Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 79-80-81-82-83
Cập nhật lúc: 2024-10-18 05:58:42
Lượt xem: 308
Tống Văn Cảnh bất đắc dĩ: Cô vợ nhỏ kiên quyết đòi ly hôn. Anh nghĩ, phần lớn là do cô vợ nhỏ hiểu lầm anh và Trần Kiều Kiều là thanh mai trúc mã rồi ghen tuông.
Anh đã nói, một cô gái, mấy tháng trước còn muốn chuốc thuốc để gả cho anh, mấy tháng sau, mang thai còn kiên quyết muốn ly hôn?
Cảm thấy đời này mình sợ bị vu oan là Tống Văn Cảnh: ... ai bảo cơ thể mình không chịu thua kém chứ, vừa chạm vào cơ thể của cô vợ nhỏ, đáy lòng dâng lên từng trận thương tiếc, thầm nghĩ phải cưng chiều cô thật tốt!
Làm sao anh có thể đồng ý ly hôn??
Cô vợ nhỏ còn quá trẻ, mặc kệ cô vợ nhỏ tức giận thế nào, tóm lại anh muốn cô trước.
Ban đêm, sau khi dùng cơm tối, Tống Văn Cảnh ở trong sân sửa tấm ván gỗ, tính toán làm thùng tắm cho cô vợ nhỏ. Trong lúc vô tình anh nghe mẹ anh nhắc tới, mới phát hiện cô vợ nhỏ tắm rửa không tiện.
Tống Văn Cảnh thầm nghĩ: ... kỳ nghỉ của anh không nhiều lắm, trong kỳ nghỉ có hạn, đương nhiên anh muốn sắp xếp cuộc sống thật tốt cho cô vợ nhỏ, cho dù chỉ có vài ngày ở nhà, cũng hy vọng cô sống thoải mái một chút.
Màn đêm tối đen, Diệp Mạn Tinh bưng một chậu đi ra lấy nước, nấu nước rửa chân. Mẹ Tống đi ra nhìn thấy, cười ha hả đẩy con trai đi hỗ trợ: "Đi giúp vợ con một chút, cái này có gấp cái gì."
Hoa đào tinh nhỏ khẩn trương sắp mất lí trí: Để nam chính tương lai cao cấp bưng nước rửa chân cho cô?
"Ôi, chồng…không cần."
Hoa đào tinh nhỏ cao giọng làm cho trái tim nhỏ bé của mẹ chồng muốn nhảy ra ngoài.
Nam chính chân dài người tản ra khí chất lạnh như băng, dĩ nhiên đi tới trước mặt cô, một đôi mắt tối đen như mực nhìn cô: rất nhanh sau đó bưng chậu qua, khom lưng múc nước xong. Thấy cô chần chờ, lại nói một câu: "Đi thôi, không phải mới gọi một tiếng chồng sao?"
Nhiệt tình ập đến, khuôn mặt nhỏ nhắn của hoa đào tinh nhỏ cọ đến mức hiện lên màu hồng: mang tảng đá đập chân mình, người chồng này không phải tùy tiện kêu lên sao?
Lúc này bóng đêm bên ngoài đã tối đen, ngay cả cha chồng làm việc ở công xã cũng đã trở về, biết con trai trở về, đúng lúc biết được con trai đã được thăng chức, đang muốn chờ anh rồi cha con nói chuyện.
Tống Văn Cảnh thần sắc như thường, tự mình bưng nước nóng vào sau, trực tiếp bưng vào trong phòng hai người ở phía đông. Chậu rửa mặt được sử dụng nhiều nhất trong thời đại này, chậu rửa chân, tất cả đều là những chậu sứ
DTV
trắng với hoa đỏ trên nền trắng hoặc cá koi đỏ.
Tống Văn Cảnh rất cao, bưng nước nóng vào phòng, gần như cả phòng đều là hơi thở của anh. Hoa đào tinh nhỏ đang làm gì vậy?
Chương 80 :
Vẻ mặt đang tò mò của cô đếm xem nam chính mang về cho cô lương thực tinh tế gì.
Đại khái lon thịt heo đóng hộp hình bầu dục có kích thước bằng nắm tay của hai người đàn ông trưởng thành, chai thủy tinh chứa một quả đào vàng cam.
Hai gói lớn kẹo sữa thỏ trắng lớn, hai lon sữa lúa mì thời đại này có kích thước tương đương nhau.
Một hộp sắt lớn thịt bò khô, còn có một gói mứt táo nước ngoài nhập khẩu cỡ hai ngón tay cái của người đàn ông trưởng thành, một gói tôm chiên đỏ, một gói đường đậu nành.
Nội tâm Diệp Mạn Tinh rất tò mò, cô cũng chỉ thấy nam chính mang theo một cái bưu kiện màu xanh lục quân đội trở về, sao lại mua nhiều đồ ăn vặt như vậy trở về.
Những món đồ này, có món nào mà không quý giá?
Chỉ cần một gói kẹo sữa thỏ trắng lớn, tương đương với cả một chiếc Rolls-Royce của thế kỉ sau rồi, và một trong những lon thịt heo quý giá, đào vàng đóng hộp, sữa lúa mì, mỗi loại lấy ra để tặng gia đình ở nông thôn là mặt hàng xa xỉ cực kì khó có được.
Gần đây cô còn nôn ra một chút, đường và thịt đều cũng không động, mở hộp đào vàng ra, dùng tăm tre xiên một miếng đào vàng nhỏ lên cắn.
Quả đào vàng mềm mại trượt vào khoang miệng, một mùi đào vàng chua chua ngọt ngào bao trùm toàn bộ môi cô, mùi đào vàng nhàn nhạt kia, làm kích thích vị giác thèm ăn của cô không ngừng.
Ở thời đại này ngay cả lương thực thô cũng không đủ ăn, cho dù là tiểu đào hoa tinh cũng hiếm khi thường xuyên được ăn, vẫn cảm thấy cái hộp đào vàng này vừa vào miệng, ngay cả cô cũng liên tiếp nuốt vài ngụm nước
miếng.
Cho dù còn có mùi vị nhàn nhạt của sắt thiết, nhưng thật sự rất ngon.
"Có ngon không?"
Khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của cô, thật là đẹp đến mức quá đáng, mặc cho ai nhìn cũng sinh ra cảm giác yêu thích.
Cô vốn có khuôn mặt mị hoặc của yêu tinh nhỏ, cái gì gọi là da trắng như tuyết, đôi mắt như ngôi sao, Tống Văn Cảnh xem như đã được mở mang tâm mắt.
Hơn nữa khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô vợ nhỏ, hai má phồng lên, giống như con sóc nhỏ ăn vụng, khiến cho người ta bất tri bất giác dừng bước.
"Ừm, ngon quá."
Hoa đào tinh nhỏ bị bắt quả tang ăn vụng: Người đàn ông này đi không phát ra tiếng động sao??
Tống Văn Cảnh lập tức nở nụ cười:
"Thích ăn cái gì, liệt kê danh sách, sau này sẽ giúp em lấy hết."
Nghe được lời này hoa đào tinh nhỏ có chút bối rối: Nam chính cũng giống như mẹ Tống, đều thích cho hoa đào tinh nhỏ ăn sao?
Chương 81 :
Thật đáng tiếc.
Nếu biết rõ một năm sau sẽ c.h.ế.t sớm, sao còn muốn cố chấp trầm mê cùng nam chính ở cùng một chỗ, vậy cũng không phải ngốc, là ngu xuẩn.
Cạch cạch cạch.
Tiếng bước chân trầm mạnh mẽ lực vang lên, chậu sứ trắng được đặt xuống, anh cầm lấy khăn giấy trên bàn đưa qua cô, thanh âm trầm thấp điềm tĩnh vang lên.
"Ngâm chân trước đi, nhiệt độ nước nóng vừa vặn mới tốt.”
Tống Văn Cảnh lớn như vậy luôn gây được thiện cảm với phụ nữ rất tốt: Lần đầu tiên hầu hạ cô vợ nhỏ có thai như vậy, hình như cũng không có gì là quá đáng.
Khăn tay trong nhà cũng không có giấy rút thuận tiện như thời hiện đại, thời đại này, căn bản không có điều kiện đó.
Chính là giấy súc, giấy thô ráp, màu sắc vẫn là màu vàng đậm, gia đình nhà họ Tống đây cũng có mấy người làm việc, mới có thể dùng được.
Về phần trong nội thành dùng gì cô không rõ ràng lắm, nhưng nhìn thấy nam chính tự mình đến hầu hạ cô, Diệp Mạn Tinh không dám trì hoãn nữa.
Cô nhanh chóng nhận khăn tay lau miệng, sau đó ngồi trên ghế chuẩn bị rửa chân của mình.
"Cám ơn anh ba, còn lại em tự mình làm được."
Vừa mới dứt lời, cô lập tức nhìn thấy người đàn ông cao lớn trước mắt bỗng nhiên ngồi xổm xuống, ngón tay thon dài kia sắp nắm lấy đôi chân nhỏ nhắn trắng nõn của cô, thiếu chút nữa khiến Diệp Mạn Tinh sợ tới mức kêu ra tiếng.
Phịch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-79-80-81-82-83.html.]
Vừa hoảng hốt, đôi chân trắng nõn của cô nhoáng lên một cái, kéo theo chậu sứ trắng, thiếu chút nữa đã làm đổ nước trong chậu sứ trắng.
Vẫn là Tống Văn Cảnh nhanh tay lẹ mắt đè lại chậu sứ trắng, lúc này mới tránh được nước nóng tràn ra.
"Đừng sợ, anh không động vào em."
Tống Văn Cảnh không nghĩ tới cô vợ nhỏ tránh tiếp xúc với anh như vậy, kỳ thật khi thật sự rửa chân cho cô vợ nhỏ, cả người anh cũng rất căng thẳng.
Cũng không phải là sợ rửa chân cho cô vợ nhỏ, mà là, da thịt hai người tiếp xúc, anh sợ cơ thể của mình sẽ mất khống chế.
Tống Văn Cảnh trên mặt trấn tĩnh nhưng trong lòng lại đang không ngừng gào thét : ...không biết cơ thể anh có phải là di chứng sau khi bị cô vợ nhỏ hạ thuốc hay không, Tống Văn Cảnh cảm thấy đời này thật sự muốn thua trên người cô vợ nhỏ của anh.
Tống Văn Cảnh luôn thuận buồm xuôi gió lần đầu tiên nếm được cảm giác bất lực này: chính cơ thể của anh nó vốn không hề nghe lời của anh.
Vừa tới gần bên cạnh cô vợ nhỏ, anh có thể ngửi được hương hoa đào đặc thù trên người cô, có mang theo giọng nói một chút nũng nịu, mềm mại ngọt ngào, tất cả đều khớp với sở thích của anh.
Loại mùi hương này quá nồng, nồng đến toàn thân anh m.á.u huyết sôi trào, vẫn là nhờ đã từng trải qua huấn luyện đặc biệt, nên loại cảm giác mất khống chế này vừa vặn ở trong phạm vi có thể khống chế.
Chương 82:
Thật sự là không khống chế được sao?
Thật ra là không muốn khống chế. Mà là cô vợ nhỏ của chính mình, là bạn đời tương lai của anh, anh vì sao phải khống chế chứ?
Hai người nếu như là người xa lạ, gặp phải loại hấp dẫn này, Tống Văn Cảnh đừng nói đến gần, anh sẽ tự mình bẻ gãy loại ràng buộc này.
Bây giờ tình huống này, Tống Văn Cảnh âm thầm nghĩ: ..., có lẽ anh nên cảm ơn cô vợ nhỏ dũng cảm hạ thuốc cho anh?
Ý thức được ý nghĩ này, Tống Văn Cảnh lập tức sửng sốt.
Sau đó lại nở nụ cười, trên khuôn mặt luôn lạnh nhạt bình tĩnh, bây giờ nở nụ cười tự nhiên này, giống hệt như hồ ly ngàn năm muốn câu dẫn người khác , khiến cho nam nhân vốn đã anh tuấn như bức tranh càng thêm chói mắt.
Nội tâm của hoa đào tinh nhỏ tò mò muốn chết. Cô ở một bên ngâm chân, lập tức nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn đẹp trai của nam chính, khi anh cười thật sự rất có mị lực.
Đại khái nam chính bình thường nói chuyện đều mười phần lãnh khốc, xa cách mà lạnh nhạt, thanh âm cũng lạnh như băng, còn khi cười lên sự tương phản thật sự quá lớn.
Nam chính này rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì. Hình như rất nhanh, cô không có cách nào tò mò, bởi vì một tiếng khàn trầm thấp vang lên:
"Rửa xong chưa?"
"Ừm.”
Vừa dứt lời, cô phát hiện mắt cá chân của mình bị một chiếc khăn màu trắng bao lấy, sau đó một luồng sức mạnh xuất hiện, mắt cá chân cô được nâng lên, nam chính như vậy thật là muốn làm mù mắt Diệp Mạn Tinh mà.
Bởi vì nam chính, đang đặc biệt cẩn thận nâng chân cô lên, cầm lấy một cái khăn màu trắng khác lau những giọt nước trên bàn chân nhỏ trắng nõn của cô.
Cảm thấy mắt cũng không đủ nhìn: Nam chính đây là bị trúng tà sao? Sao lại dịu dàng như vậy?
"Anh, anh ba, tự em có thể làm được."
Hoa đào tinh nhỏ giọng nói đầu lưỡi cắn chặt lại để che lại nội tâm của cô.Sự kích thích này thực sự quá khích rồi.
Cô muốn tránh nam chính tự mình lau chân cho mình, nhưng sức lực của nam chính quá lớn, đôi chân nhỏ nhắn trắng nõn của cô ở trong tay nam chính, căn bản không thể động đậy nửa phần.
Nam chính này quá lạnh lùng lãnh đạm, khí thế lại rất mạnh, hoa đào tinh nhỏ mười phần am hiểu cảm thụ cảm xúc của người khác cũng không thể cảm thụ được quá nhiều tình hình thực tế của nam chính, nhưng lại phát hiện nam chính giống như một ngọn lửa nóng bỏng.
Lần này cô không dám di chuyển.
Căng thẳng khẩn trương, cô lập tức nhìn chằm chằm vết bớt tiểu đào màu hồng xinh đẹp của nam chính, thật xinh đẹp, thật thích.
"Mặc kệ nguyên nhân gì, em muốn ly hôn, anh cũng không đồng ý."
Đột nhiên một giọng nói khàn khàn vang lên:
"Em vẫn còn nhỏ, em không hiểu một cô vợ nhỏ đã ly dị, có một khuôn mặt như vậy, em sẽ gặp phải bao nhiêu phiền phức sao.”
Chương 83:
"Em cũng không cần lo lắng, chúng ta bắt đầu tìm hiểu nhau được chứ.”
Bàn tay to bình tĩnh nóng bỏng đem chân cô vợ nhỏ bỏ vào trong giày vải, phía sau lưng của Tống Văn Cảnh toàn bộ đều toát mồ hôi.
Cô ngồi trên giường. Anh ngồi chồm hổm. Tống Văn Cảnh ngẩng đầu nhìn đôi mắt trơn bóng nước của cô vợ nhỏ tựa như rất kinh ngạc, đôi mắt hạnh kia tựa như biết nói chuyện, lúc này con ngươi giống như sóng lấp lánh mặt nước nhìn anh chằm chằm.
Tống Văn Cảnh ổn định tinh thần, nói một câu kích thích thần thánh: "Cũng đừng sợ anh đối xử không tốt với em, sau khi anh ký báo cáo kết hôn, chúng ta nhận giấy chứng nhận kết hôn phải đi theo quân đội."
"Tất cả tiền lương, tiền thưởng của anh, đều giao hết cho em bảo quản, muốn ăn cái gì em có thể tự mua."
Tống Văn Cảnh người có thể vừa giữ được vị trí và tiền thưởng đều nhờ công trạng anh lập ra trong quân đội, giọng nói nhiều hơn vài phần tư thái dâng trào:
"Tiền lương của anh, tiền thưởng đều không ít, nuôi một gia đình, nuôi một người vợ và mấy đứa nhỏ, cũng không thành vấn đề. "
Bỗng nhiên hoa đào tinh nhỏ một mình nghe được một tiếng tỏ tình: Này, thiếu chút nữa cô đã cắn rách môi mình.
Nội tâm của Diệp Mạn Tinh rung động muốn chết. Cô, thế mà cô lại nghe được nam chính giống như tỏ tình với cô? Còn muốn giao nộp tiền lương?
Hoa đào tinh nhỏ thiếu chút nữa cắn đâu lưỡi: "Anh, anh ba.Không phải anh trở về để ly hôn sao??”
Lời này hình như cũng vô dụng.
Cô đổi một cách hỏi khác nói: "Anh ba, anh hẳn là nghe em trai gọi điện thoại cho anh, cơ thể em tương đối yếu ớt, đặc biệt dễ dị ứng, cho dù là vải thô hay là lương thực thô, cơ thể đều sẽ xảy ra vấn đề."
Thấy đôi mắt thâm sâu lạnh lùng cứng rắn của nam chính nhìn cô, cô vẫn kiên trì nói: "Anh ba, em không chịu nổi sự tủi thân, đàn ông ở gia đình bình thường đều không chịu nổi em."
Tống Văn Cảnh trên mặt một mảnh lãnh đạm nhưng trên thực tế cam tâm chấp nhận nuôi cô vợ nhỏ: "Ừ, có thể chấp nhận được."
Một lần nữa nói về sự sụp đổ của hoa đào tinh nhỏ: Hả?
Nói về vấn đề ly hôn, một lần nữa thất bại trở về.
Nhưng trải qua lần trao đổi này, lần đầu tiên Diệp Mạn Tinh phát hiện, nam chính lạnh như băng cứng rắn cũng có một mặt nhu tình, khi thật dịu dàng, quả thực muốn chết. Cũng phải, nam chính lãnh khí dật tán, tính tình xa cách lạnh nhạt, cùng lực công kích sắc bén như kiếm khí kia, đối với đào hoa tinh tự nhiên có lực công kích, cô mới có thể chống cự tốt nam chính loại mị lực nam nhân phát ra từ trong xương cốt.
Lúc Tống Văn Cảnh ra cửa, cô vợ nhỏ trong phòng gọi anh lại: "Anh ba."
Phía sau lưng của Tống Văn Cảnh căng thẳng đứng trước cửa, "Ừ" một tiếng ngừng lại.