Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 493 - Đồ Trang Trí
Cập nhật lúc: 2024-04-20 12:08:57
Lượt xem: 1,282
Cơm cũng phải ăn, đi từng bước một, Tô Hiểu Mạn hít thật sâu một hơi, tóm lại là lúc này nhà cô có chút tiền, cô cho Tạ Minh Đồ ba vạn tiền tiêu vặt, để anh sửa sang lại trong ngoài tứ hợp viện nhà họ một lần.
Hiện tại trong nhà có tiền rồi, tiêu vặt các thứ trong nhà cũng cần nhiều hơn, nhà rách nát tới sân cũng phải sửa lại một chút.
Tạ Minh Đồ cầm tiền tiêu vặt, cười hôn nhẹ lên mặt cô một cái: “Tuân lệnh.”
“Không cần nói chuyện tiền nong, các đồ điện gia dụng đều chuẩn bị đủ đi!” Sau khi có tiền, tới nói chuyện cũng hào sảng hơn nhiều.
“Vợ kiếm được tiền, nên nghe vợ hết.”
Tô Hiểu Mạn vui vẻ mà ôm anh hôn: “Em có thể kiếm tiền, công lao của anh Tiểu Đồ là lớn nhất.”
Tạ Minh Đồ cầm tiền bắt đầu tu sửa sân, các phòng ở đều sửa sang đổi mới hết, còn muốn thêm vào các loại tủ và đồ gia dụng, sửa lại thành nhà vệ sinh có bồn cầu xả nước, phòng tắm có vòi sen, lắp thêm ống nước máy, đường dây điện, mua sắm máy giặt tivi, tủ lạnh, máy uốn tóc, xe đạp, xe máy…
Cứ tiếp tục như vậy, Tô Hiểu Mạn phát hiện sửa sang nhà cửa đúng như cái động không đáy, càng khỏi nói đến nhà bọn họ rộng tới như vậy, ba vạn khối tiền tiêu vặt kia, thật đúng là chút nước tưới vào ao, lúc sau lại phải bỏ thêm vài vạn nữa.
Ông nội Khương và thầy Quan cưỡi xe đạp, bà nội Khương và Tiểu Đồ có thêm chiếc tủ quần áo xinh đẹp và bàn trang điểm của riêng mình, trong phòng Tạ Nghiên thì có thêm một giá trưng bày mô hình, mà đống sách vở thư tịch của thầy Quan cũng có thêm cái giá mới, Đại Hoàng được ở cái ổ chó mới xa hoa, Tam Hoa cũng có nhà cây cho mèo của riêng mình…
Tô Hiểu Mạn phát hiện Tạ Minh Đồ không chỉ trang hoàng ở bên ngoài nhà ở, đồng chí Tiểu Đồ cầm tiền còn mua thêm không ít đồ vật cho trong nhà, ông nội Khương và sư phụ Quan đều thích những đồ của người già, Tô Hiểu Mạn cũng thích, vì thế Tạ Minh Đồ lại mua thêm chút đồ sứ, vật trang trí bằng ngọc thạch, giấy và bút mực, từ từ trang trí thêm đồ gia dụng bọn họ mới mua về.
Trên bàn sách dù sao cũng phải bày thêm giấy và bút mực, bình sứ, giá bút, bút lông, ông đựng bút linh tinh để cho văn vẻ, trên tường cũng muốn treo tranh chữ nổi, bằng không thì nào có không khí của một cái tứ hợp viện?
Cái áng sách cũ gì đó, trường kỷ, có thể thêm vào. cũng có một số thứ đồ, làm cho càng có hương vị thêm một chút.
…
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Lúc trước trong đầu Tô Hiểu Mạn cũng không có hình ảnh gì cụ thể, cảm thấy tứ hợp viện không cần trang trí theo phong cách quá tây, trang trí theo kiểu phục cổ một chút, cô miêu tả như vậy, Tạ Minh Đồ đứng ở một bên như suy tư gì mà gật đầu.
“Đều nghe Mạn Mạn hết.”
Tạ Minh Đồ như kỹ sư trang trí trong nhà, lo liệu mua bán các đồ trang trí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-493-do-trang-tri.html.]
Đồ đạc trong nhà càng ngày càng nhiều, lúc Tô Hiểu Mạn thấy hai đứa con đang cầm cái bình sứ nhỏ để chơi đùa, mở miệng nhắc nhở chúng: “Hai con cẩn thận một chút, đừng làm vỡ cái bình rồi bị thương nhé.”
Tạ Nghiên và Tạ Dao gật đầu.
Tô Hiểu Mạn cầm lấy cái bình sứ kia, định đi rót bình nước rồi lấy ít hoa tươi cắm vào đó, cô cúi đầu thoáng nhìn cái bình hoa, đột nhiên cắm thấy hoa văn bề ngoài bình khá là đẹp.
Tô Hiểu Mạn nhìn thật kỹ cái bình sứ trong tay, nghĩ thầm cái bình sứ này làm rất đẹp, nghĩ thầm bình sứ này nung rất đẹp đấy,, nhìn có chút giống như là đồ cổ…
…
Đồ cổ??!!!!!
Tô Hiểu Mạn: “……??!!!”
Không đúng, đây chính là thủ đô mà, nói không chừng có khi nó là đồ cổ thật, rốt cuộc anh Cẩu Tử đào được bảo bối từ chỗ nào đây?
Tô Hiểu Mạn cầm đi cho thầy Quan xem, thầy Quan gật gật đầu, nói đúng là đồ cổ thật.
Tô Hiểu Mạn thấy bộ dáng không kinh ngạc chút nào của bọn họ, cả người chấn động mạnh, đây chính là đồ cổ đó, trong nhà còn có không ít những đồ cổ thật thật giả giả mà Tạ Minh Đồ đào được về.
Chờ tới khi Tạ Minh Đồ tan tầm trở về, Tô Hiểu Mạn chạy nhanh ra hỏi anh: “Những đồ sứ với tranh thi họa trong nhà, anh mua từ chỗ nào về vậy?”
Tạ Minh Đồ nhẹ nhàng đáp một câu: “Chợ đồ cổ.”
“Mua những đồ vật đã lâu năm một chút.”
“Mạn Mạn, em không thích sao? Không phải là em nói muốn mua đồ cũ một chút ư?”
“Anh chọn cho em những thứ có khả năng em thích mua.”
Tô Hiểu Mạn: “...”