Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 922

Cập nhật lúc: 2024-10-24 18:33:45
Lượt xem: 45

Tống Thanh Kỳ không hề khách sáo, cười ha ha rồi nói: “Anh à, hai đứa nhóc nhà em không thích đọc sách, nhưng mà anh đấy, anh thật sự không định kết hôn à?"

Nói theo cách của mẹ thì là bị hủy dung nên váng đầu, nhưng dung mạo của anh trai anh ta cũng đã khôi phục rồi, chẳng lẽ là vì có bóng ma tâm lý? Tống Thanh Nguyên liếc anh ta một cái, cũng không nói gì cả, bây giờ anh ta nuôi dạy được một Tống Bối Bối là đủ rồi, anh ta không nghĩ tới chuyện kết hôn. Mà phía bên này, Tống Bối Bối còn đang gọi điện thoại về cho em trai, khen cậu một hồi lâu.

Tống Đoàn Đoàn thật sự cảm nhận được cảm giác bước tới đỉnh cao của cuộc đời, nhưng cậu vẫn không quên nhắc nhở: “Chị à, quân đội nguy hiểm, chị phải giữ an toàn đấy.”

Tống Bối Bối gần như tràn đầy tự tin: “Chị thế này, có mấy người có thể đánh thắng được chị? Nhưng mà em đấy Đoàn Đoàn, đừng có chỉ biết đọc sách rồi biến thành một con mọt sách, cũng đừng quên mất mấy món võ.”

Tống Bối Bối: “Em nói xem, nếu có một ngày em gặp nguy hiểm mà còn phải để chị tới cứu thì có phải là mất mặt lắm không?"

Tống Đoàn Đoàn: ? Quả nhiên vừa rồi việc cậu cảm thấy chị cả thật tốt chỉ là ảo giác.

Phía bên này, buổi tối Tống Văn Cảnh về nhà biết được tin tức con trai trở thành thủ khoa khối khoa học tự nhiên, vậy mà anh lại không khen ngợi con trai mà ôm vợ thân mật tới tận đêm khuya.

Cả buổi tối không ngủ được, cứ thế nhìn cô cười.

Diệp Mạn Tình: ?

"Anh ba, anh sẽ không vui tới mức hóa ngốc luôn đấy chứ?”

Tống Văn Cảnh lại hôn vợ mấy cái rồi mới nói: “Vợ à, anh vui lắm, cảm ơn em đã nuôi dạy con tốt như vậy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-922.html.]

Cuộc đời của một người đàn ông cần cái gì, khi còn nhỏ được cha mẹ yêu thương, từ thiếu niên đến trung niên có cơ hội thăng tiến trong công việc, còn chọn được một người bạn đời phù hợp. Nếu vợ có thể quản lý tốt việc gia đình và con cái, đến tuổi trung niên, con trai con gái còn có tham vọng, đây quả thật là chuyện tốt trên thế giới.

Anh đều gặp được những may mắn ấy, bởi vậy nên đêm hôm đó, sự nhiệt tình của người đàn ông gần như khiến Diệp Mạn Tinh suýt chút nữa đá anh xuống giường.

Một người đàn ông vốn có tinh lực tốt đã đủ mệt rồi, một người đàn ông cực kỳ vui sướng lại càng khiến người ta khó nuốt hơn.

Mấy ngày sau, cuối cùng Diệp Mạn Tinh cũng tham gia cuộc phỏng vấn thủ khoa kỳ thi đại học cùng con trai, nhưng cô chỉ tiếp nhận cuộc phỏng vấn dành cho cha mẹ thủ khoa.

Hình như năm đó cả nhà đều được phỏng vấn, Tống Văn Cảnh cũng xuất hiện trên TV vài lần, còn trùng hợp bị Trần Kiêu Kiêu nhìn thấy.

Cuộc hôn nhân giữa Trần Kiều Kiều và sư đoàn trưởng Vương không kéo dài lâu, cuối cùng, vì mấy đứa con, cô ta lại tái hôn với chồng cũ.

Bây giờ cô ta đã từ bỏ công việc giáo viên, lựa chọn về nhà xây dựng sự nghiệp, kinh doanh vài quán ăn, mặc dù có hơi kém Đào Vị Cư của Diệp Mạn Tinh nhưng cũng xem như có chút danh tiếng trong tỉnh.

Mặc dù mấy năm nay cuộc sống của cô ta diễn ra suôn sẻ, nhưng tới khi cô ta vô tình hình thấy bóng hình quen thuộc trên TV, cô ta vẫn sửng sốt. Bởi vì người xuất hiện trên bản tin buổi tối không phải là trung đoàn trưởng trúc mã mà cô ta quen thuộc thì là ai?

Trần Kiều Kiều sửng sốt, cô ta chưa từng nghĩ rằng trung đoàn trưởng trúc mã sẽ thăng chức nhanh như vậy, khi nấu mì, động tác cũng chậm lại.

Có khách hàng thấy vậy, thế là thúc giục cô ta nhanh tay lên: “Bà chủ à, nhanh tay lên chứ, cô đang nhìn cái gì vậy?”

Trần Kiều Kiều nhanh chóng bảo phục vụ nấu mì cho mấy khách hàng, còn cô ta cầm điều khiển từ xa chuyển sang đài khác, kết quả là lướt đến đâu cũng thấy tin tức phỏng vấn trạng nguyên. Người dẫn chương trình: “Chúc mừng thủ khoa khối khoa học tự nhiên của tỉnh Quảng Đông chúng ta, bạn hãy cho chúng tôi biết phương pháp học tập của bạn đi, bạn có phương pháp học tập đặc biệt nào để thi được thủ khoa không?"

DTV

Trần Kiều Kiều nhìn thủ khoa kia, vẫn luôn cảm thấy người này có hơi quen mắt, thậm chí diện mạo cũng quen mắt, đẹp tới mức thân thuộc.

Loading...