Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chính? Nữ Phụ Độc Ác Từ Chối Tẩy Trắng - Chương 265: Dù sao đi nữa, bố vẫn là bố của con

Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:45:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chị dâu, Tần Dung là chị ruột của cô , chị ruột đấy!”

Bùi Vân Tê nhanh miệng nhanh lời, lập tức bổ sung bên cạnh, giọng điệu đầy ắp ý vị “cô hiểu đấy”.

“Ồ…” Thẩm Nam Sơ kéo dài âm cuối, mặt lộ vẻ hiểu , “Thảo nào, cái khí phách việc đếm xỉa đến đạo lý, cố chấp càn rỡ , y hệt như .”

Tần Trân đang biến sắc, giọng lạnh vài phần,

“Cô, cùng với chị Tần Dung đó của cô, dám mặt và Bùi Vân Tê mà oai như , khiêu khích hết đến khác, chẳng là cậy phía cái gia tộc họ Tần ?”

Lời của cô tựa như một con d.a.o băng lạnh, dễ dàng lột trần cái chỗ dựa khí thế mà Tần Trân ỷ .

Thẩm Nam Sơ nghiêng về phía , ánh mắt sắc bén như dao, giọng hạ thấp hơn một chút, nhưng mang theo một sự lạnh lẽo khiến run sợ,

thật sự chút tò mò, nếu như… nhà họ Tần còn, cô và chị ghi đại quá của cô, sẽ ?”

Lời như một tiếng sét đ.á.n.h ngang tai, nổ vang bên tai Tần Trân!

ngẩng phắt đầu lên, đối diện với đôi mắt của Thẩm Nam Sơ tựa như thể thấu suốt tất cả, thậm chí thể quyết định vận mệnh của cô , một luồng hàn ý lạnh buốt xương lập tức từ chân xông lên đỉnh đầu, khiến cô kìm mà run lên.

Trong lòng, cái dự cảm bất tường như cỏ dại điên cuồng lan rộng, gần như nuốt chửng cô .

há miệng, điều gì đó, phát hiện cổ họng khô nghẹn đến mức phát thành tiếng.

Không, thể nào !

Nhà cô ở thành Bắc Kinh cũng là đầu mặt, thể còn là còn?

Người phụ nữ nhất định đang dọa cô !

, nhất định là !

Tần Trân dùng sức đè xuống cảm giác khó chịu và nỗi sợ hãi cuồn cuộn trong lòng, gượng gạo chống đỡ bằng vẻ ngoài hùng hổ bên trong trống rỗng, giọng vì căng thẳng mà chút biến điệu,

“Cô… cô đừng ở đây phát ngôn gây hoang mang!”

“Dọa ai đấy! Nhà họ Tần chúng thế nào, còn đến lượt cô buông lời bình luận!”

Thẩm Nam Sơ vẻ bề ngoài mạnh mẽ bên trong trống rỗng của cô , chỉ thấy vô vị.

Cô lười biếng hao tổn thời gian và tâm trạng để thêm với loại chiều hư, rõ tình thế .

thẳng , lướt qua Tần Trân và Triệu Kính đang phức tạp sắc mặt bên cạnh, ánh mắt như đang những hạt bụi vô thưởng vô phạt.

“Đi thôi, về nhà.”

, với Bùi Vân Tê và Bùi Vân Chu, giọng điệu trở về sự ôn hòa thường ngày.

“Được !”

Bùi Vân Tê vui vẻ đáp lời, đắc ý hướng về phía Tần Trân đang tái nhợt mặt mày ngẩng cằm lên, theo Thẩm Nam Sơ một cách dứt khoát lên xe.

Chiếc xe màu đen khởi động, động cơ phát một trận âm thanh trầm đục, chở ba chị em Thẩm Nam Sơ, phóng một chút bụi, chỉ để cổng trường một mảnh hỗn độn và hai trẻ tuổi mỗi một tâm tư, nhưng cùng hoang mang bất an.

Hôm nay hiếm hoi mấy đứa trẻ đều nghỉ, Bùi mẫu tâm trạng , từ sáng sớm loay hoay mua ít thức ăn ngon, dự định một bữa tối thịnh soạn.

Hôm qua bà còn đặc biệt gọi điện cho con trai cả Lôi Minh Viễn, bảo tối nay qua ăn cơm cùng, cả nhà sum họp.

Thế nhưng, kim giờ chiếc đồng hồ treo tường kiểu cũ chỉ 6, bầu trời bên ngoài cửa sổ cũng dần tối sầm , bàn bày đầy thức ăn thơm phức, nhưng mãi vẫn thấy bóng dáng Lôi Minh Viễn.

“Đứa bé , chẳng xong ? Sao vẫn đến? Hay là trong sở tạm thời việc gì đó vướng ?”

Bùi mẫu chút lo lắng ngoài cửa sổ.

“Không .”

Thẩm Nam Sơ hết sức chắc chắn.

Lôi Minh Viễn, là một hết sức giữ chữ tín, sẽ thất hứa vô cớ.

Hơn nữa, họ hẹn là 5 giờ chiều, qua một tiếng đồng hồ .

Cho dù là thể đến, thì cũng nhất định sẽ gọi điện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chinh-nu-phu-doc-ac-tu-choi-tay-trang/chuong-265-du-sao-di-nua-bo-van-la-bo-cua-con.html.]

Chỉ sợ là xảy chuyện gì đó.

“Mẹ, đừng nóng vội, con gọi điện đến văn phòng của đại ca.”

Thẩm Nam Sơ cầm điện thoại lên gọi.

Điện thoại reo lâu, ai .

Thẩm Nam Sơ suy nghĩ một chút, một khác, là trực ban của đơn vị Lôi Minh Viễn.

Lần rốt cuộc cũng thông.

Thế nhưng, tin tức mà Thẩm Nam Sơ nhận từ điện thoại là Lôi Minh Viễn hôm nay tan .

Thẩm Nam Sơ để hệ thống tra một chút, phát hiện —

Lúc , Lôi Minh Viễn đang những “ nhà” gọi là của chặn trong căn hộ nhỏ trong tòa nhà ống cũ kỹ đơn vị phân phối.

Để yên tĩnh, cũng để bày tỏ thái độ độc lập của , Lôi Minh Viễn lập tức chuyển đến căn phòng trong tứ hợp viện mà nhà họ Bùi chuẩn sẵn cho , mà tạm thời sống trong căn hộ nhỏ gần đơn vị hơn.

ngờ, điều khiến Lôi Chấn Hoa cùng hai đứa con trai tìm cơ hội.

Hiện tại, nhà họ Lôi đang là lúc mưa gió bấp bênh.

Lôi Minh Viễn là cơ hội duy nhất của họ.

Trong căn phòng chật hẹp, bầu khí ngột ngạt đến mức khiến nghẹt thở.

Vân Vũ

Lôi Chấn Hoa chiếc ghế trông còn tương đối nguyên vẹn duy nhất trong phòng, bộ dạng đau lòng tức , đang hướng về phía Lôi Minh Viễn bên cửa sổ, mặt mày căng thẳng mà đ.á.n.h bài tình cảm,

“Minh Viễn , bố , đây trong nhà một chuyện, là đối xử với con.”

nữa, bố vẫn là bố của con, nuôi con lớn khôn như , cung cấp cho con ăn học, công lao thì cũng khó nhọc!”

“Bây giờ con năng lực , vin cành cao , tổng thể nhà họ Lôi chúng sụp đổ, em trai thứ hai và em trai thứ ba của con cùng với bộ xương già của bố hít gió tây bắc chứ?”

Còn Lôi Minh Quốc và Lôi Minh Toàn hai em, thì một trái một như hai ông thần giữ cửa chặn ở cửa , mặt mang theo vẻ sốt ruột giả tạo và sự tham lam khó nhận , đang bên cạnh gõ trống dạo,

Lôi Minh Quốc phụ họa theo,

, đại ca! Ơn sinh bằng ơn dưỡng d.ụ.c lớn! Chúng mới là một nhà! Nhà họ Bùi cho cùng đều là ngoài, họ thể an cái tâm gì chứ? Chẳng lợi dụng đại ca ?”

Lôi Minh Toàn thì giọng điệu mang theo sự đe dọa,

“Đại ca, đại ca nghĩ cho kỹ! Nếu nhà chúng thật sự đổ , với đại ca lợi ích gì? Danh tiếng của đại ca còn ? Người khác sẽ đại ca vong ân bội nghĩa!”

“Chỉ cần đại ca mở miệng với nhà họ Bùi, để họ giơ cao đ.á.n.h khẽ, tha cho chúng , em chúng đồng lòng, còn sợ ngày ?”

Mục đích của ba rõ ràng, chính là lợi dụng cái gọi là ơn dưỡng d.ụ.c để tiến hành trói buộc đạo đức và uy h.i.ế.p tình cảm với Lôi Minh Viễn, ép Lôi Minh Viễn hướng nhà họ Bùi tình, để nhà họ Bùi tha cho họ một con đường sống.

Lôi Minh Viễn khép chặt môi, bàn tay đặt bệ cửa sổ vì dùng sức mà các đốt ngón tay trắng bệch.

Hắn ba gọi là mắt, chỉ cảm thấy từng trận lạnh lẽo và buồn nôn.

Họ từng cho tình thực sự, nhưng giờ đây dùng cái danh nghĩa giả dối nhất để trói buộc .

Sự chính trực và nguyên tắc kiên trì trong lòng, cho phép nhượng bộ thứ giao dịch bẩn thỉu , càng cho phép lợi dụng sự của nhà họ Bùi dành cho , để tình cho họ.

lúc Lôi Chấn Hoa như phun nước bọt, Lôi Minh Quốc, Lôi Minh Toàn đe dọa dụ dỗ, đẩy Lôi Minh Viễn đến chân tường —

“Bốp! Bốp! Bốp!”

Bên ngoài cánh cửa gỗ mấy kiên cố của căn hộ, đột nhiên truyền đến mấy tiếng gõ cửa nhẹ nặng, ngay đó, một giọng nữ ôn hòa nhưng mang theo sức mạnh cho phép nghi ngờ vang lên bên ngoài:

“Minh Viễn? Có trong phòng ? Cơm canh đều xong , chỉ chờ cháu đấy.”

Là giọng của Bùi mẫu!

Hơn nữa, động tĩnh đó, bên ngoài dường như chỉ một bà.

Bùi mẫu dẫn , đ.á.n.h tới .

 

Loading...