Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chính? Nữ Phụ Độc Ác Từ Chối Tẩy Trắng - Chương 167: Anh ơi, bọn họ đang làm gì thế?
Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:36:18
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có thể dùng tiền để giải quyết vấn đề thì đều là vấn đề.
Những vấn đề thể dùng tiền để giải quyết mới là vấn đề lớn.
Trương Chính Nghiệp điều rõ hơn ai hết.
Đáng tiếc , Trương Di Ninh là kẻ kéo chân, giật dây.
"Trương Chính Nghiệp, tiền , mà dám đưa, em li hôn với ."
"Li hôn thì li hôn, ai sợ ai?"
Trương Chính Nghiệp thất vọng với Lâm Di Ninh .
Hết đến khác cho cô cơ hội, cô trân trọng.
Không cùng một con đường thì rốt cuộc cũng chẳng xa.
Hai vợ chồng nhà bàn tán sôi nổi, cũng chẳng thèm hỏi xem trong cuộc đồng ý .
Thẩm Nam Sơ đang định lên tiếng, Bùi Chính Niên mở miệng .
"Chuyện liên quan gì đến Trương Chính Nghiệp."
"Cũng cần khấu trừ lương xin nữa."
Trương Chính Nghiệp đến đây, trong lòng dâng lên một dự cảm lành.
Hắn tin Bùi Chính Niên dễ chuyện như .
Người đàn ông thể lên chức đoàn trưởng Đoàn thứ năm, loại dễ chuyện.
Quả nhiên, câu tiếp theo của Bùi Chính Niên chứng minh cho suy nghĩ của Trương Chính Nghiệp.
"Nếu đồng chí Lâm Di Ninh cảm thấy , cũng xin , thì chúng cứ thông báo phê bình trực tiếp thôi!"
"Liêu chính ủy, chủ nhiệm Hồ, hai đồng chí thấy thế nào?"
Cách của Bùi Chính Niên, thể là nhận sự ủng hộ của cả hai .
Làm việc sai trái lờ cho xong chuyện, chứ.
Đã cho cơ hội sửa sai mà , thì thông báo phê bình thôi!
"Không ."
Lâm Di Ninh hoảng hốt sợ hãi.
Nếu thông báo phê bình, thì quân khu đều .
Vậy cô còn mặt mũi nào mà ở trong quân đội?
Cô còn là giáo viên nữa!
"... đồng ý bồi thường tiền."
Bồi thường tiền?
Lúc nãy sớm gì ?
Bùi Chính Niên vẫn yên bất động, Liêu chính ủy và Hồ Ái Lan cũng im lặng, Trương Chính Nghiệp càng cúi đầu xuống đôi giày của .
Thế nào gọi là cô thế vô viện?
Chính là đây.
Thẩm Nam Sơ mất hứng thú xem kịch .
Lâm Di Ninh quá ngu xuẩn.
Một bộ bài , vì lòng ghen tuông của bản , mà đ.á.n.h tan tành.
"Em mệt ."
Thẩm Nam Sơ kéo kéo tay áo Bùi Chính Niên.
Bùi Chính Niên nghi hoặc Thẩm Nam Sơ.
Cô mới ngủ dậy ?
Thế mệt ?
Thẩm Nam Sơ chớp chớp mắt với Bùi Chính Niên.
Bùi Chính Niên lập tức hiểu .
"Đêm qua ngủ ngon, bây giờ ngủ tiếp ?"
Giọng Bùi Chính Niên to nhỏ, đủ để Liêu chính ủy bên cạnh thấy.
"Đồng chí Thẩm Nam Sơ mệt, Bùi Chính Niên em dẫn cô về ."
"Chuyện còn bọn sẽ xử lý."
Liêu chính ủy lúc quyết đoán, cần vợ chồng Thẩm Nam Sơ ở nữa.
Dù , hại , cần bồi thường gì, phát một cái thông báo phê bình là .
Chuyện đơn giản bao!
Cũng cần mặt hai vợ chồng khó chịu nữa.
Một đứa não đầy nước, một đứa não nhồi rơm rạ.
Không thấy là sạch.
Sau khi vợ chồng Bùi Chính Niên và Thẩm Nam Sơ rời , Liêu chính ủy cũng trực tiếp hạ lệnh đuổi khách với Trương Chính Nghiệp và Lâm Di Ninh.
"Hai đồng chí cũng !"
"Chuyện đến đây là kết thúc."
" sang bên cạnh tìm lão Ngô một chút."
Buông lời, Liêu chính ủy liền dậy, cầm một cuốn sổ rời .
Hồ Ái Lan âm thầm c.h.ử.i Liêu chính ủy là con cáo già.
"Chuyện giải quyết xong, giải tán thôi!"
Để phòng Lâm Di Ninh phát điên, Hồ Ái Lan cũng chuồn lẹ .
" còn công việc , đây."
" cũng huấn luyện đây."
Trương Chính Nghiệp cũng lập tức rời theo .
Cả văn phòng, chỉ còn mỗi một Lâm Di Ninh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chinh-nu-phu-doc-ac-tu-choi-tay-trang/chuong-167-anh-oi-bon-ho-dang-lam-gi-the.html.]
Lâm Di Ninh mặt xanh như tàu lá.
...
Bên quân đội kịch tính, bên Vương gia thôn cũng kém phần kịch tính.
Mấy chiếc xe tải lớn dừng ở đầu làng Vương Gia.
Người dẫn đầu là quen cũ Dư Chấn.
Việc Bùi Chính Niên phát hiện mỏ vàng ở Vương gia thôn, cuối cùng cũng bên Hồng Tụ Chương .
Dư Chấn cử đến để thăm dò tin tức.
Lần , Dư Chấn thông minh hơn.
Chia quân hai đường.
Khi đến gần làng, để Phùng Khang Bình dẫn lặng lẽ về phía núi.
Còn Dư Chấn tự dẫn đến đầu làng.
Phùng Khang Bình cần làng, mới cam tâm tình nguyện dẫn lên núi.
Nếu làng, đ.á.n.h c.h.ế.t cũng .
Chỉ cần cái sát tinh Thẩm Nam Sơ đó ở đó, đừng là moi chút lợi lộc gì, gặp vận rủi là may .
Vương Kiến Quốc thấy Dư Chấn đến, trong lòng ngoài ngạc nhiên , cũng phản ứng gì thêm.
Dù , các đồng chí trong núi rút lui .
Bọn họ lên núi thì cứ lên núi !
Những Hồng Tụ Chương vũ trang vốn tưởng sẽ gặp ngăn cản, ngờ Vương Kiến Quốc trực tiếp tránh , để bọn họ làng.
Không ít Hồng Tụ Chương vẫn còn nhớ như in ký ức .
Nhìn , qua .
Không ai dám động.
Ngay cả Dư Chấn, cũng chút do dự.
Thoải mái phanh phui như , khó tránh khỏi mưu kế.
Vương Kiến Quốc bọn Hồng Tụ Chương run sợ, co rúm , trong mắt lóe lên một tia khinh miệt.
"Lãnh đạo, cần dẫn đường cho các vị ?"
Vân Vũ
"Không cần."
Dư Chấn vội vàng từ chối.
Ai đường dẫn đến chứ?
Lần , Dư Chấn về nhà suy nghĩ mãi, cuối cùng cũng phản ứng là chơi khăm.
Nếu chứng cứ, nhất định bắt cả cái làng tha.
Lần , gì Dư Chấn cũng mắc lừa nữa.
Không cần dẫn đường thì càng .
Vương Kiến Quốc vui vẻ nhàn hạ.
"Vương thôn trưởng, nếu việc thì cứ việc của ! Không cần ở đây với bọn chúng ."
"Được."
Vương Kiến Quốc chỉ mong đồng xem xét.
Làm gì thời gian rảnh mà tiếp những ông quan nhàn rỗi việc gì chứ!
Sau khi Vương Kiến Quốc rời , Dư Chấn liền dẫn bọn Hồng Tụ Chương tiến trong làng.
Suốt dọc đường, bọn Hồng Tụ Chương nào cỏ nào cây cũng đều là quân địch.
Bước vô cùng đặc biệt cẩn thận.
Người dẫn đầu, là những từng mò trong làng .
Bọn họ thử từng bước nhỏ một tiến lên phía , tựa như mặt đất chôn đầy mìn, một bất cẩn sẽ gây nổ tung.
Một bước hai bước ba bước nhỏ,
Xoay xoay vòng nhảy lên,
Dừng!
Không gì.
Được, tiếp tục.
Một bước hai bước ba bước nhỏ,
...
Cái tư thế bộ kỳ quặc ,
Khiến lũ trẻ trong làng tò mò lượt bắt chước theo.
Tựa như đây là trò chơi thú vị gì đó.
Vương Đại Bảo và Vương Tiểu Bảo đang xổm chơi đá cửa dừng động tác trong tay ,
Hai khuôn mặt nhỏ ngơ ngác đám kỳ quái ,
Trong mắt Vương Tiểu Bảo đầy nghi hoặc, "Anh ơi, bọn họ đang gì thế?"
Vương Đại Bảo nghĩ nghĩ, "Nhảy đại thần?"
Vương Tiểu Bảo vẫn hiểu, "Nhảy đại thần là gì?"
Vương Đại Bảo nghĩ nghĩ, "Đuổi đồ dơ đó!"
Vương Tiểu Bảo lập tức hiểu , "Anh, chính là lấy giày đ.á.n.h tiểu nhân!"
Vương Đại Bảo gật đầu, " ."
"Anh, giúp bọn họ một tay ."
"Không vấn đề."
Hai em đồng loạt cởi giày của , hướng về phía Dư Chấn một đám , bắt đầu vỗ "bùm bùm bùm".