Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 373 - Vẫn Có Khoảng Cách
Cập nhật lúc: 2024-04-19 14:55:11
Lượt xem: 2,465
Nghe ông nội Khương kể lại những chuyện xưa này, Tô Hiểu Mạn nhịn không được thổn thức ở trong lòng, trong câu chuyện quá khứ kia, giáo viên đúng là nhân vật thừa nhận nhiều áp lực nhất, có những người còn bị học sinh buộc…
Cô nhắm mắt lại, khó có thể tưởng tượng được những hình ảnh thảm thiết đó, Tạ Minh Đồ nắm lấy tay cô, ngay sau đó, nghe được ông nội Khương đổi giọng nói: “Cũng là do cậu ba của Tiểu Đồ thích xem náo nhiệt, tính cách hắn tương đối lười nhác, không hề để bụng tới công việc dạy học, cũng không nghiêm khắc với học sinh, ngày thường không thích quản lý học sinh, nhưng lại chơi với mấy người bạn học không tồi, vốn dĩ việc này cũng không liên quan gì tới hắn ta…”
Tô Hiểu Mạn: “???!!!”
Tạ Minh Đồ: “……”
Ông nội Khương thở dài một hơn, “Có một giáo viên gặp chuyện, cậu ba của Tiểu Đồ liền đi xem náo nhiệt, trận náo nhiệt ngày đó quá lớn, tạo thành sự kiện dẫm đạp lên nhau, cậu ba nó bị người ta làm vướng ngã ở cầu thang, sau đó bị một đám học sinh dẫm cho gãy chân.”
“Sau khi được đưa tới bệnh viện thì cái chân đó không giữ nổi nữa.”
Tô Hiểu Mạn hạn hán lời, cứng họng.
…. Đi hóng chuyện bị người ta dẫm đứt chân.
Đúng là thật xui xẻo.
“Lúc hoàn cảnh nhà họ tạ không được tốt, người một nhà nhà bọn họ mới lên phía bắc cậy nhờ nhà mẹ đẻ bà ngoại nó, nhưng tình trạng nhà mẹ đẻ bà ấy cũng không tốt lắm, trừ bỏ vài căn nhà này còn sót lại thì chẳng còn gì cả.”
“Cậu nhỏ của nó đẻ muộn, không được hưởng thụ cái gì cả, nhưng mà tính tình giản dị, hai vợ chồng làm ở một đơn vị nhà nước, sinh hai đứa con gái, ở nhà đơn vị phân phát, không ở cùng với cậu ba của Tiểu Đồ.”
“Bà ngoại cháu ở cùng với cậu ba, cũng là tạo nghiệt, trước đó bà ngoại cháu gọi điện thoại, nói trong điện thoại là con trai với con dâu bà ấy không hiếu thuận với bà ấy, hôm nay lại có chuyện gì không hài lòng, ngày mai lại có chuyện gì không hài lòng, Tạ Nhã Tri bảo bà dọn ra ngoài, tới bên này để nó chăm sóc bà ấy, nhưng bà ấy lại không lên tiếng, tóm lại là luyến tiếc đứa cháu đích tôn của bà ấy…”
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-373-van-co-khoang-cach.html.]
Nghe ông nội Khương nói, hai vợ chồng Tô Hiểu Mạn hiểu hơn về nhà họ Tạ không ít.
Bọn họ tính toán sau khi tới thủ đô, nhận người nhà đơn giản, nếu mà người tốt thì gần gũi một chút, cảm thấy không tốt, không thân thiết cũng chẳng việc gì, hai căn nhà cách nhau không gần lắm, vẫn có khoảng cách.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Cũng không nghĩ tới trùng hợp như vậy, nhà bà ngoại Tạ Minh Đồ hóa ra lại ở thủ đô, trước kia cũng không nghe ai nói qua, hai người bọn họ không biết, Tô Hiểu Mạn còn tưởng bên đó không có người nhà họ Tạ.
Kết quả Tạ Minh Đồ còn có một nhóm cậu anh chị em họ nữa.
Cũng không nói tới nhà anh, Tô Hiểu Mạn nhớ tới nhà mình cũng có một đám thân thích, niên đại này vẫn chưa có kế hoạch hóa gia đình, nhà ai cũng có vài anh em, thân thích lung tung rối loạn gom lại quá nhiều.
Mấy người anh em họ của Tô Hiểu Mạn cô còn chưa biết hết, cô còn có một bà dì cả và dì út có quan hệ không tốt lắm, người hai nhà không thường lui tới với nhau, mấy anh chị họ nhà dì cả không bao giờ tới nhà cô, cứ như vậy mà chặt đứt liên hệ.
Những thân thích bạn bè này có mối quan hệ thật là phức tạp.
*
Tới ngày mùng ba đó, Tạ Minh Đồ và Tô Hiểu Mạn tạm biệt ông bà nội, bắt xe lửa tới phía bắc, hai người đem theo bao lớn bao nhỏ, trên tay bà nội Khương còn sách theo hai bao nữa, bên trong đều là tâm ý của ông bà nội.
Tạ Minh Đồ mặc một chiếc áo khoác sách đống túi lớn túi nhỏ, cũng không chê mệt, nhưng mà hình tượng quá mức buồn cười.
Dáng người anh cao gầy nên cho dù có mặc áo khoác xanh của lục quân, cũng không có vẻ mập mạp chút nào, thân hình mạnh mẽ đĩnh bạt, nhưng mà trên người anh đeo bao lớn bao nhỏ, đặc biệt là hai cái túi da rắn kia…
Số hành lí anh mang theo còn to hơn thể tích cơ thể anh!
Cả người giống như một cái túi du lịch không nhét nổi đồ, bởi vì quá nhiều đồ vật, khóa kéo cũng không kéo nổi, độ vật rơi ra tứ tung ngang dọc.