Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chính? Nữ Phụ Độc Ác Từ Chối Tẩy Trắng - Chương 165: Biểu hiện như vậy, thế nào?
Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:36:16
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Còn tại nhà Bùi Chính Niên, là một cảnh tượng ấm áp khác.
Dưới ánh đèn vàng mờ, vợ chồng quây quần bên chiếc bàn nhỏ.
Bùi Chính Niên nấu cho Thẩm Nam Sơ một tô mì lạnh thịt gà xé, sợi mì phủ đầy thịt gà xé nhuyễn, sợi dưa chuột và sợi cà rốt, rưới thêm tương vừng thơm phức.
Thẩm Nam Sơ ăn ngon lành, Bùi Chính Niên thì bên cạnh chăm chỉ gọt đào.
Tay nghề của chuyên nghiệp, con d.a.o nhỏ xoay chuyển linh hoạt trong tay , chỉ một lát cắt quả đào thành tám múi, xếp ngay ngắn trong chiếc bát nhỏ, trông như một đóa hoa đào đang nở rộ.
“Buổi đại hội gia quyến hôm nay thế nào?”
Bùi Chính Niên lau tay hỏi.
“Cũng thôi! Nghe ít chuyện phiếm.”
Thẩm Nam Sơ gắp một đũa mì, mãn nguyện nheo mắt ,
“Chị Ngưu và chị Diêu đúng là bách khoa thư của đơn vị, ngay cả nhà ai ch.ó đẻ mấy con cũng rõ mồn một.”
Bùi Chính Niên khẽ ,
“Lâm Di Ninh lên đài xin chứ?”
Thẩm Nam Sơ đặt đũa xuống, lắc đầu,
“Không, giữa chừng bỏ chạy .”
Cô dừng một chút,
“Có lẽ mặt mũi nào lên đài mà.”
“Chuyện , ngày mai sẽ chuyện thêm với Chính ủy Liêu.”
Vân Vũ
Ánh mắt Bùi Chính Niên trở nên sắc bén.
Thẩm Nam Sơ phất tay,
“Không cần, bán một nhân tình cho Trương Chính Nghiệp. Gần đây diễn tập quân sự ?”
“Việc của Lâm Di Ninh, đừng quan tâm, em cách đối phó riêng.”
Bùi Chính Niên nhướng mày, hiểu ý gật đầu,
“Vậy cũng .”
Anh cầm một miếng đào đưa lên miệng Thẩm Nam Sơ.
“Nhân tiện, ngày em về với lão tứ .”
Lời của Thẩm Nam Sơ khiến Bùi Chính Niên dừng tay,
“Ở đây thoải mái ?”
“Không .”
Thẩm Nam Sơ lắc đầu, nuốt miếng đào trong miệng,
“Vương Gia thôn còn một việc, em về thu xếp cho thỏa.”
“Chuyển đơn vị, em cũng về sắp xếp chuyện nhà chúng , nhất là chuyện của ba.”
“Còn nữa, đón qua, đồ đạc của em cũng thu dọn, còn cả Muội Cầu của em nữa.”
…
Nghe Thẩm Nam Sơ lẩm bẩm sắp xếp những chuyện gia đình, lòng Bùi Chính Niên thấy khó chịu lạ thường.
Mặc dù Thẩm Nam Sơ mới chỉ đến vài ngày ngắn ngủi, nhưng mỗi ngày Bùi Chính Niên về đều chỗ để hướng về.
Giờ mới ở hai ba ngày về .
Bùi Chính Niên vô cùng nỡ.
là một quân nhân sắt đá, thể giống những thanh niên trẻ dính dáng , kéo tay áo Thẩm Nam Sơ mà “đừng về” chứ?
Như thế cũng quá thể thống gì!
Bùi Chính Niên gì, Thẩm Nam Sơ hiếm hoi liếc vài .
Cái dáng vẻ , thế nào cũng thấy khó ở.
Hệ thống: “Chủ nhân đại đại, nam chính đây là nỡ chủ nhân đó.”
Hệ thống bổ sung xong phim truyền hình, liền ngay.
Thẩm Nam Sơ: “Không chứ?”
Hệ thống: “Chắc chắn , tin em , chủ nhân đại đại.”
Thẩm Nam Sơ: “Được .”
…
Thẩm Nam Sơ ăn xong, Bùi Chính Niên dọn bát đũa, động tác chậm như đang tháo bom.
Thẩm Nam Sơ nhướng mày,
“Đoàn trưởng Bùi, tối nay cái bát khảm vàng ? Rửa kỹ thế?”
Bùi Chính Niên tai đỏ lên, mặt căng cứng,
“Dầu mỡ khó rửa.”
Thẩm Nam Sơ “ồ” một tiếng, nghĩ tới lời hệ thống , cô cố ý kéo dài giọng điệu,
“Vậy ngày mai khi em , rửa sạch hết tất cả bát đĩa trong nhà, kẻo rửa sạch.”
Bùi Chính Niên tay run lên, suýt nữa rơi chiếc bát sứ tráng men.
Thẩm Nam Sơ ăn xong bữa khuya, mệt lắm, bèn bắt đầu thu dọn quần áo.
Bùi Chính Niên “vô tình” ngang qua hành lý của Thẩm Nam Sơ, nhíu mày ,
“Em mang nhiều đồ thế, đường bất tiện lắm.”
Thẩm Nam Sơ chớp mắt, “Nhiều , chỉ mấy bộ quần áo thôi mà.”
Hơn nữa, còn là Bùi Vân Chu xách, cô xách.
Bùi Chính Niên nghiêm túc gật đầu,
“Ừ, thấy quần áo em vẻ cũ .”
“Hay là em đợi vài ngày, tranh thủ dẫn em lên huyện mua vài bộ mới, hãy về?”
Thẩm Nam Sơ nhịn ,
“Mấy bộ quần áo đều mới cả, thím Lan Hoa cho.”
Bùi Chính Niên nghẹn lời, nín cả buổi mới bóp một câu,
“… Ừ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chinh-nu-phu-doc-ac-tu-choi-tay-trang/chuong-165-bieu-hien-nhu-vay-the-nao.html.]
Đến lúc lên giường,
Bùi Chính Niên “vô tình” nhắc tới,
“Ngày thể nhiệm vụ, xe lẽ tiện đưa em.”
Thẩm Nam Sơ quá để tâm,
“Vậy em xe khách .”
Bùi Chính Niên nhíu mày chặt hơn,
“Xe khách chật, an .”
Thẩm Nam Sơ nghiêng đầu ,
“Vậy thì ? Chẳng lẽ bắt em bộ về?”
Bùi Chính Niên cổ họng lăn tăn, cuối cùng cũng bóp một câu,
“… Thực , em thể ở thêm vài ngày, đợi xong việc rảnh rỗi sẽ đưa em.”
Thẩm Nam Sơ suýt bật , nhưng vẫn cố vẻ trịnh trọng,
“Trời, như phiền công việc của lắm.”
Bùi Chính Niên sốt ruột,
“Không phiền !”
Thẩm Nam Sơ cuối cùng nhịn nữa, đến nỗi vai run lên,
“Bùi Chính Niên, nỡ để em ?”
Bùi Chính Niên mặt “đỏ bừng” lên, cứng họng đáp,
“Nói bậy! Anh sợ em gặp chuyện đường thôi!”
Thẩm Nam Sơ áp sát , đôi mắt sáng long lanh,
“Thật ? Không vì nỡ em?”
Bị bóc mẽ, Bùi Chính Niên khuôn mặt tuấn tú lập tức đỏ ửng lên.
Thẩm Nam Sơ trèo lên Bùi Chính Niên, hai tay đặt cằm, gối lên n.g.ự.c , vẻ mặt đắc ý,
“Không nỡ thì thẳng !”
“Thực em thể ở thêm vài ngày cũng .”
Đến lúc mà Bùi Chính Niên còn phát hiện Thẩm Nam Sơ đang trêu , thì đúng là heo .
Người đàn ông giận dỗi hổ, một cái đè Thẩm Nam Sơ xuống , động tác chút vội vàng, nhưng vô cùng dịu dàng.
Bùi Chính Niên nghiến răng nghiến lợi,
“Thẩm Nam Sơ, em cố ý đấy hả?”
“Anh đoán xem!”
Thẩm Nam Sơ còn kịp đắc ý, Bùi Chính Niên cúi xuống hôn chặt lấy môi, tất cả những lời trêu đùa đều chặn .
Một lúc lâu , Bùi Chính Niên mới buông Thẩm Nam Sơ .
Hơi thở của rối, nhưng vẫn cố vẻ bình tĩnh, “Giờ, còn về ?”
Thẩm Nam Sơ l.i.ế.m môi đỏ mọng, như mèo ăn vụng cá,
“Về chứ!”
Bùi Chính Niên: “…”
Trong mắt tràn ngập thất vọng.
Thẩm Nam Sơ ranh mãnh, hai tay ôm lấy cổ Bùi Chính Niên,
“ mà… thể muộn vài ngày.”
Bùi Chính Niên đôi mắt lập tức sáng rực,
“Được!”
“Muộn mấy ngày?”
Thẩm Nam Sơ giả vờ suy nghĩ,
“Cái đó thì xem biểu hiện của thế nào.”
Biểu hiện gì?
Biểu hiện của bây giờ còn đủ ?
Bùi Chính Niên suy nghĩ một chút.
Nhìn đàn ông nửa đè lên đang chìm đắm trong suy nghĩ, Thẩm Nam Sơ vui.
Đã khêu gợi hứng thú của , bỏ mặc một bên.
Tên đàn ông khốn , chuyên việc .
Vậy thì ?
Tự tay lấy, no đủ ấm êm !
Thẩm Nam Sơ một cái kéo đầu Bùi Chính Niên xuống,
Lại một nụ hôn sâu nữa.
…
Mãi ,
Đến khi cả hai thở hổn hển, nụ hôn mới kết thúc.
Bùi Chính Niên Thẩm Nam Sơ giường đôi mắt mơ màng như tơ, trong mắt, ngọn lửa nhỏ biến thành đám cháy lớn,
“Biểu hiện như , thế nào?”
Giọng trầm thấp, từ tính, vang lên bên tai Thẩm Nam Sơ.
“Có thể biểu hiện hơn.”
“Được.”
Đêm, còn dài lắm.
…