Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 748

Cập nhật lúc: 2024-10-23 11:40:50
Lượt xem: 15

Diệp Mạn Tình: “Anh ba, phòng ngủ và phòng cho con đều do anh làm hả?” Tống Văn Cảnh ừ một tiếng, chuyển một số chậu hoa ra ngoài.

Tiếng nam chính vang lên bên ngoài cửa: “Thím ba, thím tư cũng từng tới dọn một lượt, do bà nội bảo tới dọn trước." Thật ra lúc anh đến còn khá bừa, đồ đạc được giao đến chất thành đống, thím ba, thím tư dẫn người đến dọn giúp, anh bảo người ta không động tới tầng hai, cả tâng hai đều do anh sắp xếp.

Nhất là phòng sách, phòng ngủ và phòng trẻ con đều được anh bố trí với nhiều công sức nhất, nói chung là căn nhà mà anh ở với vợ, anh muốn xây đắp nó từng chút một. Diệp Mạn Tinh đi xem mấy chỗ khác nữa, cô nhận ra toàn bộ bố cục căn nhà ở khu Hoa Thanh này rất giống căn ở khu nhà ở xã hội biên giới, cứ như chuyển căn nhà đó tới đây vậy.

Diệp Mạn Tinh thầm nói: Cô yếu ớt đến thế ư? Nhưng người đàn ông có lòng như thế, tâm trạng cô cũng tốt hơn hẳn.

Nhưng đồ dùng trong nhà không ít, phần lớn đều được chuẩn bị rồi, cô ngạc nhiên: “Ai tặng thế?"

DTV

Tống Văn Cảnh: “Nhà chú tư tặng tủ lạnh.”

“Cái giá sách lớn trong nhà, chăn và một đồ dùng cùng bộ do nhà chú ba làm cho."

Diệp Mạn Tinh xem thử, chuẩn bị rất cẩn thận.

Hai người đi xuống tầng, người đàn ông chỉ vào vườn hoa nói đã chuyển cây đào, đu quay và giàn nhỏ ở khu nhà ở xã hội tới đây rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-748.html.]

“Vốn dĩ ở đây sẽ có cả đại thụ nữa cơ, đến lúc đó sẽ lắp một cái giàn cho em, vừa khéo để trồng nho luôn.”

Giọng người đàn ông khàn khàn từ tính, thực sự rất dễ nghe, nhưng anh mang mấy thứ nhỏ nhặt này tới đây kiểu gì vậy?

Người đàn ông khác với cô, cô có không gian, muốn mang theo mấy thứ này thì chỉ cần bỏ vào không gian là mang theo được.

Mà người đàn ông dựa vào bản thân vận chuyển từng chút một, anh muốn đóng gói hết những thứ đó phải phiền phức cỡ nào cơ chứ?

Nhưng anh chưa từng thấy phiền, đồng thời còn vô cùng kiên nhẫn biến nơi này thành dáng vẻ cô thích.

Bỗng nhiên Diệp Mạn Tinh nắm lấy tay anh, mềm giọng dịu dàng nói: “Cảm ơn anh ba, em rất thích."

Chỉ một câu nói đó thôi cũng khiến Tống Văn Cảnh cam tâm tình nguyện chuyển cả khu nhà ở xã hội tới, anh cúi đầu hôn cô: “Em thích thì chúng ta mang nốt chỗ còn lại tới luôn.”

Căn nhà ở khu nhà ở xã hội nơi biên giới là nhà mà quân đội phân phối cho anh, bây giờ anh bị điều động đi rồi, căn nhà kia sẽ bị thu hồi.

Nhưng ở đây là nhà của bọn họ, dù bọn họ mua gì, trồng gì cũng là của bọn họ, sau này không thay đổi tùy ý, Tống Văn Cảnh càng thêm chú trọng vào thiết kế của cả căn nhà.

Loading...