Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 862
Cập nhật lúc: 2024-10-24 10:25:54
Lượt xem: 20
Bác cả Tống: "Văn Cảnh trở về nói vậy, chắc là không phải giả."
Ông ấy lại nghĩ đến lý lịch nhập ngũ của đứa cháu trai này, thần thoại mười mấy năm qua không một lân thất bại, lân nào cũng là công đâu công hạng nhất, năng lực này quả thật không tầm thường.
Sau khi hết khiếp sợ, Tống Thanh Kỳ chỉ biết nói một câu "Phục", anh ba của anh ta thật biến thái, anh ta tự lẩm bẩm: "Anh ấy làm thế nào mà làm được vậy?"
Bác cả Tống lắc đâu, dừng một lát mới nói: "Người có thiên phú như anh cả con còn bị khoét bót hủy hoại dung nhan, chắc là thằng bé cũng không tốt hơn bao nhiêu, nhất định là đã phải chịu gian khổ."
"Trở về còn bị lạc mất con, ai đau khổ hơn thằng bé được?"
DTV
Nói đến đây bác cả Tống lại gọi mấy cuộc điện thoại, đều là để mọi người giúp đỡ tìm cặp sinh đôi.
Trái lại sau khi bác gái Tống bình tĩnh lại thì lau nước mắt hỏi: "Vậy ai đi cứu Thanh Nguyên?"
Bác cả Tống dừng một lát mới nói: "Nếu thằng cả Thanh Nguyên đã có tin tức, vậy thì chắc là cũng có tin tức của thằng ba Tống Thanh Văn rồi, lân này em tư lại là tổ trưởng của tổ hành động đặc biệt, chắc chắn em tư sẽ đi."
"Còn bên phía chúng ta thì để Thanh Lâm và Thanh Kỳ cùng đi hết đi."
Vừa nghe thấy lời này, nước mắt của bác gái Tống mới ngừng một chút: "Ừ được, cứ để thằng hai và thằng tư cùng đi đi, nhất định phải cứu anh của hai đứa nó về."
Lúc nói chuyện vành mắt của bà ấy đã đỏ cả lên, đã bao nhiêu năm rồi, cuối cùng cũng có tin tức của Tống Thanh Nguyên, bà ấy không kích động sao được?
Cuối tháng sáu ở thành phố Nam vốn nên là lúc mặt trời chói chang nhưng không ngờ nơi đây lại đổ mưa rào, trái lại đã làm dịu bớt cái nóng bức mấy ngày liên tiếp.
Diệp Mạn Tinh có không gian trên người, lân này mới đúng nghĩa là cô đi ra ngoài một mình, chi phí ăn mặc của cô đều có ở trong không gian, lân này đã thật sự làm được cái gọi là hành lý gọn nhẹ tay không đi tới thành phố Nam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-862.html.]
Có lẽ là biết biên giới Tây Nam khá nóng bức nên cô mặc một bộ đồ thể thao mỏng nhẹ, một đôi giày thể thao để tiện đi đường, tóc cũng búi thành củ tỏi, cả người có một loại sạch sẽ thoải mái không nói nên lời.
Lúc Đào Gia nhìn thấy cô còn nhìn chằm chằm một lúc lâu, cặp mắt phượng kia híp thành một đường thẳng, bên trong ẩn chứa cảm xúc phức tạp.
Tóm lại Diệp Mạn Tinh nhìn không ra, cô vừa thấy Đào Gia đã hỏi: "Sao lại nhìn tôi như vậy? Bối Bối Đoàn Đoàn đâu?" Hôm nay Đào Gia mặc một bộ quần áo thể thao màu đen, tóc ngắn hơi rối phản chiếu gương mặt như ngọc của anh ta càng thêm diêm dúa.
Ầm một tiếng, trời còn có sấm, Diệp Mạn Tinh cảm thấy thời tiết này thật sự có chút kỳ lạ.
Đào Gia bỗng nhiên đi về phía cô rồi che ô giúp cô, sau đó đi thẳng đến bãi đỗ xe ở bên ngoài nhà ga. Sau khi nghe thấy lời của cô, không ngờ anh ta lại trả lời Diệp Mạn Tinh một câu: "Cô xinh."
Diệp Mạn Tinh: ?
Nếu là người khác cô còn có thể coi như nói đùa, nhưng lời do hoa đồng hành của cô nói ra, chứng tỏ anh ta đang chân thành phát biểu cảm nhận của mình.
Diệp Mạn Tinh lại cúi đầu liếc nhìn trang phục của mình, trang phục đơn giản, tóc búi, giày thể thao quần áo thể thao, ngoài khuôn mặt ra thì thật sự không thể nói là xinh hơn ngày thường.
Bình thường người này chẳng mấy khi khen cô, lân này nhìn thấy kiểu tóc đáng yêu này lại nói cô xinh?
Diệp Mạn Tinh không hề biết rằng trang phục của cô hôm nay càng có vẻ thanh xuân đơn thuần, thậm chí còn có một chút yêu kiều của con gái, đây chính là loại hơi thở khi cô chưa lấy chồng.
Sau khi Diệp Mạn Tinh lấy chồng, cách ăn mặc đều là b.í.m tóc hai bên hoặc là tóc búi tinh xảo, ở công ty càng là cách ăn mặc già dặn, những kiểu đó đều không phải là dáng vẻ mà Đào Gia quen thuộc.
Cô ăn mặc như vậy thật sự rất hợp ý Đào Gia, lúc giúp cô lên xe cũng cực kỳ cẩn thận.
Diệp Mạn Tinh: ?
Lúc lái xe lên núi, Đào Gia dẫn cô đi ăn một bữa ngon trước rồi mới đi lên núi.