Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chính? Nữ Phụ Độc Ác Từ Chối Tẩy Trắng - Chương 207: Thấy Cô Thi Không Tốt Là Tôi Yên Tâm Rồi
Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:42:44
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Theo tiếng chuông báo hiệu “tinh tinh linh linh” vang lên, các thí sinh ùn ùn chen chúc tiến phòng thi.
Thẩm Nam Sơ theo dòng bước phòng thi, tìm chỗ của theo ghế ghi giấy báo dự thi, xuống ngây .
Vị trí của cô ở chếch phía Khương Thư Ý, hai ngẩng đầu là thể thấy .
Khương Thư Ý thấy Thẩm Nam Sơ, khóe miệng nhếch lên một nụ đắc ý, mặt tràn đầy tự tin, chỉ thiếu vài chữ to tướng " nhất định thi hơn cô" lên mặt nữa mà thôi.
Hai tay cô đặt bàn, đầu ngón tay vô thức khẽ gõ lên đùi, tựa như đang tiếp nhận tín hiệu gì đó.
Thẩm Nam Sơ chẳng thèm để ý đến cô , rút từ trong túi cây bút máy, giấy nháp.
Các thí sinh lượt định chỗ , trong phòng học lập tức trở nên yên ắng, đến cả tiếng thở cũng rõ mồn một.
Không ít thí sinh chắp tay cầu nguyện, còn nhắm mắt khẽ niệm “thi cái gì cũng , đoán cái gì cũng đúng”, thậm chí một nam sinh căng thẳng đến mức chân run lên, cái bàn theo đó rung lên “o o”, khiến giám thị liên tục về phía .
Đột nhiên, một nam sinh ở hàng đầu “ầm” một tiếng ngã vật xuống đất, mặt tái nhợt như tờ giấy, môi thâm tím, khiến các thí sinh xung quanh hốt hoảng la hét.
Giám thị vội vàng chạy tới, quỳ xuống đất bấm huyệt nhân trung của , lớn tiếng gọi: “Nhanh lên! Ai đó gọi y tá trường! Đưa chỗ thoáng khí!”
Trong phòng học lập tức hỗn loạn cả lên, thí sinh dậy xem cho vui, một cô giám thị khác quát ngăn : “Tất cả yên! Không cử động! Tiếp tục bài thi! Chỉ là ngất xỉu thôi, gì mà xem!”
Khoảng mười phút , y tá trường đưa nam sinh đó trở , mặt mày khá hơn chút, nhưng vẫn vẻ yếu ớt.
Giám thị bảo chỗ trống ở phía phòng học, dặn dò: “Nếu khỏe thì giơ tay, đừng cố gắng quá.” Nam sinh gật đầu, tay cầm bút vẫn còn run.
Cuối cùng, giám thị bắt đầu phát đề thi.
Tờ đề thi trắng tinh truyền đến tay Thẩm Nam Sơ, cô nhanh chóng lướt qua một lượt các câu hỏi, khóe miệng nhịn nhếch lên.
Những đề bài cũng quá đơn giản.
Đề văn là bài luận "Một ngày khó quên", câu hỏi cuối cùng của môn Toán cũng là dạng bài cô từng giảng cho Bùi Vân Chu, ngay cả câu hỏi ngắn môn Chính trị, cũng là thứ cô bắt hai chị em học thuộc tối hôm qua.
Cô cầm cây bút máy lên, lia lịa, ngòi bút lướt giấy phát tiếng “xào xạc”, tư duy rõ ràng như khai sáng.
Các thí sinh xung quanh thuận lợi như , cô gái sốt ruột đến mức c.ắ.n đầu bút, đầu bút sắp c.ắ.n gãy ; nam sinh khác giơ tay xin vệ sinh, mặt đỏ bừng lên, rõ ràng là quá căng thẳng.
lúc Thẩm Nam Sơ đang chìm đắm trong việc bài, trong đầu bỗng vang lên giọng của hệ thống,
“Chủ nhân đại nhân! Phát hiện Khương Thư Ý gian lận! Cô đang lén dùng hệ thống truyền đáp án! Dao động năng lượng hệ thống rõ ràng.”
“Ồ? Dựa hệ thống để gian lận? Vậy thì tiện thật.”
Thẩm Nam Sơ trong lòng chợt động, dùng ánh mắt liếc Khương Thư Ý.
Chỉ thấy cô cúi đầu, khóe miệng ngậm nụ đắc ý, tay cầm bút nhanh, nhưng thỉnh thoảng dừng hai giây, mắt đờ đẫn, rõ ràng là đang chờ hệ thống truyền đáp án.
Lúc bài Toán nãy, cô còn vô thức nhíu mày, chắc là các bước giải hệ thống truyền đến, bản cô hiểu.
“Hệ thống của cô chỉ thể truyền đáp án câu trắc nghiệm và câu hỏi ngắn, bài luận vẫn tự , giờ đang tắc !”
Giọng hệ thống mang chút hả hê,
“Cô thể can nhiễu hệ thống của cô , khiến cô nhận đáp án ?”
Thẩm Nam Sơ hỏi.
“Chuyện nhỏ thế , thể lắm.”
Hệ thống nhanh chóng trả lời.
“Chủ nhân đại nhân, cần ngay bây giờ ?”
“Đừng vội, để cô loại nhanh thế, chán lắm.”
Thẩm Nam Sơ khóe miệng nở nụ ranh mãnh,
“Cậu đừng vội cắt đứt một phát, lúc can nhiễu lúc , tâm trí cô rối loạn. Đợi lát nữa sẽ thêm chút lửa, để cô tự lộ chân tướng.”
“Nhận lệnh! Chủ nhân đại nhân thật tính! thích!”
Hệ thống hào hứng đáp lời, nhanh phản hồi,
“Xong ! Giờ cô trông căng thẳng quá! Căng thẳng đến nỗi cầm nổi bút!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chinh-nu-phu-doc-ac-tu-choi-tay-trang/chuong-207-thay-co-thi-khong-tot-la-toi-yen-tam-roi.html.]
Thẩm Nam Sơ nhịn , cố ý chậm tốc độ , đợi đến khi Khương Thư Ý bắt đầu bài luận, bỗng nhiên giơ tay,
“Thưa thầy, bút máy của em rò mực, thầy thể cho em mượn tờ giấy để lau ạ?”
Giám thị tới, lấy từ trong túi tờ giấy ăn đưa cho cô, ánh mắt quét qua bộ phòng thi, thấy Khương Thư Ý vẻ mặt đau khổ.
“Em , ?” Giám thị nghi hoặc hỏi, “Có quá căng thẳng ? Có nghỉ hai phút ?”
Khương Thư Ý vội vàng lắc đầu, “Dạ , thầy ơi em !”
càng sốt ruột, tín hiệu trong đầu càng chói tai. Tay cầm bút run lên bần bật, thậm chí vô ý đổ mực đề thi, bẩn một mảng lớn.
Thẩm Nam Sơ thấy thời cơ chín muồi, cố ý “ôi” một tiếng, đ.á.n.h rơi cây bút máy tay xuống đất, khi cúi xuống nhặt, chân “vô tình” chạm chân ghế của Khương Thư Ý.
Khương Thư Ý vốn đang hoang mang, chạm , tay run lên, cả cây bút rơi tõm xuống đất, mực ở đầu bút b.ắ.n lên áo thí sinh .
“Cậu gì thế!” Thí sinh phía trừng mắt cô , “Cái áo của tớ còn mới nguyên!”
Khương Thư Ý mặt đỏ bừng, tức giận, nhưng chỉ thể gượng gạo xin ,
“Xin xin , tớ cố ý…”
Cô cúi xuống nhặt bút, trong lúc lúng túng, hệ thống đột nhiên hét lên trong đầu cô , “Cảnh báo! Dao động năng lượng bất thường! Giám thị đang chằm chằm cô!”
Lời khiến cô càng hoảng hơn, động tác nhặt bút trở nên vụng về, khuỷu tay vô ý đụng bàn, giấy báo dự thi bàn “cạch” một tiếng rơi xuống đất.
Giám thị tới, cúi xuống nhặt giấy báo dự thi giúp cô , ánh mắt dừng những ngón tay run rẩy của cô,
“Em , nếu thực sự căng thẳng, thì hít thở sâu bình tĩnh , đừng ảnh hưởng đến thí sinh khác.”
Lời như an ủi, kỳ thực mang theo cảnh cáo.
Khương Thư Ý trong lòng phát hư, dám giám thị nữa, vội vàng thẳng , nhưng trong đầu thỉnh thoảng truyền đến tiếng nhiễu “rè rè”.
Đừng đến chuyện báo đáp án, can nhiễu cô là may.
Khương Thư Ý chỉ thể gượng gạo tiếp, bài luận càng lung tung, ngay cả bản cô cũng đang gì.
Thẩm Nam Sơ phía , thấy động tĩnh phía , khóe miệng lén nhếch lên.
Khi tiếng chuông thu bài vang lên, Khương Thư Ý gần như chạy trốn khỏi phòng thi, đến cả cây bút cũng suýt quên lấy.
Thẩm Nam Sơ thu dọn đồ đạc xong, thấy Khương Thư Ý ở góc hành lang đang giậm chân, vẻ mặt dữ tợn.
Nhìn thấy Thẩm Nam Sơ, mặt Khương Thư Ý tràn đầy thù địch.
Thẩm Nam Sơ cố ý tới, giọng điệu mang vẻ vô tội,
“Bác sĩ Khương, thi thế nào ? Lúc nãy trong phòng thi, thấy tay cô cứ run run, còn tưởng cô khỏe, cần phòng y tế trường xem ?”
Khương Thư Ý chạm đúng chỗ đau,
“Không cần cô giả vờ bụng! thi , liên quan gì đến cô!”
[Ác cảm giá trị +100]
[Ác cảm giá trị +200]
[Ác cảm giá trị +300]
…
Thẩm Nam Sơ !
Đó chính là liên quan lớn đấy!
Vân Vũ
“Thấy cô thi là yên tâm .”
[Ác cảm giá trị +748]
…