Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 448 - Gia Thế Bối Cảnh

Cập nhật lúc: 2024-04-19 22:22:03
Lượt xem: 940

Không phải những người đàn ông miệng ngọt như mật trước đây đều lừa gạt con gái như thế này sao? Chỉ là ngoài mặt giả vờ dịu dàng mà thôi, có khi sau lưng đã mập mờ với vô số người phụ nữ rồi ấy chứ.

Dương Mẫn Thanh thật sự đúng là bị cái gì đó nhập vào người rồi.

“Mẫn Thanh, trước đây cậu đâu phải người như thế này đâu!”

“Hiểu Hiểu, cậu đừng khuyên mình nữa, mình chỉ muốn đi gặp anh ấy một lần để xem xem anh ấy trông như thế nào thôi.” Vẻ mặt của Dương Mẫn Thanh cực kỳ trầm tĩnh, cũng chẳng giống như bị nhập vào người như lời Chu Hiểu Hiểu nói. Thực sự là cô chỉ muốn đi gặp người đàn ông tên “Phong” kia một lần mà thôi.

Cô thực sự cảm thấy vô cùng hứng thú với anh ấy.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

“Mẫn Thanh, sao mình cứ có cảm giác là anh ta lừa gạt cậu ấy. Mình nghe cậu miêu tả mà cứ cảm thấy như anh ta đang lừa cậu vậy.”

“Hay là anh ta cố tình trêu chọc cậu? Lỡ như ngay cả việc gửi nhầm thư lúc trước cũng đều là cố ý thì sao?”

Dương Mẫn Thanh: “Sao anh ấy có thể cố ý lừa mình được? Mình mới là người chủ động muốn gặp mặt chứ có phải anh ấy chủ động tới gặp mình đâu.”

“Anh ấy nói anh ấy vừa mới bị thương nên đanh phải dưỡng bệnh.”

Chu Hiểu Hiểu cảm thấy người đàn ông tên “Phong” này cực kỳ không đáng tin, bèn nhỏ giọng nói: “Chờ tới lúc hai người gặp mặt, có khi ngay cả cái gọi là vừa bị thương kia cũng đều là do anh ta lừa cậu ấy chứ.”

“Cậu đúng là quá ngốc mà! Cậu xem cậu xem, cậu chân thành với anh ta biết bao nhiêu chứ? Cái gì cậu cũng đều nói cho anh ta nghe hết, nhưng còn anh ta thì sao? Ngay cả một tấm ảnh chụp cũng không chịu cho cậu xem. Ai mà biết được chứ, địa chỉ ở trên thư cũng là của người khác, căn bản là không thể tìm thấy người đàn ông tên "Phong" này được.”

“Gia thế bối cảnh của anh ta cũng mơ hồ.”

“Vậy mà cậu còn để tâm tới anh ta nhiều như vậy.”

Dương Mẫn Thanh nhẹ nhàng đáp: “Mình chỉ cảm thấy anh ấy thực sự rất thần bí.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-448-gia-the-boi-canh.html.]

“Lén lén lút lút như vậy, ai mà biết được anh ta là loại người gì cơ chứ.”

Dương Mẫn Thanh lắc lắc đầu, “Mình tin là anh ấy nhất định không phải người xấu. Hơn nữa đây cũng chỉ là một lần gặp mặt mà thôi, sao có thể xảy ra chuyện gì được chứ?”

“Anh ấy cũng không thể làm gì với mình được đâu.”

Chu Hiểu Hiểu: “Mình sợ anh ta sẽ vừa lừa tiền vừa vừa sắc của cậu, thậm chí còn lừa cậu gả cho anh ta nữa.”

Người đàn ông này vừa nghe đã thấy giống như mấy tên đàn ông chuyên bám váy phụ nữ, lúc nào cũng cố ý giả vờ thần bí nhưng thực ra chẳng có bản lĩnh gì cả, suốt ngày chỉ biết ngâm thơ, làm câu đối hoặc kể vài câu chuyện phong hoa tuyết nguyệt để dụ dỗ con gái nhà lành mà thôi.

Cũng chỉ có Dương Mẫn Thanh ngây thơ mới có thể bị anh ta lừa gạt dụ dỗ.

Cô chỉ sợ rằng người này biết thân phận thật sự của Mẫn Thanh nên mới cố ý làm vậy với mục đích tìm một đối tượng có gia thế tốt để lừa kết hôn.

Dương Mẫn Thanh cười cười, lắc đầu: “Mình không dễ lừa gạt như vậy đâu, ít nhất anh ta phải trông đẹp trai chút mới được.”

Dương Mẫn Thanh chỉ tò mò rốt cuộc là người bạn qua thư đã qua lại hai ba năm này trông như thế nào mà thôi. Cô thừa nhận bản thân mình có một chút động tâm với người bạn qua thư tên "Phong" này, thậm chí đã vô số lần ảo tưởng trong đầu về diện mạo của người kia.

Thế nhưng người mà cô ảo tưởng trong đầu kia vẫn luôn không thấy rõ mặt.

Gần đây cha mẹ cô bắt đầu yêu cầu cô xem mắt để kết hôn, luôn giới thiệu cho cô đủ loại kiểu dáng đàn ông. Dương Mẫn Thanh đều không động tâm với mấy người đó, trong lòng vẫn luôn không nhịn được mà nhớ thương người đàn ông kỳ quái tên “Phong” kia.

Ngoài mặt trông anh ấy vẻ giống mấy người bình thường chuyên khoe khoang tài năng nhưng đôi khi lời nói của anh lại cực kỳ thú vị, hoàn toàn không giống với những người làm công tác văn hoá mà cô từng gặp trong thực tế chút nào.

—— anh còn có thể chọc cho cô cười nữa.

Dương Mẫn Thanh cảm thấy anh là một người đàn ông có nội tâm cực kỳ phong phú. Cho dù anh nói bản thân mình bị thương rồi cuộc sống tương lai vô vọng các thứ, thế nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được một loại tích cực hướng về phía trước trong lời nói của anh. Dường như anh hoàn toàn không biết bi thương và tuyệt vọng là gì cả.

Loading...