Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 169 - Động Không Đáy
Cập nhật lúc: 2024-04-18 18:40:25
Lượt xem: 2,277
Là một con gà đã làm lông và mổ sẵn.
Tô Hiểu Mạn ngây ngẩn cả người: “……”
“Nơi này cách chỗ anh nuôi thả gà xa không?”
“Không xa, Mạn Mạn muốn đến xem thử không?”
Tô Hiểu Mạn lắc đầu, nhớ tới một đường này bọn họ tới như thế nào , không xa trong miệng Tạ Minh Đồ nhất định rất xa, Cô vội phủi bùn đất và lá cây dính trên người Tạ Cẩu Tử, nghĩ thầm trách không được trước đây anh nói ngày nào cũng tắm rửa mà còn lôi thôi thành như vậy, cả ngày chạy loạn ở trên núi , có thể sạch sẽ được hay sao.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
“Chúng ta làm gà nướng hạt dẻ đi!”
Vốn dĩ bọn họ lên trên núi nướng hạt dẻ và cơm lam, hiện tại thế nhưng có nhiều thêm một con gà, vậy làm gà nướng hạt dẻ.
Nguyên nhân Tô Hiểu Mạn không muốn tiện đường đi xem căn cứ nuôi gà của Tạ Minh Đồ cũng là vì thế này, ban ngày cô ngửi thấy hương cơm lam, sâu đói trong bụng bắt đầu quậy phá ầm ĩ, càng miễn bàn hiện tại còn nhiều thêm một con gà.
…… Hiện tại trong ánh mắt của cô cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ nghĩ ăn thịt gà.
Thực mau, hai người đã nấu xong một nồi gà hầm hạt dẻ to, hạt dẻ thơm ngọt cùng thịt gà mê người ở trong nồi không ngừng tỏa ra mùi hương hấp dẫn, hai người bọn họ đều nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng.
Tô Hiểu Mạn trước dùng ống trúc múc non nửa nồi, tính toán mang về nhà cho mẹ ruột, rồi sau đó liền cầm lấy đôi đũa Tạ Minh Đồ làm ngay tại chỗ, ăn uống thỏa thích với nồi thịt gà hầm hạt dẻ trước mắt này.
Miếng thịt gà vô cùng mê người mang theo cả vị ngọt của hạt dẻ, nước thịt đậm đà phong phú, cắn xuống một miếng, thịt gà thơm mềm, ngọt mà không ngấy, hạt dẻ hầm vừa mềm vừa bở, mang theo chút ngọt nhẹ, lại lấy chút nước gà hầm hạt dẻ tưới lên trên cơm lam, mùi thịt cùng mùi cơm lam quả thực là sự phối hợp tuyệt mỹ .
Tô Hiểu Mạn không tự chủ được mà ăn rất nhiều, người đàn ông bên cạnh ăn còn nhiều hơn, hai người thu phục một nồi hạt dẻ hầm gà to cùng hai cân cơm lam, còn ăn hết cả sọt hạt dẻ mang tới để nướng kia.
Tô Hiểu Mạn có một lời khó nói hết mà nhìn Tạ Minh Đồ, đối phương thật đúng là cái bảo tàng, nhưng cái dạ dày này, cũng thực sự là cái động không đáy.
Này ăn cũng quá tài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-169-dong-khong-day.html.]
“Mạn Mạn nấu đồ ăn thật ngon.”
“Minh Đồ, trước kia anh tự nấu thịt gà như thế nào ?” Tô Hiểu Mạn cảm thấy chuyện người này nuôi gà hẳn cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai, cô đoán rằng ngẫu nhiên anh cũng sẽ g.i.ế.c gà ăn cho no bụng.
Tạ Minh Đồ do dự một chút, “Cho nước và muối vào nấu.”
Tô Hiểu Mạn: “Anh không bỏ chút gừng băm và hành vào sao?”
Tạ Minh Đồ: “?”
Tô Hiểu Mạn nghĩ thầm người này thật đúng là phí phạm của trời, trước kia mặc kệ là đối với nơi ở hay là đối với thức ăn đưa vào miệng cũng chẳng có tí ý muốn thay đổi nào cả, mỗi ngày đều sống rất qua loa.
Như vậy là không được.
“Về sau em sẽ nấu càng nhiều món ngon hơn cho anh ăn.” Tô Hiểu Mạn vỗ vỗ bờ vai của anh.
Tạ Minh Đồ cười gật gật đầu.
Loại cảm giác hai người vụng trộm này vô cùng không tồi, Tô Hiểu Mạn cười ôm cổ Tạ Minh Đồ, nhanh chóng hôn một cái lên mặt anh.
Quả nhiên, không cần miêu tả quá nhiều, Tạ Minh Đồ bị cô hôn một cái thì vừa kích động vừa vui vẻ.
Người đàn ông này thật sự rất dễ dàng thỏa mãn, cho dù chỉ là một cái thơm lên mặt vô cùng đơn giản, anh cũng sẽ vui vẻ tới phát điên.
Hy vọng về sau anh vẫn sẽ ngây thơ và biết đủ như vậy.
Tô Hiểu Mạn cũng không biết Tạ Minh Đồ có hiểu chuyện đó giữa nam và nữ hay là không, rốt cuộc hiện tại tin tức cũng không phát triển như xã hội hiện đại , đương nhiên, cô cũng sẽ không chủ động đi tìm tòi nghiên cứu đáp án, hiện tại hai người bọn họ, cứ nắm tay nhau như vậy hôn nhẹ trên gương mặt như vậy là được.
Để Tạ Minh Đồ thu dọn đồ đạc ở bên suối ,Tô Hiểu Mạn đi xung quanh hái rau dại, vất vả lắm mới đi tới chỗ xa như vậy, những nơi gần trong thôn thì rau dại bị mọi người hái rết rồi, nhưng cũng sẽ không đi tới nơi xa như vậy, Tô Hiểu Mạn lập tức hái được hơn nửa sọt, cô cũng hái được thêm vài chùm nho dại.