Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 829
Cập nhật lúc: 2024-10-24 10:24:17
Lượt xem: 25
Nhưng mà đây là sự thật.Dường như trông thấy cô do dự, Đào Gia lại bổ sung thêm một câu:
“Nếu cô thích mang thai long phượng, vậy thì chúng ta cũng mang thai long phượng đi.”
Cuối cùng Diệp Mạn Tinh cũng nói chuyện, cô nhìn anh ta chân thành nói:
“Hoa Phong Gia, tôi là tôi, con là con, bọn chúng không thể nào ở ẩn.”
Diệp Mạn Tinh:
“Hơn nữa tôi còn muốn đi tìm bản thể gỗ đào, còn có rất nhiều chuyện cần làm."
“Chỉ cần cô ly hôn, tôi lập tức dẫn cô đi tìm.”
Đào Gia dập tắt tàn thuốc, nhìn cô rồi mới nói ra câu này.
Diệp Mạn Tinh: ? Cái nút thắt này không thể vượt qua được rồi.
Cô cũng không hiểu tại sao anh ta cứ muốn cô phải ly hôn. Diệp Mạn Cảnh lắc đầu:
DTV
“Chỉ sợ tạm thời thì không được.”
Đào Gia tức giận đến đỏ cả mắt, anh ta chỉ vào đâu mình:
"Bọn họ rất lợi hại đấy, cô nhìn xem, ngay cả tôi cũng bị thương, chồng cô thì có tác dụng gì?"
Hai bông hoa lập tức nhắm vào vấn đề này, nói cả buổi cũng không xong được.
Diệp Mạn Tinh cũng không mong đợi sẽ thuyết phục được anh ta.
Đào Gia nói không được cũng không buông tha cho cô, cuối cùng hai hoa rơi vào bế tắc. Diệp Mạn Tỉnh cởi mở, đơn giản nói:
"Vậy tôi không quay về thì tôi có thể gọi điện thoại được không?"
Đào Gia:
"Được rồi, tôi sẽ sắp xếp phòng cho cô. Cô muốn ở bao lâu cũng được."
"Tuy tôi sẽ cho cô thời gian suy nghĩ, trước sau gì chúng ta cũng phải đối phó với bọn họ, hai chúng ta nhất định phải hợp thể, chồng cô có thể chịu đựng được bao lâu?"
Đào Gia còn đặc biệt ngượng ngùng nói:
"Cô nói xem hắn có thể chịu được hoa đồng hành hay không? Hoa đồng hành là bạn đồng hành, nếu tách ra, chúng ta sẽ chết. Không biết hắn có thể chịu đựng được điều này không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-829.html.]
Diệp Mạn Tinh: ?
Cùng lúc đó, tại văn phòng của Ngọc Chi Lâm, Tân Lâm ở văn phòng làm việc tăng ca đến tận chín giờ tối, người hộ tống cuối cùng cũng trở về. Trợ lý Đỗ Thành đi tới nói:
“Cậu cả, từ khi sau cô Diệp đến biệt thự Hương Sơn gặp bạn học Đào kia tới giờ vẫn chưa thấy ra ngoài.”
Bình thường Tân Lâm không quan tâm chuyện gì hết, cực kỳ lãnh đạm, vừa chợp mắt một lát liên phát hiện có hình ảnh gì đó nhảy ra.
Vừa nghe được lời nói của Đỗ Thành, anh ta xoa xoa lông mày, chờ cơn đau đâu dịu đi một chút, anh ta kinh ngạc phát hiện, lần này sau khi chặn được sấm sét, những hình ảnh mà anh ta trông thấy trước kia dường như bây giờ hiện ra càng ngày càng rõ hơn.
Tân Lâm còn thiếu thứ gì đó kích thích, không hiểu cái này lắm nên đã nhờ trợ lý sắp xếp một chuyến xe.
Tân Lâm:
“Đi sắp xếp xe đi.”
Đô Thành:?
"Cậu cả, giờ cũng đã hơi muộn rồi, còn đi nữa sao?"
Kỳ thật anh ta cho rằng có lẽ là không có gì, dù sao cô Diệp và bạn học Đào đều là học sinh Hoa Thanh, hai người vẫn là có quan hệ sư huynh muội.
Dù cho cậu bạn học Đào này có gan lớn đến đâu thì cũng không thể nào làm điều gì phạm tội được.
Tuy nhiên bạn học Đào chưa bao giờ thân thiết với các bạn cùng lớp, tại sao lại giữ cô Diệp lại?
"Có muốn tôi nói lại lần thứ hai không?"
Tân Lâm lại đeo kính gọng vàng lên, vừa nói vừa cầm bộ vest xám bên cạnh lên mặc vào, chuẩn bị ra ngoài.
Đô Thành gật đầu khuyên nhủ:
"Cậu cả, chúng tôi đi là được rồi. Anh đã bị thương mấy lần, nên cẩn thận hơn một chút, nếu không phu nhân và Tân Sinh sẽ lo lắng."
Đô Thành muốn khuyên thêm hai câu, nhưng ánh mắt của cậu cả lại khiến anh ta cảm thấy tim đập nhanh.
Lời khuyên này cũng không thể nói rồi, tuy nhiên tại sao cô Diệp kia có thể khiến cậu cả luôn không để tâm tới phụ nữ của bọn họ lại trở nên quan tâm tới chuyện của cô như thế?
Nhưng nói lại, Tân Sinh đã thúc giục cậu cả kết hôn nhiều lần nhưng cậu cả vẫn luôn thờ cơ, phải làm sao bây giờ?
Tại biệt thự Hương Sơn, Diệp Mạn Tinh cuối cùng cũng nhìn thấy Bối Bối, Đoàn Đoàn.
Hai tiểu gia hỏa chơi mệt rồi, trông thấy mẹ tới, hai cái bánh bao mới thở phào nhẹ nhõm, ngủ say sưa. Cô dỗ hai đứa nhỏ đi ngủ, bản thân cô cũng mệt mỏi, trong biệt thự này có rất nhiều người hầu hạ cô, so với nhà cô thì thoải mái hơn nhiều.