Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chính? Nữ Phụ Độc Ác Từ Chối Tẩy Trắng - Chương 264: Tâm của cậu cũng lớn quá nhỉ?
Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:45:03
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chị dâu!”
Bùi Vân Tê thấy Thẩm Nam Sơ kéo cửa kính xe xuống, mắt lập tức sáng rỡ.
Ngay đó, chút sát khí đối đầu kịch liệt lúc nãy trong chớp mắt tan biến vô tung, tựa như một đứa trẻ oan ức cuối cùng cũng thấy lớn thể che chở cho .
Cánh cửa xe “cạch” một tiếng mở , Thẩm Nam Sơ gọn gàng nhảy xuống từ buồng lái.
Cô mặc một chiếc áo khoác quân phục màu ka ki vặn, dáng thẳng tắp, trong từng động tác toát lên một sự nhanh nhẹn khó tả.
Gần như đồng thời, cánh cửa bên cũng mở , Bùi Vân Chu cũng nhanh chóng bước xuống xe.
Không hai lời, chạy bộ nhỏ đến bên cạnh Bùi Vân Tê, giơ tay lên liền mang hết đống túi xách lớn nhỏ của Bùi Vân Tê chất lên xe.
Phần còn , chính là chuyện giữa mấy phụ nữ bọn họ .
Thẩm Nam Sơ thì bước những bước chân thong thả, thẳng đến mặt Tần Trân còn phịch đất, dáng vẻ lôi thôi và Triệu Kính đang ôm lấy mắt cá chân, mặt mày tái nhợt.
Cô yên, ưu thế về chiều cao cộng với khí thế mạnh mẽ vô hình toát , tạo thành một cảm giác áp chế xuống từ cao.
Ánh mắt cô tiên lướt nhẹ qua gương mặt đầy đau đớn và bối rối của Triệu Kính, đó dừng gương mặt Tần Trân còn lưu dấu vết nước mắt và phẫn hận.
“Tiểu Tê, bọn họ bắt nạt em ?”
Giọng Thẩm Nam Sơ bình tĩnh vô ba, vui giận, nhưng tự một sức mạnh khiến thắt lòng.
“Ừm ừm ừm, chị dâu!”
Bùi Vân Tê lúc nãy còn lém lỉnh, chiến lực bộc phát, giờ phút lập tức đổi sang một biểu cảm đáng thương tội nghiệp.
Cô dùng sức gật đầu, chỉ Tần Trân mách tội, “Cô em, còn bịa đặt chuyện về chị, khó lắm! Triệu Kính còn giúp cô , suýt nữa đẩy em đấy!”
Khả năng đảo điên trắng đen, đổ vỏ dưa của cô, vận dụng đến mức thuần thục, thấy chút đỏ mặt nào.
Đây… đây đơn giản là kẻ ác tố cáo !
Tần Trân tức đến run cả , phổi sắp nổ tung, chỉ Bùi Vân Tê “… …” mãi, nhưng thể ngay lập tức tổ chức ngôn ngữ phản kích hiệu quả.
Thẩm Nam Sơ chỉ đó, ánh mắt bình tĩnh cô , khiến cô cảm thấy như một con thú dữ nào đó chằm chằm , lưng lạnh toát.
Còn Triệu Kính bên cạnh, lúc chút sững sờ.
Ánh mắt tự chủ Thẩm Nam Sơ thu hút.
Ban đầu, tưởng rằng vẻ rực rỡ hoạt bát của Bùi Vân Tê là đỉnh cao, ngờ phụ nữ Bùi Vân Tê gọi là “chị dâu” mắt , một phong thái khác biệt.
Vẻ của cô trưởng thành hơn, mang theo một sự lười biếng hờ hững, nhưng sự sắc bén trong đuôi mắt ánh mắt và khí chất sảng khoái nhanh nhẹn , hòa quyện , tạo thành một sức hút sức công phá cực mạnh.
Khiến tim lúc kiểm soát đập nhanh, hầu như quên mất nỗi đau ở mắt cá chân.
Đây… đơn giản chính là hình mẫu phụ nữ mỹ trong tưởng tượng của !
Lông mày Thẩm Nam Sơ khẽ nhíu một cách khó nhận .
Cô hai đất, một kẻ tức đến nên lời, một kẻ chăm chú phát ngốc, trong lòng cảm thấy chút buồn .
Dựa hai kẻ trông chiến lực yếu ớt thế , thật sự thể bắt nạt đứa nhỏ cay như ớt tiểu Tê nhà ?
Cô sang Bùi Vân Tê vẫn đang cố gắng giả vờ đáng thương , trong mắt mang theo chút hiểu rõ và bất đắc dĩ,
“Nghịch ngợm!”
Trong giọng điệu nhiều trách móc, trái mang theo chút nuông chiều.
“Hí hí!”
Vân Vũ
Bùi Vân Tê thấy chị dâu thấu tiểu kế của , cũng giả vờ nữa, đắc ý nhăn mũi , như một con mèo con thành công trộm mồi.
Thẩm Nam Sơ lắc đầu, cảm thấy vở kịch nên kết thúc , cô định gọi các em trai em gái lên xe rời .
Ngay lúc ,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chinh-nu-phu-doc-ac-tu-choi-tay-trang/chuong-264-tam-cua-cau-cung-lon-qua-nhi.html.]
“Đợi… đợi một chút! Đồng chí , xin chào!”
Triệu Kính cuối cùng cũng tỉnh táo , gắng gượng chịu đựng cơn đau chân, vùng vẫy dậy,
“Chúng là bạn học của Bùi Vân Tê, lúc nãy… lúc nãy lẽ chút hiểu lầm.”
Hắn cố gắng cứu vãn một chút hình tượng, đặc biệt là mặt vị “chị dâu” kinh diễm tuyệt trần .
Thẩm Nam Sơ , bước chân dừng , nhướng mày, , ánh mắt mang theo chút xem xét về phía Triệu Kính, dường như xem còn gì.
Vẫn đợi Thẩm Nam Sơ há miệng gì, Bùi Vân Tê bên cạnh như một con gà mái bảo vệ con, trong chớp mắt dựng lông vũ, giành một bước lên tiếng, lời như đạn liên thanh, độc cay,
“Triệu Kính, ? Cậu Tần Trân còn đủ, tán tỉnh tớ thành, giờ tính kế đến chị dâu tớ ?”
“Tâm của cũng lớn quá nhỉ? Ăn trong bát nồi, cũng xem xem là cái thứ gì, xứng ?”
“Bùi Vân Tê, bậy bạ cái gì thế?!”
Triệu Kính những lời chút khách khí chọc thủng tâm tư thầm kín thoáng qua trong lòng.
Lập tức, mặt xanh trắng bất định, hổ đến mức trốn , phản bác, nhưng hư tâm khí đoản, bắt đầu từ .
Ngược là Tần Trân, thấy lời của Bùi Vân Tê, thấy bộ dạng bối rối như trúng tâm sự của Triệu Kính, một luồng tà hỏa xông thẳng lên đầu.
Cô hận Bùi Vân Tê ăn vô độ, càng hận Triệu Kính rốt cuộc thật sự đối với Thẩm Nam Sơ lộ ánh mắt kinh diễm như .
Tất cả đều tại bọn họ!
Tần Trân đột nhiên bò dậy từ đất, cũng kịp phủi sạch bụi , liền the thé bảo vệ Triệu Kính, thuận tiện quên dìm hà Thẩm Nam Sơ,
“Bùi Vân Tê ít mà vu khống khác ở đây! Triệu ca là như thế!”
“Cậu tưởng ai cũng như … như nhà ? Hừ, chừng chính là dựa chút nhan sắc, khắp nơi dụ ong dẫn bướm đấy!”
Cô dám trực tiếp chỉ Thẩm Nam Sơ mắng, nhưng ánh mắt ý tứ , rõ ràng đặt lên Thẩm Nam Sơ.
Bùi Vân Tê thấy, cái còn nữa ?
Dám ngay mặt cô ám chỉ bôi nhọ chị dâu mà cô tôn kính nhất?
Cô lập tức nổi điên, lực khai hỏa, cùng Tần Trân một nữa cãi .
Lần so với đó ở cửa ký túc xá còn kịch liệt hơn.
Bùi Vân Tê từ ngữ phong phú, logic rõ ràng, chuyên chọc chỗ đau của Tần Trân.
Mắng đến mức Tần Trân thể chống đỡ, chỉ thể lặp lặp những câu vô lực nhạt nhẽo như “ bậy”, “ vô lễ” loại đó.
Thẩm Nam Sơ cùng Bùi Vân Chu xếp hành lý xong về cạnh , hai đều ý định tiến lên ngăn cản, thư thả Bùi Vân Tê đơn phương “xuất chiêu”.
Bùi Vân Chu thậm chí còn nhỏ giọng thì thầm với chị dâu,
“Cái miệng của chị ba , ở Kinh Y Đại e rằng ít đắc tội , cũng ít thắng !”
“Thấy cô vẫn lợi hại như , em yên tâm .”
Thẩm Nam Sơ khóe miệng cong, gật đầu.
Trận cãi thật sự gì bất ngờ, là tình thế một chiều.
Cô kiên nhẫn chờ đợi, cho đến khi Bùi Vân Tê dường như mắng hả hê, khí thế cũng đủ , mới nhanh chậm tiến lên .
Cô Tần Trân mặt đỏ tía tai, thở hổn hển, giọng điệu bình thản nhưng mang theo một ý vị chất vấn cho phép nghi ngờ,
“Cậu tên là Tần Trân?”
Thẩm Nam Sơ dừng một chút, dường như đang hồi tưởng điều gì, đó bừng tỉnh ,
“Tần Dung quan hệ gì với ?”