Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 781

Cập nhật lúc: 2024-10-23 22:29:25
Lượt xem: 32

Nếu như không phải bạn học Đào lên giọng đi đâu cũng mang theo một chậu Mạn Đà La thì ai sẽ nghi ngờ anh ta chứ?

Nếu quả thật là hoa đồng hành của cô, lại còn công khai đến đại học Hoa Thanh học ư?

Vừa nghĩ, cô đã cảm giác da đâu căng lại, anh ta chê mình c.h.ế.t không đủ nhanh sao? Diệp Mạn Tinh lại cảm thấy có chút không đúng, hoa đồng hành của cô trước kia đều là hoa, cho dù anh ta thành người. Vậy cũng coi như là quen biết cô, vậy làm sao có thể làm ra dáng vẻ không biết cô chứ?

Hay là nói, bây giờ cô là người, đối phương không cảm nhận được?

Tin tin tin.

Bỗng nhiên một hồi tiếng còi vang lên, Diệp Mạn Tinh quay đầu lại vừa thấy là chiếc xe sang của Tân Lâm đến, dừng ở bên cạnh xe cô.

Cửa sổ xe hơi sang nhẹ nhàng hạ xuống từ bên trong, lộ ra khuôn mặt tuấn tú như được nặn ra từ băng tuyết của Tân Lâm.

Tân Lâm chỉ tay vào ghế lái phụ: "Có chút chuyện muốn nói với cô, cô lên xe trước đi."

Diệp Mạn Tinh ngồi xe Tân Lâm hoàn toàn không có gánh nặng nào, dù sao cũng đã hợp tác vài năm, đều là người quen.

Bởi vì Tân Lâm nói muốn nói chuyện, cô ngồi lên ghế lái phụ, thắt dây an toàn liên hỏi: “Sao anh rảnh rỗi tới đây?"

Diệp Mạn Tinh âm thầm ngạc nhiên: Cậu cả Tân còn bận hơn cô nữa đó có được không? Lại đến cả trường học đón cô, có chuyện gì gấp ư?

Tân Lâm mang mấy bức tranh cho cô: "Tôi đi hỏi thăm, trưởng khoa kỹ thuật sinh học, khoa Dược phẩm sinh học và khoa y học trường Hoa Thanh đều quen dùng giấy có biểu tượng của trường."

"Dù là ở nhà, dùng hết giấy cũng không nỡ ném, sẽ lấy ra dán tường." Tân Lâm giải thích một hồi, chờ Diệp Mạn Tinh chậm rãi tiêu hóa. Nói cách khác, trước khi chủ nhân bức tranh lưu lạc đến Hồng Kông, đã đi gặp một trong những chủ nhiệm khoa này.

Diệp Mạn Tinh đã xác nhận với nam chính, nếu như chủ nhân bức họa này là anh cả Tống Thanh Nguyên, mà trong tay anh cả Tống Thanh Nguyên có hộp gỗ đào và cành đào của cô.

Vậy thì tìm được anh cả Tống Thanh Nguyên là có thể tìm được đào mộc bổn thể của cô, chỉ là bây giờ Tống Thanh Nguyên không biết biến mất ở đâu rồi? Bởi vì biết điều này, cô lại không cảm thấy hứng thú với những giáo sư thích dùng giấy hiệu Hoa Thanh này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-781.html.]

Cô mới vừa nghĩ như vậy, đang chuẩn bị nói như vậy, sau đó cô chợt nghe giọng nói không mang theo chút cảm xúc của Tân Lâm nói: "Nếu cô xem xong rồi thì chắc đều biết mấy giáo sư này đêu xin nghỉ mất sức sớm hai năm.”

Khụ khụ khụ. Diệp Mạn Tỉnh vốn còn đang uống nước, nghe nói như thế bỗng nhiên suýt chút nữa bị sặc.

Tâm trạng Diệp Mạn Tinh vô cùng kinh ngạc: "Làm sao có thể xin nghỉ mất sức chứ? Là mắc bệnh gì đặc biệt nghiêm trọng sao?”

Tân Lâm điều chỉnh nhiệt độ và âm nhạc trong xe đến mức thoải mái nhất, trực tiếp khởi động xe hỏi cô có phải muốn đi đón con không?

DTV

Diệp Mạn Tinh gật đầu, Tân Lâm lái xe về phía trường mẫu giáo trực thuộc Hoa Thanh.

Tiếng nhạc trong xe nhẹ nhàng vang lên, Tân Lâm liếc nhìn cô một cái, bỗng nhiên ném cho cô một quả bom: "Tôi cũng không biết, nhưng mà, mấy năm trước những giáo sư này đều chuyển nhà, sau đó chúng tôi tìm người đi theo, sau đó..."

Mi mắt Diệp Mạn Tinh nhảy dựng: "Sau đó thì sao?" “Mất tích rồi.”

Diệp Mạn Tình cảm giác lạnh lẽo dâng từ lòng bàn chân lên trên đâu, nhiệt độ trong xe vốn đang dễ chịu, nhưng trán cô lại đổ mồ hôi lạnh.

Đây là loại b.o.m gì?

Cô còn nói biết thân phận của bức chân dung, tìm thấy anh cả Tống Thanh Nguyên là được, bây giờ lại là tình huống gì?

Diệp Mạn Tinh sờ kim quất trong tay, thuận tay nhét hai cái cho Tân Lâm.

Trên người cô lúc nào cũng có những thứ này, Tân Lâm nhận lấy rồi ngước mắt nhìn cô: "Đây là cái gì?"

"Kim quất.”

Được rồi, anh ta thực sự chưa từng nhìn thấy kim quất màu trắng bạc, chẳng qua vừa nhét vào trong miệng, nước chua ngọt kia khiến lòng người yên tĩnh lại, ăn vô cùng ngon.

Khi xe sắp đến trường mẫu giáo phụ thuộc, cô hỏi: "Anh định làm thế nào?”

"Chuyện này không đơn giản, tôi đề nghị cô đừng nên tham dự, trực tiếp giao cho chồng cô đi, cô cũng biết cậu ta ở trong quân đội..”

Loading...