Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 807

Cập nhật lúc: 2024-10-23 22:30:07
Lượt xem: 36

Đoàn Đoàn rốt cuộc vẫn không yên tâm, cũng không biết cậu bé đã nói gì đó, Thẩm Nhuyễn Linh bị làm cho tức giận, nhưng cuối cùng vẫn đồng ý đưa bọn chúng đi một chuyến, hơn nữa còn thông báo cho mẹ Tống một tiếng và nhận được sự đồng ý của bà ấy mới rời đi.

Không ai ngờ rằng vừa lái chiếc xe jeep của gia đình ra khỏi ngõ đã đụng phải Tống Thanh Lâm đang hút thuốc ở góc đường.

Tống Đoàn Đoàn thật sự quá bất ngờ, yêu cầu vệ sĩ lái xe dừng lại.

Tống Thanh Lâm vứt tàn thuốc trên tay xuống, cực kỳ cạn lời nói:

“Các cháu thật sự ra đây rồi, khi cha các cháu đã bảo bác ta tới nơi này cản người, bác còn chưa tin cơ đấy.”

Kết quả, bị vả mặt có hơi đau. Mấy cái bánh bao nhỏ còn ngạc nhiên hơn cả bác hai, chúng đều ngây người, bọn họ không ngờ hành động của mình đều được cha tính toán từ trước.

Mấy đứa nhỏ muốn đi cứu mẹ, Tống Thanh Lâm nhếch môi bảo mấy đứa cháu mình lên xe, rồi tự mình lái xe đến kiểm tra một chút và sẽ quay lại ngay sau đó.

Nếu không thì sẽ lập tức đưa bọn chúng trở về, sau khi hai cặp sinh đôi đồng ý rồi anh ấy mới khởi động xe.

Biệt thự Hương Sơn, nửa đêm có tiếng gõ cửa phòng “rầm rầm rầm” vang dội, Đào Gia tức giận đến nổi muốn đánh người:

“Cút.”

Quản gia đứng bên ngoài nói thật cẩn thận:

DTV

“Cậu chủ, đêm nay thời tiết sấm sét ầm ầm, người canh gác ở cửa đã phát hiện cô Diệp đã đi ra ngoài.”

Nghe thấy cái tên này, Đào Gia xoa xoa giữa mày, chán ghét nói:

“Ai đi cùng cô ấy? Hơn nửa đêm rồi còn ra ngoài, bị điên hả?”

Quản gia:? Câu này ông ta không dám trả lời.

Quản gia ngập ngừng một chút mới nói:

“Cô Diệp đi cùng chồng, có cả giám đốc Tân cũng đi theo."

Đào Gia lập tức ngồi dậy, bộ đồ ngủ với chất liệu lụa cao cấp khiến làn da như ngọc của anh càng trắng hơn. Đào Gia suýt chút nữa bị sặc:

“Ý ông là Tân Lâm?”

Anh ta muốn mắng một câu đồ ngốc, nhưng ngẫm lại lại thấy không đúng, bèn rút lại những lời này.

“Đi thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-807.html.]

Anh ta mặc quần áo vào.

Quản gia: “Đi đâu?”

Quản gia hoàn toàn bối rối, vừa hỏi câu này xong đã nghe cậu chủ nói:

“Bọn họ đi đâu thì đi đó."

Bên này, sau khi Đào Gia bảo người lái xe đuổi kịp bên kia, phát hiện ra xe của bọn họ vừa lái đến chân núi, liếc mắt một cái đã thấy Tân Lâm bước xuống xe và đi lên đó.

Có người canh giữ lối vào, nói rằng tình hình trên núi rất đặc biệt, không cho bất cứ ai tùy ý đi lên. Quản gia hỏi:

“Chúng ta có lên không?"

Đào Gia:

“Không cần, cứ ở đây chờ xem.”

Đào Gia ngồi trong xe nhìn về hướng trên núi, anh ta vẫn có thể nhìn thấy sấm sét đang giáng xuống âm ầm trên đó giữa đêm tối, trong thời tiết như vậy, ai lại lên trên núi chịu tội chứ?

Nhưng anh ta lại nói quản gia sai hai vệ sĩ đi lên núi nhìn xem, rồi sau đó ngắt một nhánh mạn đà la màu đen cạnh đó, không nhịn được châm một điếu thuốc, rồi nhìn chằm chằm vào cơn giông bão ngoài trời.

“Cậu chủ, sấm sét lớn quá.”

Quản gia tặc lưỡi. Ngay từ đầu Đào Gia cũng chưa để ý, chỉ là, bỗng nhiên một tiếng nổ vang lên, cảm giác như trời sắp sập xuống vậy. Anh ta vứt điếu thuốc đi, trầm ngâm nhìn mãi phía trên đó như có suy tư gì.

Ầm ầm ầm.

Trên đỉnh núi ngoại ô phía Tây, sau khi Diệp Mạn Tình một mình chuẩn bị trận pháp và những con rối bằng gỗ đào xong, ba tiếng nổ vang cùng một lúc ập về phía cô.

Phù.

Diệp Mạn Tinh rên lên một tiếng, bị đợt sét này đánh vào làm cho cô hơi ngây người, thế này cũng quá độc ác rồi.

Chẳng lẽ bởi vì lân đâu tiên cô đã gian lận, cho nên lôi gia tức tối sao? Thực sự phải mất ba đòn mới có thể đập nát trận pháp và những con rối bằng gỗ đào của cô, đến đòn thứ tư thứ năm thì cô sẽ tự mình chống chịu.

Cách đó chỉ năm mươi mét, Tống Văn Cảnh đang hút từng điếu thuốc trong tay.

Thấy Tân Lâm thật sự đi theo đến đây, anh cũng không biết nên nói gì mới tốt, chỉ đưa chiếc bình ngọc trong tay cho đối phương:

“Cái này là vợ tôi cho anh, lát nữa anh đừng xuống.”

Loading...