Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 914

Cập nhật lúc: 2024-10-24 18:33:33
Lượt xem: 41

Diệp Mạn Tinh xoa xoa đâu hai đứa nhỏ, ôm chặt bọn nó vào lòng: “Cha nói đúng, nếu cha ở đó, chắc chắn cha sẽ bảo vệ các con thật tốt."

Bây giờ những người đứng đằng sau đêu đã bị bắt, hai đứa nhỏ đều rất vui.

Không lâu sau, Tống Văn Cảnh đến nói rằng bên ngoài gọi đi ăn cơm chiều.

Diệp Mạn Tinh vừa ra khỏi khu biệt thự, trùng hợp gặp được Tân Lâm nên nói thêm vài câu.

Tân Lâm nói: “Nếu cô không ly hôn thì cũng không cần lập khế ước đâu. Con người cũng chỉ có mấy chục năm thôi, nếu cậu ấy thật sự yêu cô, cũng sẽ không lập khế ước với cô.”

Thật ra Diệp Mạn Tình đã từng nhắc tới, nhưng người đàn ông thật sự không chủ động nói về chuyện lập khế ước.

Nhưng khi cô ra khỏi không gian, Tân Lâm nhắc tới chuyện không biết vì sao bọn họ lại bị tách một hồn đi vào luân hồi, và cả việc cô cần phải chuẩn bị cho lôi kiếp sau này mới để cho cô ra khỏi không gian.

Đêm 30 phải đón giao thừa, bữa tối hôm đó, hai người đón giao thừa xong, người đàn ông chỉ ôm cô ngủ chứ không thân mật gì cả.

Lúc nửa đêm, Tống Văn Cảnh ngủ mê man, như thể thật sự bước vào một thế giới vô cùng phồn hoa.

Đây là một căn phòng của phụ nữ, vô cùng xa hoa.

Anh bỗng nghe thấy tiếng của vợ mình: “Cô ấy là một yêu tinh nhỏ thích gây chuyện, là người vợ c.h.ế.t sớm ư?”

Tống Văn Cảnh nhìn kỹ hơn mới phát hiện vợ mình đang đọc một quyển tiểu thuyết, anh nhìn kỹ mới phát hiện nam chính trong tiểu thuyết tên là Tống Văn Cảnh.

Mà nữ chính là một người sống lại, tên là Trần Kiều Kiều. Còn tên của vợ anh vậy mà lại là tên của người vợ đầu đã mất từ lâu của nam chính trong tiểu thuyết?

Tống Văn Cảnh: ?

Tống Văn Cảnh thầm nghĩ: Vậy nên đây là lý do lúc đầu vợ anh muốn ly hôn ư? Có lẽ đêm nay mơ quá nhiều, sau đó Tống Văn Cảnh cảm thấy như mình ngủ thiếp đi một lúc đã chuyển sang cảnh khác.

Bên cạnh hình như có người đang gọi anh: “Trung đoàn trưởng Tống, chị dâu mất tích rồi.”

Tống Văn Cảnh thầm nghĩ: Sao lúc này còn có người gọi anh là trung đoàn trưởng Tống nhỉ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-914.html.]

Theo giọng nói của người trong mơ, anh đi tới một nơi rất xa, chỉ là vừa mới đến nơi, anh đã nghe thấy tiếng sấm sét ầm ầm.

Nhìn thấy vợ mình ở cách đó không xa, Tống Văn Cảnh gọi to một tiếng vợ ơi từ xa, còn chưa kịp chạy tới nơi đã trơ mắt nhìn thấy tiếng sấm âm vang đánh vào người vợ mình.

Tống Văn Cảnh kêu to: “Vợ ơi, mau tránh ra."

Vợ anh không né tránh, sét đánh trên người vợ anh, anh lập tức nhìn thấy vợ mình đẩy Tân Lâm ra, ô tô phóng nhanh tới, cuối cùng, dưới bầu trời đây tia máu, anh nhìn thấy vợ mình ngã vào lòng Tân Lâm.

DTV

Trong lúc nguy hiểm, dù anh có chạy nhanh thế nào cũng không có tác dụng, khi Tống Văn Cảnh nhìn thấy vợ mình nằm trong vòng tay của Tân Lâm, khóe mắt anh có chất lỏng gì đó chảy ra.

Tống Văn Cảnh gọi một tiếng: “Vợ à, em đừng chết."

Sau đó, anh nhìn thấy mình lại quay về nhà, rồi lại nghe thấy có người khuyên anh tái hôn.

Trong giấc mơ, Tống Văn Cảnh dùng góc nhìn của người ngoài cuộc nhìn thấy cả cuộc đời của các con. Cuối cùng, anh nhìn thấy con mình bị bắt, mặc dù cuối cùng anh đã bắt hết nhà họ Lý, anh vẫn cảm thấy lồng n.g.ự.c đau nhói.

Vợ anh không hề tồn tại trong tương lai của anh, anh cảm thấy vô cùng xa lạ.

Anh nhìn thấy trong giấc mơ, mình như một cái xác không hồn, anh nghĩ, nếu quãng đời còn lại của anh không có vợ thì cô đơn biết bao.

"Anh ba, anh ba."

Diệp Mạn Tỉnh ngủ đến nửa đêm mới phát hiện người đàn ông mồ hôi đầm đìa, anh gặp ác mộng gì sao?

Tống Văn Cảnh vừa tỉnh lại mới phát hiện vợ mình vẫn còn sống, anh lập tức ôm chặt vợ.

Lực tay của anh dần tăng lên: “Vợ ơi, không có gì quý giá hơn việc em vẫn còn sống khỏe mạnh.”

Diệp Mạn Tinh: ?

“Không phải em vẫn đang khỏe mạnh đấy thôi?”

Tống Văn Cảnh ôm người phụ nữ vào lòng, cảm nhận được sự tồn tại của cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Anh cúi đầu hôn cô rồi mới hỏi: “Vợ ơi, con người thật sự có luân hồi sao?"

Loading...