Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 804
Cập nhật lúc: 2024-10-23 22:30:02
Lượt xem: 38
Tống Văn Cảnh: ?
Mà ở bên này, sau khi mẹ vừa đi, thời tiết bên ngoài có sấm sét ầm ầm cực kỳ đáng sợ.
Tiếng sấm liên tiếp giáng xuống đã đánh thức cặp sinh đôi nhỏ. Tống Hoan Hoan bò dậy từ trên chiếc giường của bé, nhanh chóng vỗ vào mặt anh trai:
DTV
“Anh ơi, có phải mẹ sắp c.h.ế.t không?"
Khi cô bé mở miệng, trên khuôn mặt nhỏ trắng ngần kia còn đ.â.m đìa nước mắt, trong ánh mắt tràn đầy sự sợ hãi.
Tống Bình Bình nghe em gái gọi như thế thì lập tức bị dọa sợ đến nỗi giật mình, cậu bé bỗng nhiên ngồi dậy và cẩu thả kéo quần áo một cách vội vàng:
“Đi thôi.”
Tống Hoan Hoan hỏi:
“Đi đâu vậy?”
Tống Bình Bình vội vã mang giày vào và bước ra ngoài:
“Đi báo cảnh sát."
Bọn chúng đều có ám ảnh trong lòng về vấn đề này, cặp sinh đôi trọng sinh thật ra không muốn để cảnh sát hỗ trợ lắm, bởi vì có ký ức kiếp trước nên bọn chúng vẫn chưa thiết lập được niềm tin vào những người này.
Nhưng trước mắt, cha mẹ của chúng đã nói rằng nếu đi lạc bên ngoài thì phải tìm đến đồn cảnh sát để trình báo.
Bọn chúng còn quá nhỏ, muốn làm gì cũng không thể làm được.
Thật ra trong kiếp trước thì cặp sinh đôi sống lại này cũng không biết mẹ ruột mình đã c.h.ế.t như thế nào, nhưng sau đó lại nghe nói rằng vì báo thù mà mẹ ruột đã c.h.ế.t ở bên ngoài.
Cha đi tìm người, khi trở về lại nói mẹ đã phản bội cha, từ nay về sau mẹ ruột đã trở thành điều cấm kỵ không được nhắc tới trong nhà.
Thực ra hai anh em họ không tin một chữ nào trong mấy lời này, nhưng bọn chúng có thể làm gì được đâu, mới sinh ra đã hay tin mẹ ruột c.h.ế.t ở bên ngoài.
Tống Bình Bình bực bội, mẹ ruột của cậu bé cũng có vẻ thông minh, tại sao lại ra ngoài tìm đến cái c.h.ế.t một cách khó hiểu vậy chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-804.html.]
Tống Hoan Hoan còn có hơi nghi ngờ:
“Nhưng mà anh ơi, trời đã tối rồi, làm gì còn có đồn cảnh sát nào mở cửa vào buổi tối?"
Một câu này đã làm Tống Bình Bình ngừng bước chân ngay lập tức. Cậu bé gãi đầu tóc rối bù xù, cất giọng non nớt nói:
“Vậy thì chỉ có cách ra ngoài tìm thôi.”
Cũng không thể thật sự để mặc mẹ ruột c.h.ế.t ở bên ngoài mà không rõ lý do đúng không? Tống Hoan Hoan tuy hơi nhát gan nhưng khi nghĩ đến mẹ yêu của mình, cô bé vẫn lấy hết can đảm, thế là hai đứa trẻ đáng yêu tay trong tay đi ra ngoài tìm mẹ.
Chỉ là vừa đi đến cửa thì hai nhóc lại chạm mặt chị cả và anh cả, còn chặn đường đi của bọn chúng. Tống Bình Bình rất phiền muộn, bực tức nói:
“Đừng cản đường, chúng em ra ngoài tìm người.”
Một đứa trẻ chỉ cao hơn đầu gối một chút, lại nói câu “muốn ra ngoài tìm người" với chất giọng ngọt ngào non nớt như thế, toàn bộ hình ảnh kia trở nên buồn cười.
Vẻ mặt Tống Đoàn Đoàn không quá tốt:
“Đã trễ thế này còn đi tìm người nào? Mau đi ngủ.”
Tống Bình Bình vô cùng cứng đâu khó dạy, cậu bé cũng không quá sợ hai anh chị cả sinh đôi của mình, đưa tay đẩy mạnh như kiểu nhất định phải ra cửa.
Cậu bé luôn ra tay khi có bất đồng nhỏ nhất, thừa hưởng kỹ năng tốt của cha, ngày thường thì Tống Bình Bình là người dễ bị đánh nhất.
Tuy nhiên cậu bé luôn cảm thấy tự tin rằng chính mình có thể đánh được, nhưng vừa trở tay đã bị chị cả Tống Bối Bối giữ c.h.ặ.t t.a.y và đẩy trở lại.
Tống Bình Bình sửng sốt một chút, tại sao tay của chị cả lại mạnh đến vậy?
“Chị cả, chị tránh ra."
Tống Bối Bối sao có thể làm theo? Hai chị em không tìm được tiếng nói chung, thế là bắt đầu xô xát trong phòng.
Tống Bình Bình thật sự rất bất ngờ, cậu bé cũng có thể đánh nhau, nhưng không ngờ chỉ sau mấy hiệp thì đã bị người chị Bối Bối mà cậu luôn không nể trọng đánh thắng áp đảo.
Tuy cậu bé vẫn là một đứa nhóc, nhưng đã được huấn luyện rồi. Cậu bé lại không biết rằng, cặp chị em sinh đôi kia của cậu bé mới là những người đã lớn lên trong sự tra tấn, họ bị chính mẹ ruột của mình ném vào không gian và bị giày vò đến c.h.ế.t đi sống lại.
Tư duy của họ thực sự mạnh mẽ hơn rất nhiều so với cặp sinh đôi với kiếp trước đau khổ, lớn lên trong sự nuông chiều.