Tuyển chọn nhân viên y tế ở nông thôn, mấy thanh niên trí thức trải qua học tập chuyên môn, rằng kiến thức y học khó, đó là khả năng, cho nên sở y tế mới bài thi tương đối đơn giản, chủ yếu là thử xem bọn họ kiến thức cơ bản . Cũng bởi , bài thi đơn giản mới tiện nghi cho Lâm Dư Dư, rốt cuộc cô là học qua hai năm y học, hơn nữa ngày thường sách, những vấn đề cũng chỉ là kiến thức cơ bản đơn giản.
Chủ nhiệm xã: "Quả nhiên là giác ngộ cao, đứa nhỏ tiền đồ a."
Sở trưởng thấy ông như , nhịn hỏi: "Nhận ? Bà con thích ?"
Chủ nhiệm xã lắc lắc đầu, ghé tai ông nhỏ vài câu.
TBC
Sở trưởng hiểu rõ: "Đứa nhỏ quả thật tồi, thể bồi dưỡng." Nếu cơ hội huyện thành dự họp, thuận tiện ở mặt lãnh đạo nhắc một câu, cũng thể cho bản lộ chút mặt.
Lâm Dư Dư còn ý tưởng của bọn họ, cô cùng đại đội trưởng chờ, đại đội trưởng cạnh cô thật sự chờ đến sốt ruột, nhịn liền cầm tẩu lên hút vài ngụm. Lâm Dư Dư cảm thấy buồn , bộ dạng của đại đội trưởng tựa như năm đó lúc cô thi xong đại học . Cô khác là sẽ cảm thấy khẩn trương khi thi đại học là khi thi đại học, dù thì cô là thi xong mới khẩn trương, đánh giá điểm , điền nguyện vọng, chờ báo điểm, chờ thư thông báo nhập học, dù mỗi giai đoạn cô đều cảm thấy khẩn trương, sợ sẽ phạm sai lầm trong một khâu nào đó.
Ước chừng qua nửa giờ, Chủ nhiệm xã cùng Sở trưởng tới. Tức khắc, đám chờ bên ngoài đều an tĩnh xuống.
Chủ nhiệm xã: "Thành tích kết quả, kỳ thi hai đạt tiêu chuẩn, cho nên chỉ nhận lấy hai . Một là đồng chí Lâm Dư Dư, một là đồng chí Trương Mân. Bất quá những khác cũng cần nhụt chí, về kỳ thi sẽ tổ chức mỗi năm một . Trong hai vị đồng chí tuyển chọn , đặc biệt là đồng chí Lâm Dư Dư, chúc mừng ngươi, thành tích tròn điểm. Xem ngày thường ngươi thực nỗ lực, về cũng tiếp tục cố gắng."
Đại đội trưởng: "..." Cái tẩu rớt mặt đất, ông vội vàng nhặt lên, bất quá tươi mặt dừng trong mắt của các đại đội trưởng khác, quả thật là sát ngàn đao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-ban-cua-nu-chinh/chuong-70.html.]
Chủ nhiệm xã : "Còn đồng chí Trương Mân, điểm của cô cũng tồi, xem ngày thường cũng thực nỗ lực, vê cũng cố gắng lên. Được , những khác đều trở về , đồng chí Lâm Dư Dư và đồng chí Trương Mân ở một chút."
Lâm Dư Dư cùng Trương Mân bên trong, hai vị đại đội trưởng của các cô thì tiếp tục ngoài chờ.
Sở trưởng: "Bài thi của các ngươi, một bài do bác sĩ Trương Hoành Quốc chấm, còn một bài là do bác sĩ Lữ Binh chấm, trong hai tháng thực tập , các ngươi liền theo bọn họ .
Lâm Dư Dư, Trương Mân: "Rõ.
Trương Hoành Quốc cầm bài thi của Lâm Dư Dư: "Lâm Dư Dư theo tới văn phòng."
Lâm Dư Dư: "Dạ, thưa bác sĩ."
Trương Hoành Quốc năm nay 32 tuổi, con cũng chỉ nhỏ hơn Lâm Dư Dư vài tuổi, cho nên trong mắt Lâm Dư Dư giống như con củ . Tuy rằng chỉ thực tập trong hai tháng, nhưng như thế nào chăng nữa cũng là thầy trò, đến học trò trở nên xuất sắc, mỗi một thầy đều sẽ vô cùng vui vẻ. Trong hai tháng , Trương Hoành Quốc sẽ tâm lực mà dạy cô.
Đi văn phòng Trương Hoành Quốc lấy hai cuốn sổ tay thật dày: "Hai cuốn ghi chép mấy năm kinh nghiệm mà thầy , một quyển ghi về một ít ca bệnh, một quyển ghi kinh nghiệm xử lý một vài căn bệnh nhỏ, em lấy về xem , rôi chép nội dung của hai cuốn , trong quá trình chép thể tự xem một , khi chép xong thì trả chúng cho thầy.
Chỉ hai tháng, thời gian tương đối ngắn, cho nên kiến thức thầy thể dạy cho em tương đối hữu hạn, đa vẫn dựa sự nỗ lực của bản . Bất quá thầy đề nghị, hai tháng , em tranh thủ đạt danh ngạch thực tập ở huyện thành, đến lúc đó sẽ ba tháng thời gian huyện, thể học càng nhiều thứ. Tuy thành tích thi cử của em hơn Trương Mân, nhưng danh ngạch thể lọt tay nào, còn xem biểu hiện của các em trong hai tháng , cố lên."