Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 912
Cập nhật lúc: 2024-10-24 18:33:30
Lượt xem: 39
Diệp Mạn Tình: Cô bày tỏ mình hoàn toàn không biết gì cả.
“Lúc ấy cha con nói thế nào?” Lúc này cô chắc chắn sẽ không phải đối người đàn ông, vậy còn chuyện gì mà cô không biết đây?
Tống Hoan Hoan: “Cha chỉ nói sự tồn tại của cha là để thế giới này ít đi người như bọn con.”
Diệp Mạn Tinh đi qua hỏi con gái nhỏ: “Còn gì nữa không?"
Giọng nói của mẹ thật sự quá dịu dàng, cô bé không hề đề phòng, nói tiếp.
“Cha nói, nếu kiếp trước có nhiều người giống như bọn họ tồn tại hơn thì đã có thể cứu được bọn con, cha sẽ vô cùng biết ơn.” Dừng một chút, cô bé còn nói tiếp những gì cha mình đã nói sau đó: “Cha còn nói, nếu bọn họ làm nhiều hơn, thì những bi kịch như của chúng ta sẽ ít xảy ra hơn.”
Diệp Mạn Tinh nghe vậy, trái tim đập thình thịch, cô khen một câu: “Cha nói không sai.”
Diệp Mạn Tình: “Chỉ là kiếp trước mà bọn con nói là thế nào?”
Kiếp trước này là ý mà cô hiểu ư? Cặp trai gái của cô, sống lại?
Tống Đoàn Đoàn ở bên cạnh liên tục nháy mắt, nhưng không có tác dụng gì.
Tống Hoan Hoan vội vàng che miệng lại, biết mình vừa nói hớ: “Cha nói không được nói với mẹ."
Tống Bình Bình càng cùng đường hơn, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy cha ở cửa, cậu bé lập tức nhấc chân chạy trốn.
Diệp Mạn Tinh đi đến cổng lớn, gọi to: “Tống Bình Bình, con đứng lại đó cho mẹ."
Tống Bối Bối vừa mới chơi trò đóng vai với bạn bè, vừa về đến nhà đã thấy em trai bị mẹ dạy dỗ, con bé cười nói: “Chị đã nói với em rồi, trước mặt mẹ nói ít thôi, thấy chưa, lòi đuôi rồi chứ gì?" Diệp Mạn Tinh cầm bút lông đuổi theo ra ngoài, chỉ vào Bối Bối: “Mau bắt nó lại cho mẹ, bọn con có muốn ăn đồ ăn ngon không?"
Vừa nghe thấy đồ ăn ngon, Tống Bối Bối lập tức tóm người lại.
Diệp Mạn Tinh gọi mấy đứa nhỏ tới, còn liếc nhìn người đàn ông vẫn luôn đứng ở cửa nhìn cô với ánh mắt cưng chiều.
Cô cũng không hỏi người đàn ông, mà để mấy đứa nhỏ kia khai ra: “Nói mẹ nghe xem nào, rốt cuộc những lời bọn con vừa nói có ý gì?"
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-912.html.]
Tống Bối Bối, Tống Đoàn Đoàn: “Cha đã dặn là không được nói.”
Tống Bình Bình, Tống Hoan Hoan: "Bọn con tuyệt đối không thể nói."
Diệp Mạn Tinh: ?
Cô vào phòng một chuyến, thực tế là hái vài chùm nho trong không gian, còn cầm theo hai bình rượu trái cây đi ra, trực tiếp đặt lên chiếc ghế trong nhà chính. Cô dụ dỗ: “Ai nói thì quả đào này là của người đó.”
“Đây là quả nho, đây là cam.” Cô nghe thấy rõ tiếng nuốt nước miếng của mấy đứa, nói tiếp: “Ai nói thì bình rượu này sẽ thuộc về người đó.”
Tống Bối Bối, Tống Đoàn Đoàn: ??
Bình Bình, Hoan Hoan: ?? Mẹ chơi xấu thật đấy! Diệp Mạn Tinh nhìn thoáng qua người đàn ông, người đàn ông lại đi tới nắm lấy tay cô, dịu giọng nói: “Muốn biết gì thì anh nói cho em. Nhưng rượu phải để cho anh."
Bối Bối, Đoàn Đoàn, Bình Bình, Hoan Hoan: ?? Cha còn chơi xấu hơn!
Diệp Mạn Tinh véo eo anh: “Anh muốn ăn thì em không cho anh ăn được chắc, để bọn nó nói.”
Tống Bình Bình nghe thấy tiếng nuốt nước miếng của mình, cậu bé là một đứa tham ăn mà. Tống Bối Bối hỏi: “Mẹ, con nói là được chứ gì?” Con bé chẳng quan tâm tới những chuyện khác, trong lòng con bé, mẹ luôn là người đáng tin.
Con bé cũng không giấu được bí mật lớn đến vậy.
Tống Bình Bình cẩn thận nhìn cha, thấy cha gật đầu với mình, cậu bé lập tức giành lấy rượu trái cây, nói: "Con nói ạ.”
Dừng một chút, cậu bé nhìn hoàn cảnh hiện tại, hỏi: “Nhưng mà, nói luôn ở đây ạ? Hình như đây không phải là chỗ thích hợp đâu.”
Diệp Mạn Tinh nhìn người đàn ông rồi lại nhìn mấy đứa nhỏ, nói: “Vậy thì vào trong phòng rồi nói."
Sau khi vào phòng, Diệp Mạn Tinh lập tức nói với đám trẻ rằng cô dẫn bọn nó tới một nơi, nhưng phải giữ bí mật, nếu không mẹ sẽ gặp nguy hiểm.
Đám nhỏ gật đầu, Diệp Mạn Tinh trực tiếp dẫn bọn nó vào không gian.
Trong số mấy đứa nhỏ, ngoại trừ Bối Bối, những đứa còn lại đêu mang dòng m.á.u của hoa đào tinh, sau này chắc chắn phải vào không gian, nếu không gặp phải lôi kiếp thì sẽ biến thành kẻ ngốc mất.