho sự tin tưởng cực độ của Thẩm Uyên năng lực của cô!

Khai quật khẩn cấp quần thể mộ táng thời Hán ở Tây Bắc?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chinh-nu-phu-doc-ac-tu-choi-tay-trang/chuong-275-benh-nguoi-nha-co-ay-chuyen-nghiep-lam-day.html.]

Không ít mặt ở đây về chiến dịch thành công đó, một nghiên cứu sinh trẻ của Đại học Bắc Kinh đưa đề xuất then chốt, tránh tổn thất lớn, hóa chính là cô!

Nụ mặt Lưu Bội Thanh đóng băng , vẻ mặt kiêu ngạo của Mã Kiến Thành cũng trong chốc lát đông cứng, trở nên khó coi.

Thẩm Nam Sơ như thấy biểu cảm của họ, tiếp tục mỉm :

"Còn về bài luận văn 'Kim lũ ngọc y' của sư Mã, em , thực sự tư liệu chi tiết, miêu tả tinh tế."

"Tuy nhiên, thật đáng tiếc. Suy luận trong văn về kỹ thuật khoan lỗ phiến ngọc, dường như bỏ qua phát hiện về 'kỹ thuật tương tự thời kỳ đồng đại ở khu vực Lĩnh Nam', cùng với ảnh hưởng thể từ văn hóa mạng lưới kim loại thảo nguyên phía Bắc. Nếu thể kết hợp thêm so sánh với các phát hiện khảo cổ ở nhiều khu vực khác, lẽ kết luận sẽ thiện hơn một chút."

Cô dừng một chút, về phía Lưu Bội Thanh, giọng điệu vẫn lễ phép:

"Ngoài , trưởng ban Lưu nhắc đến việc học vấn của thầy kế thừa, kẻ hậu bối cháu dám tán đồng."

"Học vấn của thầy bao la thâm sâu, như biển cả mênh mông, chúng cháu học trò, thể hấp thụ một giọt là may mắn lắm."

"Hai chữ 'kế thừa', nặng tựa nghìn cân, chuyện một ngày, cũng một hai bài luận văn, một hai khai quật thể đại diện."

"Quan trọng là kế thừa tinh thần học thuật nghiêm cẩn, cầu thực của thầy, cùng với dũng khí học thuật dám khám phá cái ."

"Cháu tin rằng, sự chỉ dạy tận tình của thầy, những hậu bối học t.ử chúng cháu, sẽ nỗ lực tiến về hướng đó, dám chút lơ là nào."

Lời ý , ai mà chẳng ?

Thẩm Nam Sơ thật xuất sắc.

Cả hội trường yên lặng trong giây lát, đó vang lên những tiếng bàn tán thấp và tán thưởng.

Ánh mắt về phía Thẩm Nam Sơ, tràn đầy kinh ngạc và thán phục.

Đồ mới của lão Thẩm , đơn giản! Không chỉ năng lực xuất chúng, tài ăn và khả năng ứng biến , càng là tuyệt giỏi!

*[Ác cảm giá trị +20]*

*[Ác cảm giá trị +30]*

Lưu Bội Thanh bẻ mặt đến nỗi mặt đỏ mặt trắng, há miệng , phát hiện gì.

Mã Kiến Thành càng hổ đến đỏ cả mặt, hận thể chui xuống đất.

Thẩm Uyên đứa đồ bên cạnh điềm nhiên tự tại, dăm ba câu hóa giải nguy cơ, còn thuận tiện vỗ mặt cho ông một cái thật đau, trong lòng vui sướng thỏa mãn tả xiết!

Ông rốt cuộc nhịn cất tiếng ha hả:

"Được , Nam Sơ, trẻ khiêm tốn."

"Giáo sư Lưu và đồng học Mã cũng là ý . Đi thôi, hội nghị sắp bắt đầu , chúng trong ."

Ông dẫn Thẩm Nam Sơ, giữa những ánh mắt hoặc kính phục, hoặc ngưỡng mộ, hoặc phức tạp của , ngẩng cao đầu bước những bước dài về phía trung tâm hội trường.

Sau màn đối đầu , ai còn dám Thẩm Uyên kế nghiệp?

Đứa đồ quan môn của ông, so với đứa học trò bảo bối của Lưu Bội Thanh , mạnh hơn chỉ một hai bậc!

Thẩm Nam Sơ theo bên cạnh Thẩm Uyên, khóe miệng cong.

Bênh nhà, cô chuyên nghiệp lắm đấy.

Muốn bắt nạt ông lão ngoan đồng nhà cô, hỏi qua cô đồng ý .

 

Loading...